Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 335: Bị Tính Kế

Cập nhật lúc: 2025-08-03 16:47:31
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quảng cáo bởi tpmds

________________________________________

Chưa đợi Vân Tranh cơ hội chuyện, 30 tử truyền tống khỏi bí cảnh.

‘Ong ~’

30 tử, ít nhiều đều mang thương tích, xuất hiện lôi đài rộng lớn. Cùng lúc đó, màn hình tinh thạch khổng lồ sáng lên tên của 30 tử .

Mọi bất chấp 30 tử , tiên đặt mắt màn hình tinh thạch.

Hạng nhất, Vân Tranh! Hạng nhì, A Mộc Tháp · Vô Dạ! Hạng ba, Lê Diệp!

Những khác lượt là: Phong Hành Lan, Lam Nhất Trần, Mạc Tinh, A Mộc Tháp · Hậu Duệ, Chung Ly Vô Uyên, Mạnh Vãn Thanh, Úc Thu, Nam Cung Thanh Thanh, Yến Trầm, Mộ Dận, Nam Cung Quân Trạch, Tỉnh Trạm, Thù Diêu Li, Giang Vô Ưu, A Mộc Tháp · Vân Triệt, A Mộc Tháp · Phong Sách, Phượng Vân Quyết và những khác.

Vân Vũ

Trong đó, Nhân tộc chiếm 13 . Ẩn tộc chiếm 10 . Mà dị tộc chỉ 7 .

Nhân tộc hoan hô, sắc mặt Ẩn tộc vi diệu, còn sắc mặt dị tộc gần như đen sạm như đáy nồi. Dị tộc của họ là ít nhất!

Lúc , một vị tộc lão của Ẩn tộc dậy, đối với vị trí thủ vị hành lễ, lời kiêu ngạo siểm nịnh: “Kính thưa các vị tôn khách, hạ thần cảm thấy bảng xếp hạng !”

“Ồ?” Thượng Quan trưởng lão mặt biểu cảm đáp .

Mọi kinh ngạc, tộc lão Ẩn tộc dám như , đây cố ý đánh mặt mấy vị tôn khách đó ?

Tiêu Lạc An vỗ án dậy, mày nhíu chặt, thở linh lực cường đại nghiền áp đến, ánh mắt mang theo khinh miệt xuống, giận dữ : “Ngươi thật to gan!”

Vị Mục tộc lão run bần bật một cái, khóe mắt vô tình liếc qua Mục tộc trưởng, chỉ thấy Mục tộc trưởng nhắm mắt . Mục tộc lão lập tức hiểu ý đồ của Mục tộc trưởng. Hắn căng da đầu, nữa đưa nghi vấn:

“Hạ thần dám, chỉ là cảm thấy phương thức xếp hạng tương đối mới lạ độc đáo, nhưng nó quá công bằng! Kẻ mạnh là kẻ tôn, thể chiến thắng đến cuối cùng mới là đầu, ?”

Mục tộc lão càng càng cảm thấy đúng lý hợp tình, tự giác mà ưỡn thẳng lưng.

“Vân Tranh đức xứng vị, căn bản đáng đầu!”

Mà đột nhiên điểm danh, Vân Tranh ngẩng đầu lên, ánh mắt chút ngây thơ, đôi tay nàng ngừng , đó nhanh động lên, nhanh chậm mặc một chiếc áo khoác màu đỏ. Che chiếc bạch y nhuốm đỏ.

Mọi vô tình thấy cảnh , khóe miệng đột nhiên giật giật vài cái. Vân Tranh tâm thật sự lớn!

Mục tộc lão của Ẩn tộc đang châm chọc nàng đức xứng vị kìa! Mọi Nhân tộc đều nàng cảm thấy tức giận, nàng thản nhiên tự đắc.

Kỳ thực nàng cảm thấy cả, thậm chí cho rằng thêm vòng đấu lôi đài cũng khá , bởi vì điều lẽ thể giúp nàng đột phá đến tu vi Linh Quân. Đột nhiên chút mong đợi thì bây giờ?!

Nếu để tiếng lòng của Vân Tranh, e rằng sẽ tức giận đến hộc máu.

Bỗng nhiên, thức hải của Vân Tranh vang lên một giọng trầm thấp dễ : “Làm tồi.”

Khóe môi Vân Tranh cong, ngẩng đầu lướt qua hướng của Dung Thước, mắt phượng nàng giảo hoạt động lòng mà hướng về phía nháy mắt, ngay đó, đợi Dung Thước đáp , liền thu hồi tầm mắt.

Ừm, vẻ quen.

Nụ của Đế Tôn đại nhân còn kịp nở rộ , cứng giữa chừng. Cuối cùng, Vân Tranh sủng nịch bất đắc dĩ mà .

“Vân Tranh nàng mới tu vi Linh Tông cửu giai, thể đầu! Hạ thần kiến nghị các vị tôn khách, tổ chức lôi đài tái, tiến hành xếp hạng mới!” Mục tộc trưởng cung kính cúi chắp tay thi lễ, kiến nghị .

Chưa đợi các đại lão Nhân tộc tức giận phản đối, liền truyền đến giọng bất mãn của Tiêu Lạc An.

“Ngươi bất cứ lúc nào cũng thể bóp c.h.ế.t ngươi ?! Ngươi tư cách lên tiếng ?”

Tiêu Lạc An vốn dĩ coi thường Đông Châu, huống chi chỉ là một lão nhân Đông Châu tu vi Linh Đế, dám công khai xen quy tắc do trưởng lão định ! Đặt mặt mũi của Trung Linh Châu bọn họ ở !

Mục tộc lão mặt già kinh hãi thất sắc, hoảng loạn vội vàng lùi vài bước.

Đang lúc Tiêu Lạc An chuẩn động thủ thì ——

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-335-bi-tinh-ke.html.]

Thượng Quan trưởng lão lên tiếng, : “Lạc An.”

Sắc mặt Tiêu Lạc An lập tức thu liễm, hành lễ với Thượng Quan trưởng lão. Thượng Quan trưởng lão cho một ánh mắt ‘lui ’, Tiêu Lạc An lệnh gật đầu, trở chỗ của .

“Chúng đây là đang chọn lựa danh ngạch tử Trung Linh Châu, mà ngươi, đây là đang bất mãn ?” Thượng Quan trưởng lão ôn hòa, khí thế của thượng vị giả thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn.

Vô luận là thiên phú, trí lực, những mặt khác, Vân Tranh đều thể hiện vô cùng xuất sắc, mặt nào kém hơn khác. Cho dù trong trận chiến với A Mộc Tháp · Vô Dạ, thực lực cũng hề kém cỏi.

Bởi vì nàng tàn nhẫn! Ý chí chiến đấu khiến nàng lùi bước, và kèm với đó là gian thăng tiến lớn hơn.

Ánh mắt Thượng Quan trưởng lão mang theo một tia vui, chỉ trong thoáng chốc, tất cả trong khán đài đều một luồng lực lượng áp chế.

Mọi kinh hãi.

Mục tộc lão sắp sợ hãi đến cực độ, vội vàng quỳ xuống đất, đột nhiên dập đầu về phía Thượng Quan trưởng lão.

Giọng run rẩy sợ hãi: “Tiểu nhân mỡ heo che mắt, mới lời đại nghịch bất đạo như , cầu tôn khách bỏ qua tiểu nhân.”

‘Cộc cộc cộc’

Mục tộc lão dập đầu đến mức trán rách chảy máu, nhưng vẫn thấy tiếng khoan dung của Thượng Quan trưởng lão.

Lúc , sắc mặt Thượng Quan trưởng lão đột nhiên biến đổi. Lực lượng áp chế biến mất, nữa thử vận linh lực của , nhưng ——

Căn bản !

Chuyện gì ?!

Mọi thần sắc nghi hoặc Thượng Quan trưởng lão, chỉ thấy sắc mặt biến đổi, vết sẹo mặt chút tái nhợt. Vị đại nhân vật đến từ Trung Linh Châu ? Sao đột nhiên sắc mặt tái nhợt như !

Đột nhiên, một tiếng trầm trầm từ cổng lớn truyền đến.

“Xem , phát huy tác dụng !”

Mọi tìm theo tiếng , chỉ thấy một đàn ông trung niên mặc áo gấm màu xanh lam một chậm rãi đến, giữa trán vẫn một nốt ruồi đỏ nhỏ.

Là Lục Nghe!

Chỉ là, đàn ông trung niên nho nhã hiền hòa gặp mặt , vì sắc mặt trở nên âm trầm đáng sợ như , ánh mắt là sự chiếm đoạt trần trụi!

“Lục Nghe đảo chủ!” Mọi kinh ngạc.

Hắn mới phát huy tác dụng gì? Chẳng lẽ…

Mọi liên tưởng đến sự đổi sắc mặt của Thượng Quan trưởng lão, về phía Lục Nghe , lập tức đồng tử co rút , chẳng lẽ Lục Nghe tay độc ác với hơn mười vị tôn khách ?!

Tội quá lớn!

Thượng Quan trưởng lão nheo mắt, dậy, : “Lục Nghe, ngươi gì?”

“Ha ha ha…” Lục Nghe ngửa đầu lớn, xong, liền quanh bốn phía một cái, ngữ khí âm hiểm : “Đương nhiên là hạ một loại độc mà thần quỷ cho các ngươi!”

Các ngươi? Độc!

Trong mắt hiện lên một tia thể tin nổi, loáng thoáng đoán điều gì đó. Thảo nào, mấy ngày nay họ lúc cảm thấy cả tự nhiên, thoải mái, hóa

Kẻ chủ mưu là Lục Nghe!

Hắn hạ độc gì?!

Mà lúc , những quan sát ở khắp Đông Châu đều kinh ngạc. Đây là tình huống gì ?!

Đoàn trưởng Thanh Lam Dũng Binh Đoàn tức giận gầm lên: “Lục Nghe, ngươi ngươi đang ? Lập tức giao giải dược!”

Trường lão Ngự Thú Minh dậy, chỉ , giận dữ : “Lục Nghe, ngươi vì hạ độc chúng !”

Hoàng đế Chu Tước quốc nguy hiểm chằm chằm Lục Nghe: “Cái gì Thiên Niên Băng Diễm Chi Linh Trà, đều là chiêu bài! Mục đích chính là để chúng dễ dàng rơi bẫy của ngươi!”

Loading...