Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 207
Cập nhật lúc: 2024-11-11 02:03:35
Lượt xem: 84
Chương 207:
Người phụ nữ lập tức lấy một tấm thẻ đưa cho người phục vụ: “Mở tới năm giờ chiều.” Sau khi
trả tiền xong , người phụ nữ nhìn Hàn Hướng Nhu với vẻ mặt khẩn cầu: “Đại sư, làm phiền
ngài.” Trong lúc thi đấu còn có thể kiếm thêm thu nhập, tâm trạng của Hàn Hướng Nhu vô cùng
tốt, vui vẻ móc bùa ra đưa cho cô ta: “Cô định thanh toán như thế nào?”
Người phục vụ đẩy xe ra khỏi một căn phòng, trơ mắt nhìn số dư trong tài khoản Alipay của Hàn
Hướng Nhu tăng vọt. Đợi bên cạnh không có người, người phục vụ nhỏ giọng hỏi: "Chị, làm
nghề này kiếm được nhiều tiền thế, chị còn thu nhận đệ tử không?”
TBC
Hàn Hướng Nhu nhìn thấy dáng vẻ háo hức muốn thử của cậu ta thì mỉm cười lắc đầu: “Tương
lai của cậu không ở đây, cậu thi đỗ rồi chăm chỉ học hành đi.”
“Ting!” Cửa thang máy lại mở ra, lần này một cặp vợ chồng ăn mặc bảnh bao, thoạt nhìn hơn 50
tuổi chạy tới chỗ cô. Hàn Hướng Nhu cầm tờ danh sách hỏi: “Xin hỏi hai người là người thân
của ai?”
Mắt người phụ nữ đỏ hoe nói: “Chúng tôi tà nhân thân của Tăng Tiểu Thừa, tà cha mẹ của nó.”
“Tăng Tiểu Thừa.“ Hàn Hướng Nhu bật cười: “Hai người đi theo tôi.” Hàn Hướng Nhu đẩy cửa
phòng bao, hét về phía người đang cầm micro hát “Chết rồi vẫn phải yêu” đến tê tâm tiệt phế:
“Tăng Tiểu Thừa, cha mẹ tới thăm anh.”
Tăng Tiểu Thừa lập tức bay tới, vô cùng bất mãn kháng nghị với Hàn Hướng Nhu: “Đại sư, cô
nói lời này giống như tới thăm tù nhân vậy, không nghiêm cẩn gì cả.”
Cha Tăng mẹ Tăng vốn ôm tâm tư bị lừa mà tới, không ngờ lại thật sự nhìn thấy được hồn phách
của con trai mình. Nếu không phải cơ thể của anh ta có hơi trong suốt, thì quả thật không khác gì
lúc còn sống, chỉ là trong lạc lõng hơn trước.Mẹ Tăng rưng rưng nước mắt vỗ vào gáy Tăng Tiểu
Thừa nói: “Thằng nhóc nghịch ngợm này, đi lâu vậy rồi mà cũng không báo mộng cho cha mẹ,
con biết chúng ta nhớ con thế nào không?”
Tăng Tiểu Thừa cười cười sờ đầu: “Không phải con sợ hù dọa hai người sao?”Mẹ Tăng nghe vậy
cầm khăn tay lau nước mắt: “Vậy bây giờ con không sợ hù dọa cha mẹ à?”
Tăng Tiểu Thừa bị dỗi trở lại, cười xấu hổ. Hàn Hướng Nhu khẽ ho một tiếng, đi tới nói: “Hai vị,
tôi có chuyện muốn nói với hai người. Con trai của hai người muốn kiếp sau đầu thai thành mèo,
nếu chuyện này xảy ra hai mươi năm trước thì không khó khăn lắm. Nhưng mà bây giờ mèo
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-207.html.]
cũng được sống thoải mái hơn, tôi cảm thấy nguyện vọng này của anh ấy khó mà thực hiện
được.”“Đầu thai thành mèo?” Mẹ Tăng lập tức nổi giận, vươn tay nhéo lỗ tai con trai: “Thằng
nhóc này lại muốn làm mèo, con nghĩ đẹp như vậy sao không lên thiên đường đi? Mẹ nói cho
con biết anh trai con có bạn gái rồi, mùng một tháng năm năm sau sẽ kết hôn, con nhanh chóng
xuống địa phủ xếp hàng, tranh thủ đầu thai vào trong bụng chị dâu con làm con cháu nhà họ
Tăng.”
Cha Tăng hai mắt đỏ hoe nói: “Kiếp này con đột tử vì làm thêm giờ, kiếp sau chúng ta không
muốn con khổ cực như vậy nữa, chỉ muốn con có cuộc sống vui vẻ thoải mái.”Tăng Tiểu Thừa
nghe vậy thì hai mắt sáng lên: “Con có thể đến trường mà không cần làm bài tập chứ? Có thể
đếm ngược tới kỳ thi mà không bị đánh không? Có thể ngồi cha chơi game mỗi ngày không?”
Cha Tăng trầm mặc một chút rồi vươn tay đẩy Tăng Tiểu Thừa qua một bên, đi tới trước mặt
Hàn Hướng Nhu thận trọng hỏi: “Đại sư, chuyện để nó đầu thai làm mèo tốn hết bao nhiêu
tiền?”Tăng Tiểu Thừa: “…” Nói cha thương con như núi mà? Dối trá!
——Đợi sau khi ba mươi hồn ma nhận người thân xong , Hàn Hướng Nhu chuẩn bị xử lý chuyện
của hai mươi hồn ma còn lại. Trong đó có mấy người muốn ăn uống no say một bữa, xem chiếu
phim thì dễ thỏa mãn, cô tập hợp những hồn ma này lại rồi sắp xếp một chỗ cho họ, còn lại mười
lăm hồn ma.
Hàn Hướng Nhu nhìn danh sách, quyết định giúp hai người c.h.ế.t oan thực hiện nguyện vọng
trước. Cô mở chiếc ô màu đen mang theo bên người ra, thả hai hồn ma từ trong lá bùa thu hồ.
Một người là cô gái khoảng hai mươi tuổi, tên là Hoa Điềm Điềm, ngoại hình vô cùng xinh đẹp,
đáng tiếc c.h.ế.t rất thảm. Cô ấy bị người khác cưỡng h.i.ế.p rồi sát hại vào ban đêm ở trên đường,
bởi vì đoạn đường đó rất vắng, sau đó còn có một trận mưa lớn, nên chứng cứ gần như bị hủy
hết. Nhưng mà Hoa Điềm Điềm biết cảnh sát đã lấy được DNA của tên tội phạm, chỉ là chưa đối
chiếu xong , cho nên đến tận bây giờ hung thủ vẫn ung dung ngoài vòng pháp luật.
Người còn lại là một cô bé nhỏ gầy khoảng bảy tám tuổi, tên là Vương Chiêu Đệ, sinh ra ở trong
một gia đình trọng nam khinh nữ. Nửa tháng trước, Vương Chiêu Đệ bởi vì giặt quần áo hơi
chậm nên bị bà nội đẩy ngã ở trong nhà vệ sinh, huyệt Thái Dương đập trúng cạnh bồn rửa tay,
nên c.h.ế.t ngay tại chỗ. Người nhà của cô bé che giấu sự thật, nói cô bé tự mình trượt chân ngã,
loại vụ án này rất khó lấy chứng cứ, nên cuối cùng không giải quyết được.