Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 339: Phong Hoa Tuyệt Đại
Cập nhật lúc: 2025-08-03 16:47:51
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quảng cáo bởi tpmds
________________________________________
Các bạn nhỏ đội Phong Vân thấy nàng trở về, lập tức tụ bên Vân Tranh, như tìm tâm phúc .
Nam Cung Thanh Thanh : “Hiện tại thêm ba vị Ma Vương, sáu Ma Tướng! Ma Vương và Lục Nghe đang đối đầu với hai , còn sáu Ma Tướng đang bàn bạc xem nên bắt đầu tàn sát từ hướng nào.”
Úc Thu tiếp: “Hiện tại chỉ những tử chúng từ bí cảnh mới linh lực.”
Vân Tranh thần sắc bất biến, : “Vậy chỉ còn chúng chống đỡ.”
Lời , các bạn nhỏ cũng bất ngờ, ngược còn thêm một phần cảm giác an , Vân Tranh là đội trưởng đội Phong Vân, cũng là nhân vật tinh thần trung tâm của đội họ.
Vân Tranh đầu về phía A Mộc Tháp · Vô Dạ, Lê Diệp, Lam Nhất Trần, giọng thanh lãnh dễ đầy khí phách: “Chiến chiến?”
A Mộc Tháp · Vô Dạ cong môi, ánh mắt như dính chặt mặt nàng, chậm rãi một câu: “Nghe Tranh Tranh.”
“Chiến!” Lê Diệp , tự nhiên tránh khỏi trách nhiệm, khẽ gật đầu.
Lam Nhất Trần hiếm hoi nở nụ mặt: “Đương nhiên chiến!”
Các tử tam tộc khác , trong lòng sợ hãi thật sự, bởi vì thực lực cách biệt chỉ một cách sâu như . Đi đối đầu với sáu Ma Tướng , chẳng là tìm c.h.ế.t ?
“Chiến chiến? Thà c.h.ế.t hèn nhát, là vì chiến mà chết, do các ngươi quyết định!”
Chúng tử lời , trái tim như thiếu mất một góc bỗng nhặt lên, lấp đầy. , trong tình huống , chiến chiến đều là đường chết!
Màn hình tinh thạch vẫn đang hoạt động, điều chứng tỏ ở khắp Đông Châu vẫn thấy nhất cử nhất động của họ, họ tự hỏi lòng , thật sự hèn nhát yên cho Ma tộc g.i.ế.c ?
Sáu Ma Tướng giọng của Vân Tranh thu hút, từ cao xuống, chỉ thấy một thiếu nữ mặc hồng y ngước mắt thẳng sáu họ. Trực diện, sợ hãi, chỉ một mảnh sát ý lạnh lẽo.
Nộ Tướng thấy thế, lập tức giận tím mặt, quát lớn: “Ngươi dám mạo phạm chúng ? Tìm chết!”
Vừa dứt lời, một đạo ma khí hướng đỉnh đầu Vân Tranh đánh tới.
Mọi ở đây tưởng rằng Vân Tranh đánh trúng, thì một bóng trắng từ đỉnh đầu Vân Tranh nhảy .
“Gầm!”
‘Phanh ——’
Ma khí lập tức đánh tan, hiện trong mắt chính là một con Thượng Cổ Thần Thú Bạch Hổ cao bằng hai trưởng thành!
Sáu Ma Tướng trong mắt khỏi hiện lên một tia kinh ngạc.
Khí chất Vân Tranh đổi, đôi mắt đen nhánh của nàng sâu hun hút.
Môi đỏ nàng khẽ mở: “Hiện tại, chiến đội Phong Vân và tử Nhân tộc lệnh, lực xuất chiến! Bất tử bất ngừng, bảo vệ Nhân tộc Đông Châu!”
Giọng thanh lãnh kiên định hiểu tác dụng cổ vũ lòng .
“Bất tử bất ngừng! Bảo vệ Nhân tộc!”
Dưới sự dẫn đầu của các bạn nhỏ đội Phong Vân, những Nhân tộc nhút nhát khác cũng liều c.h.ế.t hô lên.
‘Bá bá bá’
Đệ tử Nhân tộc đều triệu hồi vũ khí hoặc linh thú khế ước.
A Mộc Tháp · Vô Dạ một cách khó hiểu, đó triệu hồi thần thú Thanh Xà, ngay khoảnh khắc tiếp theo, nụ của chợt tắt, cả trở nên nguy hiểm khó dò.
“Đệ tử dị tộc ở ?” “Có mặt, điện hạ!” “Toàn lực một trận chiến, cứu tộc nhân!”
Lê Diệp cũng trầm giọng : “Đệ tử Ẩn tộc lệnh, chuẩn lực một trận chiến, bảo vệ Ẩn tộc, càng bảo vệ Đông Châu!”
Các tử lôi đài sự dẫn dắt của ba , trở nên chiến ý cực thịnh. Họ cho dù chết, cũng là vì tộc nhân, vì Đông Châu mà chết! Tuyệt kẻ đào ngũ!
Người của tam đại tộc những lời nhiệt huyết sôi trào như , trong lòng khỏi rung động. Hóa , các thiên kiêu của họ vốn độc lập một phương, bây giờ bảo vệ họ.
Thế nhưng, một bậc cha , nhân của họ, mặt đầy nước mắt, sức lắc đầu, hô: “Đừng lo cho chúng ! Chạy mau ngoài!”
“Các ngươi mới là hy vọng tương lai của tam tộc!”
“Chạy mau!”
“…”
Sáu Ma Tướng tiếng kêu gọi của họ, chỉ xem đó như một trò . Mấy chục tử , một ai tu vi Linh Đế! Nói những lời chẳng qua là đang giãy giụa trong tuyệt vọng mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-339-phong-hoa-tuyet-dai.html.]
Ác Tướng đang chằm chằm Bạch Hổ, đáy mắt tràn đầy vẻ thèm thuồng, l.i.ế.m liếm cánh môi: “Con Bạch Hổ thần thú cũng tệ, để bổn tướng tọa kỵ !”
Dứt lời, liền bay về phía Vân Tranh, vươn ngũ trảo một phát bóp nát đầu Vân Tranh.
Năm Ma Tướng còn một bên hài hước xem diễn.
Vân Vũ
Mà Vân Tranh hề kinh hãi, nàng triệu hồi trường thương lửa cháy, một tay nắm chặt cán thương.
Chính là giờ phút !
“Lên!”
Dứt lời, năm từ các hướng khác , đồng thời cùng công kích Ác Tướng.
“Băng Trụy Chi Thuật!” “Song Lưỡi Dao!” “Thí Ma Trảm!” “Bạo Toái Quỷ Ngâm!” “Thổ Công!”
Ác Tướng kinh ngạc, vài luồng lực lượng đồng thời áp bách đến, vội vàng lùi vài bước, lạnh một tiếng. Kẻ hèn trình độ công kích như , đối với mà , chẳng qua là gãi ngứa. Không tự lượng sức !
Đang lúc Ác Tướng chuẩn ngưng tụ ma lực để xử lý họ trong một đòn, thì một luồng thở từ phía nhanh chóng tiếp cận.
Muốn đánh lén ?
Ác Tướng lạnh liên tục, ma lực thể lập tức bạo trướng, cường hãn đến mức, dùng nó để đánh bật kẻ đánh lén!
Giây tiếp theo, sắc mặt biến đổi.
‘Xẹt ——’
Ác Tướng cúi đầu , n.g.ự.c gần tim trường thương đ.â.m xuyên!
‘Tí tách’
Mũi thương dính m.á.u chậm rãi rơi xuống đất.
Năm Ma Tướng đang xem diễn thấy thế, kinh ngạc vô cùng. Thiếu nữ áo đỏ thể xuyên thủng lá chắn ma lực bảo hộ của Ác Tướng!
“Các ngươi đáng chết!”
Toàn Ác Tướng tản một luồng ma lực còn khủng bố hơn lúc nãy, ma lực tạo thành một trận gió cuốn lấy, khiến các tử xung quanh đều thương.
Vân Tranh cũng ngoại lệ mà đánh bay.
‘Phanh ——’
Vân Tranh che lấy n.g.ự.c khó chịu, bò dậy từ mặt đất, bóng dáng Ác Tướng, trường thương vẫn còn cắm .
Quá mạnh!
‘Oanh’ một tiếng, trường thương chấn vỡ thành tro bụi.
Các tử xung quanh kinh hãi.
Ác Tướng đầu, nheo mắt chằm chằm thiếu nữ áo đỏ , giọng mang theo căm giận ngút trời: “Chính là ngươi, con kiến nhỏ , bổn tướng thương!”
Ác Tướng từng bước một tiếp cận.
Các bạn nhỏ thấy thế, thầm nghĩ . Ma Tướng mạnh hơn họ tưởng tượng quá nhiều! Căn bản thực lực Linh Đế bình thường!
Nhị Bạch thấy , lập tức nhảy vọt lên, thể khổng lồ chắn mặt Vân Tranh, gầm nhẹ một tiếng về phía Ác Tướng.
Trong hư Sắc Tướng : “Thần thú tuy mạnh, nhưng là ấu tể quá non nớt!”
Chưa đợi Ác Tướng nửa đường, các bạn nhỏ chiến đội Phong Vân chặn .
“Đối thủ của ngươi là chúng !” Chung Ly Vô Uyên nhàn nhạt .
“Còn chúng !” Các tử Nhân tộc do Lam Nhất Trần dẫn đầu bộ chắn mặt Ác Tướng.
Các tử dị tộc và ẩn tộc đều căm ghét Vân Tranh, nhưng hiện tại đều ở cùng một chiếc thuyền, như thấy nàng, thì sẽ mất một cùng chống .
Ác Tướng thấy mấy chục đều đồng lòng mặt , chỉ để ngăn cản g.i.ế.c thiếu nữ . Hắn ghét nhất chính là tình cảm như của nhân loại!
Ác Tướng âm hiểm chằm chằm họ: “Vậy các ngươi bộ tìm c.h.ế.t !”
Ác Tướng triệu hồi trường đao, một kiếm c.h.é.m xuống, lực lượng dời non lấp biển cuốn tới. Chúng tử đồng tử co rút , đang chuẩn phản kích thì một bóng màu đỏ từ trời giáng xuống, chắn mặt họ.
Bóng dáng thiếu nữ áo đỏ chói mắt, cơn lốc khiến 3000 sợi tóc đen của nàng tung bay. Giống như một nữ hoàng khinh thường thiên hạ, phong hoa tuyệt đại, thiên hạ vô song.
“Vạn Trượng Ấn!”