Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 601: Con trai của Ma Hoàng
Cập nhật lúc: 2025-08-16 17:22:53
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Điều ngờ tới là, một còn nhanh hơn đoạt viên gian thạch, ngay lập tức đó chút do dự bóp nát nó.
Sắc mặt của Ma Hoàng đột nhiên trở nên khó coi, đó chính là con trai cả của … Ma Ngạn.
“Phụ hoàng, vĩnh biệt ha ha ha…” Với ánh mắt oán độc, Ma Ngạn chằm chằm Ma Hoàng, chỉ thấy đầy mặt máu, ngửa đầu điên cuồng lớn.
Ma Hoàng hai mắt đỏ ngầu, cuồng loạn gầm lên: “Nghiệt súc!”
Vừa dứt lời, ảnh Ma Ngạn liền tan biến, điều nghĩa là trốn thoát đến một nơi khác. Ma Hoàng giận đến lồng n.g.ự.c phập phồng.
lúc , đàn ông áo xanh cầm quyền trượng hung hăng ném về phía lưng Ma Hoàng, “bốp” một tiếng thật lớn, Ma Hoàng từ đánh xuống đất, tạo thành một hố sâu.
Ma Hoàng trong hố sâu, xương cốt “ầm ầm” vỡ nát, m.á.u tươi trào từ những vết nứt da thịt, trông vô cùng ghê rợn!
“Bệ hạ!”
“Bệ hạ thua …”
“Chúng bây giờ gì?!”
Chúng Ma tộc xung quanh hoảng loạn, Ma Hoàng bệ hạ mà họ tôn thờ thua, hơn nữa còn thua một cách thê thảm như !
Lúc , đôi mắt đỏ ngầu và đờ đẫn của Ma Hoàng chuyển động, khuôn mặt dính đầy m.á.u đáng sợ khiến kinh hãi. Hắn khó khăn co ngón tay dính m.á.u , ấn bùn đất.
Trong khoảnh khắc, bộ ma lực còn sót của ngưng tụ tay, bùng phát một luồng ánh sáng đen chói mắt.
“Khụ khụ… Lấy… tính mạng của … để khởi động… Thượng Cổ Hung Trận!”
Hắn gần như từng chữ từng chữ bật , giọng mang theo lòng hận thù khát m.á.u và sự cam lòng, khuôn mặt hằn học đầy vẻ ma chướng.
Sắc mặt Mạc Tinh khẽ biến, “Không , tên chơi chiêu lớn!”
Ánh mắt Mạc Tinh nheo , quyết định vung đại đao để ngăn cản việc hiến tế của Ma Hoàng.
“Ầm ——”
Thế nhưng, thể nào tiến vòng sáng màu đen đó.
Các hoàng tử và ma tướng của Ma tộc lập tức biến sắc, phụ hoàng/bệ hạ khởi động Thượng Cổ Hung Trận !
Một khi trận mở, bọn họ cũng sẽ tiêu diệt!
Gần như tất cả Ma tộc lẫn Nhân tộc đều ngừng chiến, họ hoặc hoang mang, hoặc sợ hãi, hoặc kinh hãi, hoặc nghiêm trọng cảnh tượng mắt.
“Bệ hạ đây là chúng chôn cùng ?!”
“Thượng Cổ Hung Trận là gì , tại các điện hạ vẻ mặt nghiêm trọng như thế…”
“Nghe Thượng Cổ Hung Trận một khi mở , trong trận đều sẽ tan biến thành tro bụi!”
Nghe thấy câu , các Ma tộc sợ đến run rẩy. Họ tan thành tro bụi!
Môi Văn Nhân Hành khẽ run, ánh mắt vô thức dõi theo Vân Tranh, định hỏi nàng thế nào để giải quyết thì…
Chỉ thấy thiếu nữ áo trắng với vẻ mặt lơ đãng bước về phía nơi phát ánh sáng màu đen, từng bước nhanh chậm.
Nàng định gì?!
Thanh Phong nhanh chóng hạ xuống đất, lẽo đẽo theo thiếu nữ áo trắng, cung kính gọi: “Đế hậu.”
“Đợi.” Nàng chỉ để một câu.
“Vâng.” Thanh Phong lập tức đáp, ánh mắt vui mừng và cuồng nhiệt chằm chằm bóng lưng thiếu nữ áo trắng, Đế hậu của nhất định cách giải quyết!
Nếu , thà liều mạng cũng bảo vệ Đế hậu. Không chỉ vì Đế hậu, mà còn vì Đế Tôn.
Hắn nhíu mày đầy vẻ nghiêm túc, thầm nghĩ, một khi điều gì bất , nhất định cứu Đế hậu ngay lập tức!
Sáu Phong Hành Lan cũng từ nhảy xuống, cùng Mộ Dận, ngay đó cả bảy cùng về phía bóng lưng thiếu nữ áo trắng.
Họ tin tưởng Tranh Tranh.
Ánh mắt của tất cả mặt ở đó gần như đều đổ dồn Vân Tranh.
Khi Đế Từ Từ thấy gương mặt của Vân Tranh, nàng liền nhớ những Đế gia coi thường, trong mắt nàng đầy ghen tị chằm chằm Vân Tranh. Hận thể băm vằm tiện nhân Vân Tranh thành vạn mảnh!
Đế Từ Từ cắn chặt môi, đó bực bội hô lên: “Vân Tranh, tiện nhân nhà ngươi đừng giả vờ ngây thơ ở đây, ngươi bản lĩnh gì mà tiến vòng sáng đó, mau tránh , để Thanh Phong hộ pháp !”
Vừa dứt lời, một mũi ám khí nhanh chóng lướt qua cổ Đế Từ Từ.
“Hú ——”
Đế Từ Từ cảm thấy cổ lạnh toát, đưa tay sờ, ngón tay dính m.á.u tươi, sắc mặt nàng đột biến, kinh hãi kêu lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-601-con-trai-cua-ma-hoang.html.]
“A a a…”
Người đàn ông tà mị mặc hồng bào nheo mắt, lạnh lùng : “Ngươi mà dám Tranh Tranh nửa câu , ám khí của sẽ xuyên thủng yết hầu ngươi.”
Mạc Tinh hung hăng cắm đại đao xuống đất, chằm chằm Đế Từ Từ, “Xem , ngươi c.h.é.m c.h.ế.t bằng d.a.o loạn ?”
Vân Vũ
Sắc mặt Đế Từ Từ trắng bệch.
Nam Cung Thanh Thanh đột nhiên đánh một luồng linh lực hệ băng về phía Đế Từ Từ.
Ngay đó, vô mũi băng nhọn bao vây Đế Từ Từ, một khi nàng cử động, sẽ đụng những mũi băng sắc bén.
Đế Từ Từ dám động đậy, sắc mặt lúc xanh lúc tím, lúc tím lúc xanh.
“Nếu ngươi thực lực, thì tự .” Nam Cung Thanh Thanh mặt lạnh lùng, mỉa mai : “Không ai cũng vì ngươi phục vụ ? Huống chi…”
“Ngươi xứng ?”
Nàng ngước mắt lạnh nhạt quét qua Đế Từ Từ một cái, “Nếu còn thêm một câu về Tranh Tranh, sẽ g.i.ế.c ngươi.”
Những lời Nam Cung Thanh Thanh khiến sắc mặt Đế Từ Từ vô cùng khó coi, nàng tức giận trừng mắt Nam Cung Thanh Thanh.
Tại bọn họ đều che chở tiện nhân Vân Tranh ?!
Mộ Dận : “Nàng vẻ phục lắm.”
“Chúng cảnh cáo nàng , nếu nàng còn dám mắng Tranh Tranh nữa thì…” Yến Trầm ôn hòa, trong lòng lúc đang nghĩ, nên dùng loại độc dược nào đây?
Liễu Bà Bà lặng lẽ rời xa tên Đế Từ Từ , bà chỉ đơn giản cảm thấy đầu óc cô hình như vấn đề, yếu ớt õng ẹo, còn tự cho cao quý mà chỉ huy loạn xạ.
Các Ma tộc ở đó đều dùng ánh mắt kỳ lạ Đế Từ Từ. Nhân tộc bọn họ đây là nội chiến ?
Đột nhiên…
Một tiếng kinh hô vang lên.
“Nàng !”
“Thiếu nữ Nhân tộc thật sự !”
Mọi theo hướng tiếng kêu, chỉ thấy vạt váy của thiếu nữ vặn trong vòng sáng màu đen.
Đế Từ Từ thấy cảnh , cảm thấy như tát cho mấy bạt tai, trong lòng uất ức ghen tị.
________________________________________
Bên trong vòng sáng màu đen…
Vân Tranh rũ mắt Ma Hoàng đang liệt đất, đó quỳ nửa xuống mặt , : “Ma Hoàng, ông cảm thấy thế nào?”
“Ha ha ha, a, khụ khụ… Chắc chắn… a, bởi vì các ngươi… đều sẽ chôn cùng với !” Ma Hoàng điên cuồng.
“Không chôn cùng .”
Một câu nhàn nhạt của nàng khiến tiếng của Ma Hoàng đột ngột dừng .
Sắc mặt Ma Hoàng kinh biến, trừng mắt chằm chằm nàng, “Khụ khụ… Ngươi… đang cái gì?”
“Ông Thượng Cổ Hung Trận thiết lập bộ Vân Thưởng đại lục ?”
Ma Hoàng thể tin mà trừng mắt nàng.
Không thể nào!
Vân Tranh , “Cho dù tất cả các điểm của Hung Trận Ma Tà chiến trường đều khởi động, vẫn… thể mở Thượng Cổ Hung Trận, trừ phi, Ma Hoàng, ông là chủ nhân của nó.”
Nói , nàng từ từ dậy, thanh trường kiếm bạc trong tay nàng nhanh chóng biến đổi, mũi kiếm chỉ cổ Ma Hoàng.
Ma Hoàng dường như chút điên loạn và sụp đổ mà : “Nếu thể… , nhất định sẽ… sớm hơn nữa tắm m.á.u Ma Tà chiến trường, g.i.ế.c các ngươi, g.i.ế.c c.h.ế.t bộ ha ha ha, Nhân tộc… Nhân tộc vốn dĩ chỉ là nô bộc và thức ăn của Ma tộc chúng mà thôi ha ha ha…”
Bỗng chốc, tiếng đột ngột im bặt.
Trường kiếm của Vân Tranh dính m.á.u tím, một cái đầu lăn xuống bên chân nàng.
Vòng sáng màu đen lập tức tan biến, nàng trong hố sâu, ngẩng đầu lên, bầu trời vẫn xanh, ánh mặt trời vẫn còn đó.
Đột nhiên, bảy bóng xuất hiện , áo xanh ở giữa cúi , vươn tay về phía nàng, thần sắc lạnh lùng nhưng đầy dịu dàng: “Tranh Tranh.”
“Mỹ nhân Thanh Thanh.”
Vân Tranh mỉm , thu hồi trường kiếm, nhón mũi chân đặt tay lên tay .
Hai tay nắm lấy , dịu dàng mà kiên định.