Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 232
Cập nhật lúc: 2024-11-11 07:19:54
Lượt xem: 75
Chương 232:
Cô tỉnh táo tại, tắc lắc đầu: “Cánh cửa này ngược lại không chẳng quatối nay có không ít cô hồn
đã quỷ ở trong lẫn ngoài biệt thự, trên người các cô cũng dính một ít âm khí. Lát nữa tôi mở cửa
xong , mấy người tốt nhất hay nhanh chóng đi tìm một chỗ ở, đợi mặt trời mọc rồi thì phơi nắng
2 tiếng rồi mới lái xe
về nhà, để tránh xảy ra tai nạn.”
Một vài khách mời đều có chút sợ hãi bất an khi nghe những gì Hàn Hướng Nhu nói, mấy cô gái
thậm chí còn bật khóc. May mà trong đám người này có một số thanh niên bình tĩnh hơn người
bình thường, bọn họ đề xuất cùng đến khách sạn lân cận để thuê chung phòng. Trái lại không
phải bọn họ không trả nổi tiền phòng, chỉ là sau chuyện tối nay, ai trong bọn họ cũng không dám
ở một mình một phòng. Cũng có vài người nhìn lá bùa Thu Hồn trong tay cô muốn nói lại thôi,
có vẻ như là muốn mua bùa Trừ Tà. Nếu tà bình thường, Hàn Hướng Nhu đĩ nhiên sẽ không bỏ
qua mối làm ăn này. Có điều hiện tại Cố Bách Nhiên đã biến mất, cô cũng chăng có tâm trạng gì,
chỉ muốn mau chóng tìm sư đệ tương lai mà mình đã “nuôi dưỡng” mấy tháng về mà thôi.
Hàn Hướng Nhu duỗi tay kéo âm khí buộc trên cửa ra, đẩy cửa biệt thự ra. Thấy các khách mời
hốt hoảng chạy ra ngoài, cô hít sâu một hơi rồi xoay người trở lại phòng khách, thuận tay nhét 2
tên tà tu vào ngọc Huyễn Cảnh mà núi Lông Hổ đã đưa cho cô. Cô còn phải thẩm vấn xem lại
sao 2 tên tà tu này rốt cuộc đã làm việc như vậy bao nhiêu lần rồi, dẫu sao thì chuyện làm phép
cướp tuổi thọ là điều hết sức tồi tệ trong giới huyền học.
Thang máy nằm ở một góc của phòng khách, Hàn Hướng Nhu liếc nhìn số tầng phía trên rồi
vươn tay ra bấm nút. Một lát sau, thang máy phát ra một tiếng “đinh”, cửa thang máy mở ra. Cô
nhìn bốn nút bấm trên bảng trầm ngâm một hồi, bỗng nhiên mở miệng hỏi: “Người gọi các cô
đến ở tầng mấy?”
Thang máy im lặng trong một thoáng, nữ quỷ áo đỏ thò đầu ra khỏi gương, yếu ớt nói: “Tôi cũng
TBC
không thể nói ra được, tôi cảm giác tầng 2 trở lên đều rất đáng sợ.” Hàn Hướng Nhu bấm tầng 4
rồi duỗi tay ra đẩy đầu của ma gương vào trong gương lại. Cô ấy thấy thế không khỏi thở phào
nhẹ nhõm, nhanh chóng trốn ra khỏi thang máy thông qua tấm gương.
Từ tầng 1 lên tầng 4 chỉ mất mười mấy giây, chẳng mấy chốc cửa thang máy đã mở ra. Bên
ngoài tối mịt tựa như một con dã thú hung ác đang há miệng, lẳng lặng chờ đợi đồ ăn ngon tự
động đưa tới cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-232.html.]
Hàn Hướng Nhu không chút do dự bước ra khỏi thang máy, một con lệ quỷ nhào ra từ trong
bóng tối. Cô tức giận không có chỗ trút, một đ.ấ.m đánh làm bụng của con lệ quỷ thủng một lỗ to.
...
Cố Bách Nhiên khoanh tay, mặt mày vô cảm nhìn nữ quỷ càng ngày càng gần mình ở phía trước,
trong lòng không khỏi phiền muộn không thôi.
Trước khi biết đến thể chất của mình, Cố Bách Nhiên đã sống hơn 20 năm một cách hết sức
thuận lợi. Đừng nói là yêu quái quỷ hồn gì đó, ngay cả chuyện xui xẻo cũng chưa từng gặp quá
nhiều, cuộc đời có thể nói là thuận buồm xuôi gió. Sau khi Hàn Hướng Nhu chỉ ra thể chất của
anh, Cố Bách Nhiên xem trọng một thời gian ngắn lại dần dần thả lỏng.Hôm nay phải ăn mặc
trang trọng nên anh thậm chí không mang theo bùa chú. Bây giờ gặp phải chuyện, Cố Bách
Nhiên không khỏi cảm thấy hối hận. Anh hối hận bản thân luôn xem thường công pháp huyền
học, hối hận tính cảnh giác của mình chưa đủ, hối hận mình không mang theo bùa chú Hàn
Hướng Nhu cho mới khiến bản thân rơi vào nơi nguy hiểm này.
Lúc trước khi Hàn Hướng Nhu vào nhà vệ sinh, Cố Bách Nhiên cầm áo khoác của cô muốn tạm
biệt Trương Thành Dương, có điều tìm một vòng cũng không thấy bóng dáng ông ta. Cuối cùng,
một nữ thư ký tiếp đãi khách mời thay Trương Thành Dương đã nói cho anh rằng tổng giám đốc
Trương hơi mệt nên đã tạm thời về phòng nghỉ ngơi một lát, khoảng mười mấy phút sau sẽ
xuống tầng.Cố Bách Nhiên biết Hàn Hướng Nhu không muốn ở lại nơi này, bản thân anh cũng
không quá thích những tiệc rượu khó hiểu này, hoàn toàn không muốn đợi thêm mười mấy phút
nữa.
Chẳng qua, tuổi tác của Trương Thành Dương vẫn còn đó, ông ta cũng đã từng quen biết với cha
của Cố Bách Nhiên. Cho dù khách mời muốn rời đi sớm, về tình về lý cũng phải chào hỏi một
tiếng với chủ nhân buổi tiệc. Huống hồ tiệc rượu lần này được tổ chức dưới danh nghĩa gây quỹ
từ thiện, tuy rằng không biết quyên góp ở nơi này, sÔng cũng phải quyên góp một ít tượng trưng
để nể mặt Trương Thành Dương.Nữ thư ký của Trương Thành Dương hình như đã nhận ra sự
mất kiên nhẫn của anh, tinh ý cười nói: “Ngài Trương đang uống trà ở phòng khách tầng 3, nếu
như tổng giám đốc Cố không ngại, tôi có thể đi cùng anh lên đó.”
Tuy rằng Cố Bách Nhiên cảm thấy làm như vậy không hay lắm, chẳng qua anh đoán có lẽ Hàn
Hướng Nhu cũng sắp quay lại nên anh cũng không muốn lãng phí thêm thời gian, bèn đi theo nữ
thư ký vào thang máy.