Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 208
Cập nhật lúc: 2024-11-11 02:03:55
Lượt xem: 83
Chương 208:
Cả hai đều muốn trở về báo thù. Hàn Hướng Nhu cảm thấy rất đau lòng cho cái c.h.ế.t thê thảm
của hai người, nên vô cùng khoan dung liên tục dặn dò:“Khi ra tay nhất định phải cân nhắc nặng
nhẹ, không được g.i.ế.c người, nếu vì loại người xấu xa như vậy mà biến thành lệ quỷ quả thật
không đáng.” Hoa Điềm Điềm gật đầu nói: “Đại sư yên tâm, mục đích lần này của tôi tà đưa kẻ
phạm tội đó tới đồn cảnh sát, sẽ không để hắn ta làm bẩn tay mình.”
Hàn Hướng Nhu bỗng cảm thấy an tâm hơn nhiều: “Vậy cô biết hắn ta ở đâu không?”
Hoa Điềm Điềm cười lạnh nói: “Sau khi tôi c.h.ế.t đã theo hắn ta khoảng một tháng, tôi không
những biết nhà hắn ở đâu còn biết chỗ làm việc nữa.” Trong mắt Hoa Điềm Điềm tràn đầy hận ý:
“Hắn ta cũng có một đứa con gái bằng tuổi tôi, sao hắn ta có thể không nghĩ nếu con gái mình
gặp phải chuyện như vậy thì sẽ như thế nào? Đúng là một tên súc sinh!”
Hàn Hướng Nhu thở dài, vươn tay vỗ vai Hoa Điềm Điềm, đợi cô bình tĩnh lại thì ngồi xuống
hỏi Vương Chiêu Đệ: “Chiêu đệ thì sao, em tính làm gì với người nhà?”
Hai mắt Vương Chiêu Đệ mở to có hơi rụt rè nói: “Em muốn bà nội nói xin lỗi mình, rõ ràng là
bà ấy làm sai, vậy mà tới khi hỏa táng vẫn còn chửi mắng em.”
Hàn Hướng Nhu nghe nói như vậy thì tan nát cả cõi lòng, vươn tay ôm lấy hồn phách của Vương
Chiêu Đệ, rơi nước mắt: “Chiêu Đệ, chị sẽ đi cùng với em.”
Phái Thiên Nhất có một loại bùa cho phép hồn ma tạm thời có được cơ thể giống con người,
nhưng lại không có nhiều hạn chế giống như bùa hiện hồn. Chỉ là loại bùa chú này vẽ rất tốn linh
khí, mặc dù Hàn Hướng Nhu cũng phải hao hết linh khí toàn thần mới vẽ được một cái, do đó
nhiều năm như vậy Hàn Hướng Nhu hiện tại chỉ vẽ tổng cộng hai lá bùa này.
Hàn Hướng Nhu đưa một cái cho Hoa Điềm Điềm: “Chỉ cần nuốt lá bùa này là cô sẽ có được
TBC
thân thể, đương nhiên cũng sẽ tùy tâm ý mà biến trở về trạng thái hồn ma bất cứ lúc nào. Tuy
nhiên lá bùa này chỉ có hiệu lực là mười hai tiếng, cho nên cô phải nắm chắc thời gian.”
Hàn Hướng Nhu nói xong thì lấy ra một lá bùa gấp thành ô rồi châm lửa, đợi lá bùa hóa thành
tro, trên tay của Hoa Điềm Điềm có thêm một chiếc ô màu vàng che ánh nắng mặt trời.Hoa Điềm
Điềm giơ chiếc ô màu vàng lên chào Hàn Hướng Nhu, quay người bay về phía thành phố. Hàn
Hướng Nhu đưa tay chạm vào mái tóc vàng mềm mại của Vương Chiêu Đệ, hỏi nhỏ: “Chiêu Đệ,
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-208.html.]
nhà em ở đâu?”
Nửa tiếng sau, Hàn Hướng Nhu xuất hiện ở một khu dân cư cũ kỹ, cô cầm một chiếc ô màu đen
kéo tay Vương Chiêu Đệ đi vào bên trong. Khu dân cư này cũng không lớn, Hàn Hướng Nhu
nhanh chóng tới dưới nhà Vương Chiêu Đệ, lúc này cửa sổ tầng hai mở rộng, bên trong truyền
tới tiếng chửi rủa.“Nha đầu c.h.ế.t tiệt kia đúng là một con quỷ đòi nợ, ăn chùa mấy năm cơm còn
chưa kiếm về một đồng tiền nào đã chết, sinh nó thì có lợi ích gì chứ! Nha đầu c.h.ế.t tiệt kia…”
Hai người phụ nữ trung niên từ tầng dưới đi ngang qua, nghe thấy tiếng nói đầy giận dữ thì
ngẩng đầu hét lên: “Bà không phải là phụ nữ hả? Sao lúc đầu mẹ bà không nhét bà vào bồn cầu
rồi dìm c.h.ế.t cho rồi, nuôi lớn để trở thành một cái tai họa ngầm!”“Đúng vậy, ngày nào cũng
mắng cháu gái mình, tôi thấy cháu gái bà không chừng là bị bà hại chết, lòng dạ bà ác độc như
vậy không sợ chúa gái đòi mạng à!”
Bà cụ vừa nghe thấy thì không chịu yếu thế thò đầu ra khỏi cửa số mắng lại: “Tôi mắng người
nhà chúng tôi thì liên quan gì tới cô, lo chuyện bao đồng, không sinh được con trai thì đều là kẻ
vô dụng!”Một người phụ nữ trong đó tức giận dậm chân, một người khác thì kéo cô ấy lại nói:
“Thôi bỏ đi, tức giận với loại người này làm gì. Cô yên tâm, loại người giống như bà ta sống
không tốt được đâu, cô cho rằng con trai và con dâu bà ta rất hiếu thuận ư? Chúng ta cứ chờ
xem!”
Hai người vừa mắng chửi vừa rời đi, Hàn Hướng Nhu cúi đầu nhìn vẻ mặt trầm mặc của Vương
Chiêu Đệ, kéo tay cô bé đi vào hành lang. Bên trong hành lang có hơi tối, Hàn Hướng Nhu gấp ô
bỏ vào trong túi xách, lấy ra một lá bùa gấp lại thành một người giấy, nhỏ một giọt m.á.u ở trên
ngón tay xuống trán người giấy.Trong mắt Vương Chiêu Đệ hiện lên một tia tò mò, thận trọng sờ
vào cánh tay nhỏ bé của người giấy: “Trong thật đáng yêu, giống như búp bê vậy.”
Trong lòng Hàn Hướng Nhu có hơi chua xót, sờ mặt Vương Chiêu Đệ nói: “Sau khi em thực
hiện được tâm nguyện, chị sẽ dẫn em đi mua thật nhiều thật nhiều búp bê.”Vương Chiêu Đệ lộ ra
nụ cười ngọt ngào: “Cảm ơn, cảm ơn chị.”
“Vậy em đi đi, người giấy sẽ bảo vệ em.” Hàn Hướng Nhu vươn tay vân vê người giấy, một
ngọn lửa lớn bao trùm lấy người giấy. Vương Chiêu Đệ còn chưa kịp kêu lên, một người giấy
trong suốt cao ngang ngửa cô bé đã xuất hiện ở bên cạnh, dáng vẻ khá giống Hàn Hướng Nhu.