Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 219
Cập nhật lúc: 2024-11-11 02:08:11
Lượt xem: 81
Chương 219:
Hàn Hướng Nhu liếc mắt nhìn con số bên trên, hớn hở hỏi: “Một hồn ma thêm một điềm à?“
Trương Tịnh Nguyên mặt đầy bất lực thả hồn ma còn lại ra: “Thêm thêm thêm, cô tùy ý chọn
đi.” Hàn Hướng Nhu nhìn đám hồn ma ở trước mặt, lập tức cao giọng hỏi: “Có ai muốn đi luôn
xuống âm phủ để đầu thai không? Đám hồn ma nhìn nhau, đều lắc đầu, có hai hồn ma dũng cảm
hét lên: “Cho dù không có tâm nguyện gì đặc biệt, ít nhất thì cũng phải cho chúng tôi ăn uống thả
cửa một bữa chứ, chúng tôi đều đói bụng đã lâu rồi.”
Hàn Hướng Nhu lấy ra mấy tấm bùa: “Chỉ muốn ăun uống thả cửa một bữa thì vào lá bùa thứ
nhất, muốn gặp người nhà thì đi vào lá bùa thứ hai, muốn vui đùa một ngày thì vào lá bùa thứ
ba.” Ngay lập tức một đám quỷ nhào tới, trong nháy mắt đã biến mất hơn nửa, chỉ còn lại bốn
mươi năm mươi hồn ma trơ mắt nhìn Hàn Hướng Nhu: “Vậy chúng tôi đi đâu?”
Hàn Hướng Nhu do dự một chút, sau đó quay đầu hỏi Trương Tịnh Nguyên: “Mặc dù nói tới
trước được chọn trước, nhưng nếu tôi mang bọn họ đi hết có phải không được tốt lắm không?
Hay là giữ lại những hồn ma này cho các môn phái khác đi, tôi không thể kiếm điểm một mình
được.”
Trương Tịnh Nguyên nhìn những hồn ma còn dư lại đều là c.h.ế.t oan, cũng cạn lời với Hàn
Hướng Nhu, cô nói cô có bản lĩnh như vậy, sao toàn chọn việc dễ để làm thế. Chưởng môn của
những môn phái khác thấy vậy, vội vàng lôi Trương Tịnh Nguyên qua một bên nhỏ giọng thì
thầm: “Còn dư lại một ít như này là tốt rồi, dù sao ngay từ đầu chúng tôi cũng không trong cậy
vào điều này, cho các đệ tử có thêm cơ hội rèn luyện nhận thêm điểm số cũng là niềm vui ngoài
ý muốn.”
Trương Tịnh Nguyên cũng rất đau lòng, thở dài một hơi rồi đi tới bên cạnh Hàn Hướng Nhu thu
hồn phách còn dư lại vào: “Vậy tí nữa chúng tôi sẽ phân cho những đệ tử khác.”
Mắt nhìn thấy gần nửa đêm mà tranh giải vẫn chưa kết thúc. Vì để cho đệ tử dự thi có thời gian
nghỉ ngơi, tổ hội nghị đã bao một khách sạn ở công viên rừng rậm vùng ngoại ô, để các đệ tử có
thể tới đó nghỉ ngơi bất cứ lúc nào.
Hàn Hướng Nhu trở về khách sạn ngủ, những đệ tử khác dù chưa hoàn thành nhiệm vụ hoặc đã
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-219.html.]
hoàn thành đều lục tục trở về. Sau khi chào hỏi ban giám khảo, bọn họ siêu độ cho những hồn
ma đã hoàn thành tâm nguyện trước, nếu không hồn ma gom lại quá nhiều, siêu độ cũng rất tốn
công.
Loại nội dung thi đấu này đối với Hàn Hướng nhu mà nói hoàn toàn không có áp lực gì, cô ngủ
một giấc đến khi tự tỉnh, lúc đó đã hơn chín giờ. Hàn hướng nhu ngáp một cái đẩy cửa phòng ra,
hai hồn ma nghe thấy tiếng động thì đều quay đầu lại, vui vẻ chào hỏi cô: “Chào buổi sáng.”
Hàn Hướng Nhu nhìn Hoa Điềm Điềm đang chải tóc cho Hàn Nguyệt, kỳ quái hỏi: “Sao cô còn
chưa về nhà?”Hoa Điềm Điềm cười xấu hổ: “Tôi lo sau khi tôi làm xong chuyện cô lại đi chỗ
khác, nếu không tìm được cô thì làm thế nào?”Hàn Hướng Nhu lấy từ trong túi ra một người
TBC
giấy nhỏ mà Hàn Nguyệt đã dùng qua đưa cho Hoa Điềm Điềm: “Người giấy này có m.á.u của
tôi, cô làm xong chuyện nó sẽ dẫn cô đi tìm tôi.”Hoa Điềm Điềm nhận lấy người giấy nhỏ nói
cảm ơn, bung dù ra xuyên qua bức tường rồi biến mất không thấy tung tích. Hôm nay Hoa Điềm
Điềm trở về nhà, tâm trạng hoàn toàn khác ngày hôm qua, hôm qua vội vã nói lời từ biệt, hôm
nay giống như trúng giải thưởng hớn trị giá hàng tỉ, nên vô cùng vui sướng.
Hoa Điềm Điềm đi vào hành lang quen thuộc, đứng ở trước cửa nhà, nuốt là bùa xuống, chờ
huyễn hóa ra thân thể lúc này mới gõ cửa ba lần “cốc cốc cốc.”“Ai thế?” Mẹ Hoa hô lên một
tiếng rồi mới đứng lên, lẩm bẩm nói: “Có phải dì Điềm Điềm tới không, chắc là xem tin tức
rồi.”Sau khi mẹ Hoa mở cửa chống trộm ra, khuôn mặt quen thuộc của con gái lại xuất hiện ở
trước mặt mình, bà ấy trong còn bối rối hơn cả hôm qua, vô thức thốt lên: “Sao con lại trở về
rồi?” “Ai trở lại cơ?” Cha Hoa đi ra nhìn, vội vàng đưa tay lôi Hoa Điềm Điềm vào nhà. Mẹ Hoa
lúc này mới phản ứng lại, vỗ miệng mình mắng: “Xem mẹ nói linh tinh gì này, Điềm Điềm đừng
nghĩ nhiều nhé.”Hoa Điềm Điềm cười ôm lấy cánh tay mẹ nói: “Không sao, con cũng không
nghĩ hôm nay có thể trở về nữa.” Hai mẹ con ôm lấy nhau đi vào trong phòng khách, cha hoa gãi
đầu dường như không biết nên làm gì: “Hay là cha lại đi làm một bàn thức ăn khác?”
“Không cần đâu, con trở về là có chút chuyện muốn nói với hai người.” Hoa Điềm Điềm ngồi ở
ghế sô pha xem tivi, phía trên đang phát lại tin tức, đúng lúc chiếu tới tin hung thủ vụ án cưỡng
hiếp g.i.ế.c người đã sa lưới. Cha mẹ Hoa nhìn thấy cô ấy chăm chú nhìn tivi thì vọt tới, tắt đi.