Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 160
Cập nhật lúc: 2024-11-11 01:38:30
Lượt xem: 94
Chương 160:
Hàn Hướng Nhu ho khan hai tiếng tườm anh ta, quay đầu lại hỏi Vương Uy: “Phòng của cậu ở
đâu? Tôi sẽ bày một cái trận tụ âm, sau này cậu sẽ tu luyện ở trong phòng.“ Mẹ của Vương Ủy
vội vàng mở cửa phòng ngủ của cậu ta ra, dẫn cô vào trong.
Mặc dù cậu ta đã c.h.ế.t mấy ngày, sÔng phòng ngủ vẫn sạch sẽ, bình hoa trên bàn còn cắm hoa
tươi, có lẽ ngày nào mẹ cậu ta cũng dọn dẹp nơi này. Hàn Hướng Nhu dùng âm khí của mình
làm vật dẫn, dùng bùa làm vật hỗ trợ để bày một cái trận tụ âm, Vương Uy cảm nhận được âm
khí trong phòng, hồn thể nhất thời ngưng tụ hơn rất nhiều. Tuy rằng phái Thiên Nhất không có
đệ tử quỷ tu, chẳng quaTàng Thư Các của phái Thiên Nhất hết sức nổi tiếng vào 1000 năm trước
vì có đủ loại phương pháp tu luyện.
Hàn Hướng Nhu chuẩn bị quay về hỏi Tổ sư gia xem xem, sau đó sẽ truyền công pháo cho cậu
ta. Vương Ủy được ở lại nhà, trước khi đi, cô liên tục dặn dò cha mẹ của cậu ta, bất cứ người nào
cũng không được vào phòng của cậu ta. âm khí ở bên trong quá mạnh mẽ, nếu như người phàm
bước vào nhất định sẽ ốm nặng một trận.
Ngoài ra cô còn dạy cách để Vương Ủy được ăn đồ cúng cho bọn họ, mẹ của cậu ta cầm bút ghi
một cách chỉ tiết rồi tranh thủ thời gian bảo cha Vương Uy ra ngoài mua giấy vàng mã, lư hương
và mấy thứ khác. Bản thân bà ấy thì mở tủ tạnh chuẩn bị nấu mấy món ngon cho con trai.
Hàn Hướng Nhu lái xe về đến nhà đúng lúc bữa cơm sắp bắt đầu, Hàn Thịnh Vĩ bày món ăn tinh
xảo vào mâm, sau đó vui vẻ bưng lên tầng: “Anh đi dâng cúng cho Tổ sư gia đây.”
Hàn Hướng Nhu đưa mắt nhìn bóng lưng như sắp bay lên của anh trai mình, nhỏ giọng hỏi ông
cụ Hàn: “Thấy anh cháu vui vẻ quá chừng, Tổ sư gia tha thứ cho anh ấy rồi ạ?”
Ông cụ Hàn gật đầu một cách mất tự nhiên rồi trả lời: “Miếng ngọc mà anh cháu mua kia làm
tạm, mặc dù không xứng với khí chất của Tổ sư gia, sÔng cũng xem như là tốt rồi. Có điều ông
nghe anh cháu nói giá cả hơi đắt, còn nói chi phí mời đại sư điêu khắc cũng rất cao.”
Hàn Hướng Nhu vừa nghe đến chữ “tiền” này thì không chịu nổi, ôm n.g.ự.c than thở: “Ông nội,
ông đừng nói nữa, càng nói trái tim cháu càng đau.” Ông cụ Hàn nhìn điệu bộ kinh hãi của cháu
gái, bèn bưng ly trà lên nhấp một hớp: “Anh cháu nói không đủ tiền mua ngọc thì thằng bé sẽ bù
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-160.html.]
vào, ngoài ra tiền mời đại sư điêu khác tính vào tài khoản của thằng bé.”
Cô nghe xong lập tức thả tay xuống: “Nói như vậy thì lồng n.g.ự.c con thoải mái hơn nhiều rồi,
cảm giác tinh thần cũng sảng khoái.”
Cả nhà vui vẻ ăn cơm xong , Lưu Thục Cầm ngồi trên ghế sô pha xem phim, Hàn Bình An ngồi
bên cạnh đọc báo, ông cụ Hàn thì đi dạo quanh hồ như thường lệ. Hàn Hướng Nhu không có việc
gì thì lên tầng muốn nói chuyện với Tổ sư gia, nhân tiện xin một phần công pháp quỷ tu cho
Vương Uy. Lúc cô vào căn phòng yên tĩnh, đồ ăn đặt trên bàn thờ đã không còn mùi thơm và hơi
nóng. Hàn Hướng Nhu dọn dẹp đồ trên bàn thờ sang một bên, lại bày hoa quả tươi mới lên, thắp
ba nén hương.
Tiếp đến, cô ngồi xếp bằng trên tấm đệm hương bồ đặt trước linh vị, bắt đầu lải nhải: “Tổ sư gia
à, mấy ngày trước con ra ngoài gặp được một con ma, cậu bé còn rất lanh lợi, con muốn nhận
cậu ta vào làm chân sai vặt, ngài cho con xin một phần công pháp quỷ tu nhé?”
Hàn Hướng Nhu nói xong ngẩng đầu lên nhìn hồi lâu, nhưng khói trên ba nén hương không có
chút động tĩnh nào. Tổ sư gia thậm chí còn không thèm tức giận, dứt khoát giả vờ không nghe
thấy.Cô biết vị Tổ sư gia này lại bắt bẻ rồi, chỉ đành giải thích: “Tổ sư gia, đạo pháp ở thời đại
bây giờ đã suy yếu rồi, đừng nói thiên phú thượng hạng mà ngài yêu cầu, ngay cả người như anh
con cũng không nhiều rồi. Ngài xem việc xây môn phái cái nào cũng cần phải tiêu tiên, ông nội
con lớn tuổi rồi, xem phong thủy tạm được, bắt ma quỷ gì đó thì quả thực sợ ông ấy bị
thương.”“Mặc dù anh trai con làm ăn kiếm được rất nhiều tiền, sÔng phần lớn tài sản đều không
thể động vào, vốn lưu động trong tay anh ấy còn không nhiều bằng tiền con kiếm được nữa.
Nhưng nếu trong cậy vào anh ấy học thành nghề ra bắt ma quỷ, chưa đầy 2, 3 năm sợ rằng cũng
quá sức, huống chi anh ấy còn không có côn pháp. Con cảm thấy nếu ngài chỉ trong cậy vào một
mình con để chấn hưng môn phái, cho dù đợi đến ngày thần thức của ngài tiêu tan, con cũng
TBC
không đủ sức làm được đâu!”Khói hương lập tức rối loạn, Hàn Hướng Nhu nghển cổ: “Con đã
nói hết những gì nên nói rồi, rốt cuộc ngài có cho công pháp không thế?”
Khói mù yên tĩnh lại, một lúc lâu sau, một bóng người đi ra khỏi linh vị, sắc mặt khó coi đè lên
đỉnh đầu Hàn Hướng Nhu, chẳng những truyền thụ côn pháp, công pháp quỷ tu mà còn có nhiều
sách cổ lộn xộn.