Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 213

Cập nhật lúc: 2024-11-11 02:06:03
Lượt xem: 56

Chương 213:

Bà cụ Vương hồn bay phách lạc xụi lơ ở trên mặt đất, mặc dù bị giam cầm và tử hình cũng rất

đáng sợ, nhưng cũng không đang sợ bằng việc lặp đi lặp lại cuộc sống giống như Vương Chiêu

Đệ, như vậy quả thật sống không bằng chết. Xe cảnh sát tới, đưa người một nhà sắp sửa báo án

đến đồn cảnh sát. Vương Chiêu Đệ nhìn ngôi nhà trống rỗng, đẩy cánh cửa nhỏ ở trong góc. Đó

TBC

là một phòng chứa đồ, ở vị trí sát tường có một cái giường dây thép.

Người giấy nhỏ nhìn tấm ga trải giường tồi tàn không nhìn rõ màu sắc trên giường thì biết ngay

đây là chỗ ở của Vương Chiêu Đệ. Vương Chiêu Đệ nhẹ nhàng đi vào, tôi một cái hộp nhỏ từ

dưới gầm giường ra, bên trong có một số viên đá có hình thù quái đị, Vương Chiêu Đệ vuốt ve

chúng, lộ ra nụ cười ngọt ngào: “Đây tà đồ chơi của em.”

Người giấy nhỏ đau lòng vòng hai tay ôm lấy cô bé, dịu dàng nói :”Một lát nữa chị sẽ tới đón

em, sẽ mua cho em quần áo mới, mua búp bê xinh đẹp, biến em trở thành một cô công chúa.”

Vương Chiêu Đệ gật đầu, trên mặt lộ ra vẻ mongđợi.

——

Phía bên kia, Hoa Điềm Điềm cầm ô bay tới cổng một trường đại học. Cô ấy đứng đợi ở cổng

trường khoảng hơn nửa tiếng, chỉ thấy một nữ sinh khoác balo, đeo tai nghe từ trong trường đi

ra. Hoa Điềm Điềm bay tới phía sau, đẩy mạnh nữ sinh một cái khiến cô ấy ngã trên mặt đất, đầu

gối và lòng bàn tay đều bị trầy xước, cổ chân vô tình va vào một viên gạch lập tức sưng lên.

Sau khi Hoa Điềm Điềm đẩy cô gái đó ngã xuống thì bay tới phía sau một cái cây, móc lá bùa từ

trong túi ra nhét vào trong miệng. Theo lá bùa dần dần hóa thành chất lỏng chảy xuống cổ họng,

một hơi thở mát lạnh lan tràn khắp cơ thể. Hoa Điềm Điềm nhìn tay chân của mình dần dần sinh

ra xương thịt, chỉ trong chốc lại, cô ấy đã có một cơ thể hoàn chỉnh.

Hoa Điềm Điềm cụp chiếc ô lại, từ sau gốc cây đi tới trước mặt cô gái bị ngã, ân cần hỏi: “Cậu

không sao chứ? Có phải bị trẹo chân rồi không?”

Lý Sam Sam đau đến mức mặt đổ đầy mồ hôi lạnh, cô ấy cắn môi ngẩng đầu lên, yếu ớt gật đầu

với Hoa Điềm Điềm: “Bạn học, cậu có thể giúp tớ không? Đỡ tớ tới bệnh viện trường học?”

Hoa Điềm Điềm ngồi xổm xuống vươn tay vặn cổ chân của nữ sinh hai cái, một cơn đau nhức ập

tới, Lý San San còn chưa kịp kêu lên thành tiếng thì cơn đau đã biến mất hơn nửa, cô ấy kinh

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-213.html.]

ngạc nhìn cổ chân của mình, ngoại trừ có chút sưng đỏ thì không có vấn đề gì đáng ngại nữa.Hoa

Điềm Điểm mỉm cười: “Chỉ là bị trật chân một chút thôi, cũng may xương cốt không có vấn đề

gì. Nhưng mà nơi này cách bệnh viện của trường quá xa, cổ chân của cậu chỉ sợ không chịu nổi,

không bằng tớ đưa cậu về nhà luôn.”Lý Sam Sam có hơi xấu hổ hỏi: “Như vậy thì phiền toái cho

cậu quá, thật ngại quá.”

Hoa Điềm Điềm vươn tay đỡ lấy cánh tay của Lý Sam Sam, cười híp mắt nói: “Không phiền

đâu, chúng ta là bạn học mà. Hơn nữa, tớ thấy cậu trong khá quen, có phải cậu sống ở chung cư

hoa viên không?” Hoa Điềm Điềm nhìn ánh mắt đầy kinh ngạc của Lý Sam Sam, cười nói: “Tớ

cũng ở đó. Cuối tuần lúc trở về nhà có gặp cậu mấy lần, chỉ là cậu vẫn luôn đeo tai nghe nhìn

điện thoại di động, nên không chú ý tới tớ.”Lý Sam Sam kinh ngạc nhìn Hoa Thiên Thiên: “Thật

hả, trùng hợp quá! Bây giờ cậu cũng chuẩn bị về nhà à?”“Đúng vậy!” Hoa Điềm Điềm đỡ lấy cô

ấy, nhiệt tình nói: “Dù sao cách nhà cũng không xa lắm, buổi chiều chỉ cần không có tiết học thì

tớ sẽ về nhà, sau này chúng ta có thể đi cùng nhau.”

Hai cô gái tuổi tác gần bằng nhau, sở thích cũng khá giống nhau, càng nói càng rôm rả. Sau khi

xuống tàu điện ngầm đi vào tiểu khu, Hoa Điềm Điềm giả vờ không biết hỏi: “Cậu ở tầng mấy?

Tớ đưa cậu lên.”Lý Sam Sam hoàn toàn không nghi ngờ chỉ tòa nhà bên cạnh nói: “Tớ ở tòa 29,

phòng 301.”Hoa Điềm Điềm ngẩng đầu nhìn lên, khóe miệng nở nụ cười: “Cổ chân của cậu

không tiện lắm, để tớ đỡ cậu lên.”

Mặc dù Lý Sam Sam có hơi xấu hổ, nhưng cổ chân cô ấy hoàn toàn không làm gì được, chỉ có

thể dựa nửa người vào Hoa Điềm Điềm, đi từng bước lên tầng.Khó khăn lắm mới lên tới tầng ba,

Lý Sam Sam móc chìa khóa ra mở cửa: “Điềm Điềm, cậu đi vào nghỉ ngơi một lát, tớ đi lấy cô

ca cho cậu.”Hoa Điềm Điềm nhìn cô ấy, nhấc chân bước vào.

Sau khi Hoa Điềm Điềm bị cưỡng h.i.ế.p rồi g.i.ế.c chết, thì hồn phách vẫn luôn đi theo người đàn

ông kia, cho nên biết rất rõ hành tung, thói quen cũng như hoàn cảnh gia đình của ông ta. Hoa

Điềm Điềm nhìn Lý Sam Sam bị đau chân đang lấy cô ca cho mình, cụp mắt che đi sự phức tạp

ở trong ánh mắt. ‘“Điềm Điềm, cậu uống cô ca đi!” Sau khi Lý Sam Sam đưa cô ca ướp lạnh cho

Vương Điềm Điềm thì dựa vào ghế sô pha thở phào nhẹ nhõm: “Cuối cùng cũng về đến nhà rồi,

đau c.h.ế.t mất.”

Loading...