Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 200
Cập nhật lúc: 2024-11-11 02:00:57
Lượt xem: 83
Chương 200:
Trương Tịnh Nguyên nhìn thấy đã tới giờ ăn cơm trưa, xin lỗi vì đã làm trễ nải thời gian dùng
cơm của Hàn Hướng Nhu, vội vàng cười khách sáo nói: “Chỗ tôi không còn việc gì nữa, bữa trưa
vẫn ở nhà hàng tối ngày hôm qua, nhưng món ăn đã được thay đối đa dạng hơn, hai người trẻ
tuổi khẩu vị tốt, nhanh chóng đi nếm thử đi.”
Trên mặt Hàn Hướng Nhu lộ ra vài phần do dự, Trương Tịnh Nguyên vội vàng hỏi: "Hàn đạo
hữu có chuyện gì cần lão đạo giúp một tay sao?" Hàn Hướng Nhu thở phào nhẹ nhõm, có hơi
xấu hổ hỏi: “Thi thể của bà lão mặt mèo đó tôi vẫn chưa kịp đưa về, có được cộng thêm điểm
không?”
Trương Tịnh Nguyên: "..."
Hàn Hướng Nhu thấy Trương Tịnh Nguyên nhìn mình với vẻ mặt đầy quái dị không nói lời nào
thì có chút thất vọng hỏi: “Vậy hai vị Quỷ Vương cuối cùng cũng không được cộng thêm điểm
ư? Bọn họ rất khó đánh!”
Trương Tịnh Nguyên cố gắng khống chế biểu cảm buồn rầu ở trên khuôn mặt mình, nặn ra một
nụ cười hiền lành: “Cộng điểm, đều cộng điểm!”
Hàn Hướng Nhu thở phào nhẹ nhõm, vui vẻ nói: “Vậy thì tôi yên tâm rồi, hẹn gặp mấy vị đạo
trưởng vào ngày mai.”
Trương Tịnh Nguyên bất lực xua xua tay, mệt mỏi xoa xoa mặt, sao phái Thiên Nhất này lại
quan tâm tới điểm thế, không giống người khác chút nào!
Sau khi nhận được câu trả lời thỏa đáng, Hàn Hướng Nhu hài lòng dẫn Hàn Thịnh Vĩ đi ăn cơm.
Trương Tịnh Nguyên nhìn theo bóng lưng hai người họ rời đi, thở dài mệt mỏi: “Ai mà có thể
tưởng tượng được chuyên như vậy lại xảy ra ở trong cuộc tỉ thí này cơ chứ. Cũng may lão tổ Hàn
tới cứu kịp thời, nếu không e rằng tính mạng của những đệ tử này khó mà giữ được.”
Chân nhân Tùng Hạc vuốt râu hỏi: “Chỉ là không biết người đàn ông áo đen kia là vị đại nhân
nào của âm phủ, làm sao lại bị phế bỏ hơn nửa tu vi rồi phong ấn ở bên trong ảo cảnh? Chưởng
môn Trương, lai lịch ảo cảnh của các ông, trong ghi chép của đại tổ sư phái Lông Hổ Sơn trước
đây đã từng nhắc tới chưa?”
Trương Tịnh Nguyên cười khổ nói: “Tôi cũng không dám lừa gạt các vị, ghi chép điển tích
truyền thừa của Lông Hổ Sơn chúng tôi không bằng một phần mười lúc trước. Những ghi chép
sớm nhất mà chúng tôi tìm thấy có liên quan tới ảo cảnh là ảo cảnh được sử dụng để rèn luyện
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-200.html.]
nền tảng cho các đệ tử.”Chân nhân Minh Dương nhớ tới người đàn ông áo đen kia, có hơi lo lắng
nói: “Không biết chỗ mọi người có gì bất thường không, chứ gần đây Lâm Hải không được yên
bình lắm. Cách đây không lâu, cục điều tra sự kiện linh dị của thành phố Lâm Hải chúng tôi đã
tới Thanh Vân Quan của chúng tôi, đề cập tới hai chuyện, từ những manh mối cho thấy chuyện
này đều có liên quan tới âm phủ.”
Trương Tịnh Nguyên cũng rất xúc động trước sự việc lần này: “Quả thật những sự kiện linh dị
năm nay nhiều hơn mấy năm trước. Mấy trăm năm gần đây, âm phủ và dương giới có rất ít liên
lạc, cho dù là quỷ sai câu hồn cũng tới đi vội vàng, không liên hệ quá nhiều với đệ tử huyền
môn.”Mặc dù biết âm phủ có thể xảy ra chuyện gì đó, nhưng đây không phải là chuyện một chốc
một lát có thể làm rõ được, còn cần các môn phái thảo luận rồi đưa ra phương ấn, điều khiến
Trương Tịnh Nguyên đau đầu nhất lúc này là làm thế nào để xử lý ảo cảnh số một.
TBC
Sau khi những đệ tử này ra khỏi ảo cảnh, ảo cảnh số một lại xuất hiện ở trong vườn hoa, nhưng
Trương Tịnh Nguyên không xác định được người đàn ông áo đen kia có còn ở trong đó hay
không. Nếu còn ở bên trong, ông ta sợ mình không thể phong ấn được người đàn ông đó, nếu
ngày nào hắn trốn thoát khỏi phong ấn đi ra ăn thịt đệ tử của mình, ông ta sẽ trở thành tội nhân
thiên cổ của Lông Hổ Sơn.Nếu người đàn ông áo đen kia rời khỏi ảo cảnh thì còn dễ nói chuyện,
mấu chốt là bây giờ ai dám đi vào đó kiểm tra! Dù lão tổ Hàn chỉ cần một tay có thể khiến hắn
hồn phi phách tán, nhưng đó là lão tổ Hàn, đổi lại là bọn họ cho dù người đàn ông áo đen kia chỉ
còn một nửa pháp lực, bọn họ cũng không dám tùy ý đi vào đó
Ảo cảnh này đã trở thành một củ khoai lang nóng bỏng tay.Đạo trưởng Tùng Hạc nhìn thấu nỗi
phiền muộn của ông ta, suy nghĩ một chút rồi đưa ra đề nghị: “Tôi thấy vị Hàn đạo hữu kia có vẻ
rất quan tâm tới thứ hạng, hay là cái ảo cảnh này ông coi như là phần thưởng đưa cho cô ấy đi,
sau lưng là lão tổ Hàn, chắc chắn vị đại nhân kia sẽ không dám làm loạn ở dưới mí mắt lão tổ
Hàn đâu.”
Ánh mắt của Trương Tịnh Nguyên đột nhiên sáng lên, ý kiến này cũng rất hay. Chỉ là không biết
phái Thiên Nhất có đồng ý hay không, lát nữa phải hỏi mới được.——
Hàn Hướng Nhu ăn cơm trưa xong trở về phòng ngủ một giấc, khi tình dậy vòng thi đấu đầu tiên
cũng đã kết thúc. Đệ tử mà c.h.ế.t ở trong ảo cảnh đều bị loại, bao gồm đệ tử ở trong ảo cảnh số
một, chỉ một phần năm vượt qua khảo nghiệm. Tuy nhiên, nhận thấy có khá nhiều đệ tử bị
thương hôn mê ở trong ảo cảnh, nên cuộc tranh tài tạm nghỉ một ngày, để những đệ tử đó nghỉ
ngơi hồi phục vết thương rồi lại tiến hành thi đấu tiếp.