Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 155
Cập nhật lúc: 2024-11-11 01:36:01
Lượt xem: 81
Chương 155:
Hàn Hướng Nhu tuyện kiếm pháp hai tiếng, rồi về nhà tắm rửa ăn sáng, sau đó đi làm. Bởi vì
hôm nay Hàn Hướng Nhu dậy sớm, nên khi tới phòng thư ký vẫn chưa có người nào. pCô treo
túi và áo khoác vào bên trong tủ đồ cá nhân, tiện tay mở máy tính, sau đó cầm ty đi đun nước
pha trà. Khi cô bỏ trà vào trong cốc, đang chuẩn bị thêm nướcn nóng thì Cố Bách Nhiên đi vào.
Cô liếc mắt nhìn sắc mặt anh, cười trên sự đau khổ của người khác: “Tổng giám đốc Cố, nhìn sắc
mặt của anh chắc tà mất ngủ cả đêm nhỉ? Sauo anh tại biến mình trở nên tiều tụy như vậy? Tiếp
tục như vậy nữa cẩn thận không tìm được vợ đâu.” Cố Bách Nhiên mở máy pha cà phê, bỏ hạt cà
phê vào xay, quay đầu vẫy vẫy tay với Hàn Hướng Nhu, gọi cô tới gần hỏi: “Có cách nào để
nâng cao tỉnh thân của con người được không? Hàn Hướng Nhu do dự một chút nói: "Có thì
cũng có, nhưng loại đồ vật này chỉ giúp tinh thần anh thoải mái hơn một xíu, còn cơ thể vẫn mệt
mỏi như cũ hoàn toàn không được cải thiện, hơn nữa sau khi sử dụng cơ thể sẽ mệt mỏi gấp đôi.
Nếu không có chuyện gì đặc biệt quan trọng, tôi kiến nghị không nên sử dụng pháp chú này.”
Cố Bách Nhiên cười khổ nói: “Cô cứ quan tâm tới tinh thần là được, sáng hôm nay có một cuộc
đàm phán quan trọng, đợi xong việc tôi có thể về nhà ngủ bù.”
Hàn Hướng Nhu vừa nghe là nguyên nhân này thì gật đầu: “Nếu anh đã kiên trì muốn sử dụng
thì một lát nữa tôi sẽ tới phòng làm việc dạy anh.”
Ánh mắt của Cố Bách Nhiên nhìn Hàn Hướng Nhu có thêm mấy phần ấm áp: “Tôi nợ cô một ân
tình, lần sau nếu cô cần, tôi sẽ làm việc giúp cô.”
Hàn Hướng Nhu vừa nghe thấy anh hứa hẹn như vậy, dường như nhìn thấy rất nhiều tiền bay về
phía mình, hai mắt đột nhiên sáng lên: “Anh nói chuyện giữ lời nhé, tôi sẽ ghi vào sổ, anh không
được quỵt nợ đâu.”
Pháp chú mà Cố Bách Nhiên muốn học hoàn toàn không khó, chỉ cần kích thích một chút dương
khí ở trên người anh là đủ rồi. Cố Bách Nhiên phải tốn một tiếng đồng hồ mới học được thủ
quyết, sau khi anh tự mình làm pháp chú thì thấy tinh thần phấn chấn, đầu óc tỉnh táo, ngay cả
quầng thâm ở dưới mắt do ngày hôm qua thức đêm cũng biến mất.
Cố Bách Nhiên lấy điện thoại di động soi mặt mình, sau đó lộ ra vẻ mặt hài lòng: “Pháp thuật
của Đạo gia quả thật thần kỳ.”
Hàn Hướng Nhu bật cười: “Cái này thì đã là gì, anh cảm thấy như vậy đã thần kỳ, bởi vì anh còn
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-155.html.]
chưa nhìn thấy sự uyên thâm của đạo pháp chân chính. Đợi anh nghĩ thông suốt tình nguyện gia
nhập phái Thiên Nhất của chúng tôi thì anh có thể thấy được.”Cố Bách Nhiên nhìn Hàn Hướng
Nhu thử dò hỏi: “Nếu muốn gia nhập phái Thiên Nhất, ngoại trừ hai sự lựa chọn là làm đồ đệ của
cô hoặc làm sư đệ của cô thì không còn lựa chọn nào khác sao?”
Hàn Hướng Nhu cảnh giác nhìn anh: “Anh muốn làm gì? Tôi đã nói anh không thể làm sư huynh
của tôi! Vào môn phái nhất định phải dựa theo thứ tự trước sau, không thể làm loạn quy củ!”Cố
Bách Nhiên cười khẽ, ngẩng đầu nhìn Hàn Hướng Nhu: “Được rồi, tôi sẽ suy nghĩ cẩn thận.
Nhưng cô yên tâm, nếu tôi muốn gia nhập môn phái, trừ phái Thiên Nhất, tôi sẽ không chọn cái
khác.”
Hàn Hướng Nhu kiêu ngạo ngẩng đầu: “Tất nhiên rồi, phái Thiên Nhất của chúng tôi là môn phái
có lịch sử ngàn năm, tôi sẽ làm thầy vỡ lòng cho anh.”Cố Bách Nhiên nhìn theo bóng lưng Hàn
Hướng Nhu, trong mắt anh nhiều hơn mấy phần ý cười, dường như sự thông minh của thư ký
nhỏ đều dùng vào việc bắt quỷ, trong lĩnh vực khác không được thông suốt lắm.
Sau khi Hàn Hướng Nhu trở lại văn phòng, người trong phòng thư ký đã lục tục đi tới. Khương
Manh Manh đặt vỏ sò tự cô ấy làm lên bàn Hàn Hướng Nhu, nhỏ giọng nói với cô: “Tớ đang yêu
TBC
đương.”Hàn Hướng Nhu nhìn lướt qua mặt cô ấy, kinh ngạc hỏi: “Chuyện xảy ra từ khi nào
vậy?”
“Buổi tối hôm qua anh ấy mới tỏ tình với tớ.” Khương Manh Manh hơi ngượng ngùng nói: “Là
nam thần thời đại học của tớ, sau khi tốt nghiệp vẫn không có liên hệ. Tháng trước mấy bạn bè
cùng học ở Lâm Hải mới tụ họp một lần, anh ấy cũng tới.”Hàn Hướng Nhu nghĩ rồi nói: “Cậu
thích thì cứ yêu đương đi, về sau sẽ không cảm thấy thấy tiếc nuối.”
Khương Manh Manh nghe hiểu ý trong lời nói của Hàn Hướng Nhu, sắc mặt cô ấy trắng bệch:
“Ý của cậu là chuyện tình cảm của tớ và anh ấy không có kết quả sao?”Hàn Hướng Nhu chần
chừ một lúc, uyển chuyển nói: “Mọi thứ không phải tuyệt đối, nhưng nhìn trước mắt, duyên phận
vẫn còn kém một chút.”
Trong nháy mắt Khương Manh Manh ỉu xìu, Hàn Hướng Nhu xấu hổ xoa dưới mũi, cảm thấy
mình phá hủy tâm trạng yêu đương của Khương Manh Manh, cô hơi ngượng ngùng vỗ vỗ tay
của cô ấy: “Thật ra không ai quy định yêu đương thì phải kết hôn, cậu cứ tận hưởng quá trình
yêu đương đi.”