Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 190
Cập nhật lúc: 2024-11-11 01:57:27
Lượt xem: 89
Chương 190:
Hàn Hướng Nhu chỉ có thể tạm thời thu hồn phách của bà cụ vào trong bùa Thu Hồn. Bấy giò,
hồn phách của con mèo kia đang dùng móng vuốt đè chặt cá giấy xuống đất, ra sức tiếm âm khí
ở phía trên, đáng vẻ ngốc nghếch lại có chút đáng yêu. Cô đưa tay xách hồn phách của mèo đen
lên rồi bỏ ra bên ngoài kết giới, mấy con cá giấy rách nát cũng bị bỏ xuống trước mặt con mèo
đen. Nó ngẩng đầu nhìn Hàn Hướng Nhu, kêu hai tiếng meow meow rồi ngậm con cá giấy lớn
nhất do Hàn Thịnh Vĩ gấp tên chạy ra khỏi tối vào mộ. Cô vốn định gấp mấy người giấy đưa thi
thể của bà cụ về, sÔng lại sợ nửa đường xảy ra chuyện gì, bèn dứt khoát để trong kết giới trước,
giải quyết chuyện bên trong mộ rồi nói sau.
Hai anh em lại lần nữa bước vào cửa đá, khác với bên ngoài sáng ngời, bên trong hết sức tối tăm.
Cả hai vừa mới vào được chẳng bao lâu, đã nhìn thấy một ít âm binh nhào tới. Hàn Thịnh Vĩ hết
sức tự giác đi nghênh tiếp, vung gậy đập vang lên tiếng “vù vù”.
Anh sử dụng gậy rất tốt, nhưng mà linh lực trên người có hạn. Một âm binh mà Hàn Hướng Nhu
chỉ cần một cú đ.ấ.m là có thể đánh bay, mà anh phải tốn mất nửa tiếng mới có thể đánh tan đối
phương. Cô đi theo đằng sau, trừ khi gặp phải thời điểm anh trai không chịu được mới tiến lên
giúp đỡ, thời gian còn lại đều mặc cho bản thân anh đối phó.
Có lẽ là bởi vì lúc trước anh bị Tổ sư gia ném vào nhà ma trong mơ, Hàn Thịnh Vĩ đã nhanh
chóng thích ứng được tiết tấu, lại còn có thể vừa vung gậy vừa ném bùa chú. Tuy rằng tay chân
có chút luống cuống, chỉ là vẫn thiêu c.h.ế.t không ít âm binh.
TBC
Các ban giám khảo trong phòng họp cũng hơi mất tập trung khi xem Hàn Thịnh Vĩ đấu với âm
binh, thậm chí có một số người không nhịn được ngáp một cái rồi dời tầm nhìn những đệ tử khác
thể hiện ở trên mấy màn hình khác. Sau khi g.i.ế.c c.h.ế.t mấy chục tên âm binh, rốt cuộc anh cũng
vắt kiệt tia linh lực cuối cùng trong người mình. Hàn Hướng Nhu vươn tay kéo anh ra sau lưng,
bản thân thì lấy ra một lá bùa.
Thấy cô sắp ra tay, ban giám khảo trong phòng họp đang mơ màng buồn ngủ cuối cùng cũng trở
nên phấn khích, hai mắt sáng ngời nhìn chăm chú vào màn hình.
Hàn Hướng Nhu sử dụng bùa chú không tốn sức giống như những người khác, người quen dùng
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-190.html.]
bùa chú như cô còn có thể lược bỏ cả thủ quyết. Một lá bùa Rực Lửa tiện tay ném ra liền tạo
thành một mảnh biển lửa, chưa đầy 2 phút đã đốt sạch hơn trăm tên âm tướng trong ngôi mộ.
Các giám khảo lộ ra vẻ mặt lúng túng, sức chiến đấu quá mạnh mẽ cũng thật phiền phúc, bọn họ
còn chưa tập trung tinh thần thì cô đã đánh xong rồi. Ngọn lửa rải rác trong ngôi mộ ngược lại đã
chiếu sáng nơi trống trải này. Cô quan sát xung quanh một hồi, nhận thấy ngôi mộ này không có
thứ gì, chỉ có 2 lối đi trái và phải. Hàn Hướng Nhu bấm đốt tay tính toán phương hướng xong ,
không chút do dự đi phía bên trái.
Đạo trưởng Trường Minh càng xem càng thấy thích Hàn Hướng Nhu, thấy cô tính toán nhanh
nhẹn, không khỏi khen ngợi: “Đệ tử của phái Thiên Nhất này đúng là toàn năng, cái gì cũng biết
nha!”Lý Hiên Đức của tông phái Lông Môn quay đầu lại, thấy đại đệ tử của mình vẫn đang xoay
mòng mòng trong mê trận, trong lòng thầm thở dài một hơi. Vốn tưởng rằng đệ tử mà mình dày
công đào tạo sẽ thể hiện tài năng trong cuộc so tài huyền môn, nào ngờ thậm chí lại chẳng bằng
một anh chàng vừa mới nhập môn. Ít nhất anh chàng kia có vận may tốt, đi theo một đại lão vượt
qua cửa ải, nhân tiện còn tích lũy kinh nghiệm dọc đường, khiến người ta thấy mà ghen tỵ.
Hàn Hướng Nhu mới vào lối đi bên trái khoảng 10 mét, đã gặp phải một vài cương thi chặn
đường. Cô lười giải quyết từng con một nên tiếp tục ném một lá bùa ra, đốt toàn bộ lối đi thành
ánh lửa ngập trời.Thi thể bị thiêu cháy phải rắc rối hơn hồn phách một chút, Hàn Hướng Nhu lấy
cây gậy trong tay Hàn Thịnh Vĩ, thỉnh thoảng gảy gảy chút ít để t.h.i t.h.ể bị thiêu đều hơn, tránh
cho lửa bị tắt. Người c.h.ế.t như đèn tắt, nếu bị chôn dưới đất rồi còn nhảy ra, vẫn là sử dụng một
cây đuốc làm người ta yên tâm hơn.
Ngọn lửa thiêu đốt khoảng nửa giờ mới từ từ dập tắt, Hàn Hướng Nhu gõ gõ cây gậy xuống đất
để giũ tro, tiếp đó mới tiện tay trả lại cho anh trai: “Đừng nói nha, pháp khí này của anh thật ra
khá ổn đó, thực tiễn hơn kiếm gỗ đào nhiều.”Hàn Thịnh Vĩ nhìn pháp khí của mình đã trở thành
“cây đuốc” thật sự, phiền nào thở dài.
Trong lối vào mộ chất đầy tro cốt, cô biết người ở thị trấn nhỏ này cũng xem trọng “nhập thổ vi
an”. Mặc dù nơi này là ảo cảnh, sÔng Hàn Hướng Nhu cũng không nỡ để số tro cốt này rải rác ở
chỗ này. Cô bấm ngón tay niệm chú, một cơn gió mát cuốn tro cốt trong lối vào mộ lên, tạo
thành gió xoáy bay ra bên ngoài.