Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 186
Cập nhật lúc: 2024-11-11 01:56:09
Lượt xem: 86
Chương 186:
Hàn Hướng Nhu đẩy anh trai về phía trước, bản thân chưi vào trong, lúc này mới phát hiện âm
binh và âm hồn tới trước đó đã biến mất, chỉ còn lại một âm tướng này ở cửa tối vào mộ. Hàn
Thịnh Vĩ vốn dĩ không phải đối thủ của âm tướng, rõ ràng có chút vất vả khi so đấu với âm
TBC
tướng. Anh nhập môn muộn mà thiên phú lại bình thường, nếu như muốn nhanh chóng nâng cao
thì phải gia tăng kinh nghiệm thực tiễn. Lần này Hàn Hướng Nhu có ý định rèn tuyện Hàn Thịnh
Vĩ, chỉ cần không nguy hiểm đến tính mạng, cô sẽ không ra tay. Cho đến khi anh không thể sử
dụng được một chút linh lựcnào trên người nữa, bấy giò cô mới tháo chuỗi đeo tay xuống, xoay
một vòng trong tay rồi biến thành một thanh kiếm gỗ. Trong phòng họp, Trương Tịnh Nguyên
trong thấy một màn này, ngạc nhiên nhướng mày tên: “Lúc trước cô ấy đối phó với mao cương,
tôi chỉ cảm thấy kiếm gỗ của cô ấy có chút đặc biệt, chỉ là không thấy rõ chuyện gì đang xảy ra.
Hóa ra thứ cô ấy sử dụng lại là một món pháp khí thượng hạng.”
Đạo trưởng Trường Minh chần chừ một thoáng, quay đầu lại hỏi Trương Tịnh Nguyên: “Chưởng
môn Trương còn nhớ bảo vật trấn phái của phái Thiên Nhất là cái gì không?”
Khi còn trẻ, bọn họ cũng chỉ xem những môn phái đã biến mất khỏi lịch sử như phái Thiên Nhất
này là truyền thuyết, hoàn toàn không để bụng. Bây giờ Trương Tịnh Nguyên cũng hơn 60 tuổi
rồi, có thể lục lọi từ trong trí nhớ ra ba chữ “phái Thiên Nhất” này cũng đã không dễ, chuyện chi
tiết hơn thì sớm đã quên sạch sành sanh rồi.
Vẻ mặt của đạo trưởng Trường Minh có chút nghiêm túc: “Tôi đã từng đọc trong ‘Đạo gia tạp
đàm’, nói rằng năm đó lão tổ Hàn biến mất đã để lại ba món pháp khí xem như là bảo vật trấn
phái, một trong số đó chính là chuỗi đeo tay Lôi Kích Mộc. Nghe nói gỗ kia đã sinh linh trí, vượt
qua 8 lần lôi kiếp, chỉ tiếc lại thất bại lúc sắp hóa thành hình người vào lần lôi kiếp thứ 9. Khi
thần hồn của mộc yêu sắp tan biến, lão tổ Hàn tới nơi, cưỡng chế phong ấn một tia yêu hồn trong
gỗ, rồi dùng Lôi Kích Mộc độ kiếp thất bại để mài thành một chuỗi đeo tay. Nghe nói chuỗi đeo
tay kia có thể biến lớn nhỏ theo ý nghĩ của chủ nhân, còn có thể thay đổi hình dạng. Mà tia yêu
hồn đã chủ động biến thành khí linh sau khi gỗ bị luyện thành pháp khí, hợp nhất với linh hồn
của chủ nhân. Năm đó, lúc lão tổ Hàn đã dùng chuỗi đeo tay Lôi Kích Mộc này, không cần niệm
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-186.html.]
chú hay làm phép, chỉ cần một ý nghĩ là có thể điều khiển món pháp khí này.”
Đây tà lần đầu tiên Trương Tịnh Nguyên nghe nói đến chuyện này, nhất thời không nhịn được
hỏi: “Vậy hai món pháp khí còn lại là gì?” Đạo trưởng Trường Minh vuốt râu, trả tời: “Chỉ biết
một cái tà hồ tô, một cái tà gương bát quái, cụ thể có huyền cơ gì thì không rõ tắm. Có điều
chúng có thể được xem là bảo vật trấn phái giống như chuỗi đeo tay Lôi Kích Mộc này, nhất
định có chỗ phi phàm.” Mọi người nghe xong , trên mặt đều lộ ra vẻ hâm mộ và khát khao, mỗi
một người của huyền môn đều mongmỏi có thể có được một món pháp khí cao cấp hợp nhất với
tỉnh hồn của bản thân. Tuy nhiên bởi vì nhiều tý do khác nhau, truyền thừa pháp thuật của huyền
môn đã mất gần hết không nói, những thứ giống như pháp khí tại càng trở nên khan hiếm.
Hiện tại, trong huyền môn cũng chỉ có thế hệ cũ vẫn còn pháp khí đàng hoàng, sÔng cùng lắm
chỉ ẩn chứa nhiều linh lực hơn chút ít. Còn hợp nhất với linh hồn gì đó thì đừng mơ, lúc sử dụng
phải kết hợp với pháp quyết.
Mà thế hệ trẻ có tư chất khá hơn, nếu môn phái giàu có cũng có khả năng được bề trên ban tặng
pháp khí đắt tiền. Còn về đệ tử bình thường, bọn họ chỉ có thể đến cửa hàng pháp khí mua một
thanh kiếm gỗ đào hoặc là tiền Ngũ đế, pháp tiên các loại, có thể có được mộ pháp khí cao cấp
đã là mơ ước cả đời của bọn họ.
Cũng chính bởi vậy mới có nhiều người đến tham gia đại hội huyền môn của núi Lông Hổ lần
này như thế. Với việc phần thưởng là pháp khí cao cấp, đừng nói là đệ tử cấp thấp, ngay cả
chưởng môn của môn phái nhỏ cũng trong thấy mà thèm, mặc kệ ra sao cũng phải đến đấu một
phen, lỡ như có thể may mắn chiến thắng thì sao.
Hàn Hướng Nhu không biết gia tài của mình đã bị người ta nhìn thấu, lúc này cô đang cầm kiếm
gỗ chiến đấu với âm tướng. Âm tướng dường như rất kiêng dè thanh kiếm trong tay cô, sÔng
chẳng hiểu tại sao lại không chịu nhường đường. Cô không muốn lãng phí quá nhiều thời gian
với hắn, tay cầm kiếm gỗ, chân dùng pháp bộ bước mấy bước đến trước mặt âm tướng, đâm
kiếm gỗ trong tay vào n.g.ự.c hắn. Hắn nhanh chóng nhảy về phía sau, vung trường thương trên
tay về phía Hàn Hướng Nhu, một làn sương dày đặc tràn ra khỏi trường thương rồi rơi xuống đất,
sau đó biến thành hai đứa trẻ một nam một nữ. Âm tướng nhân cơ hội lùi về phía sau lắc mình
trốn đi, biến mất tăm hơi.