Đệ Nhất Đồng Thuật Sư - Chương 283: Chó cùng rứt giậu

Cập nhật lúc: 2025-08-01 12:43:28
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vân Tranh sắp xếp ở linh thuyền một.

Trên linh thuyền , trong đội Phong Vân chỉ ba là cô, Yến Trầm và Phong Hành Lan. Những còn đều ở linh thuyền hai.

Điều khiến Vân Tranh buồn nhất là chia tách với Thanh Thanh!

Mỗi khoang chỉ ba . Trớ trêu , cô xếp chung với Lâu Sơ Nguyệt và Dạ Mị Hương.

Quả thật đúng là oan gia ngõ hẹp!

Bầu trời hôm nay trong xanh một gợn mây, trong trẻo như ngọc bích. Mười chiếc linh thuyền lớn đang đồng loạt bay nhanh trung về cùng một hướng.

Không ít thiếu niên, thiếu nữ tò mò thò đầu khỏi cửa sổ, chỉ trỏ và hưng phấn cảnh vật thu nhỏ bên .

— “Trời ơi, linh thuyền mạnh thật đấy, bay cao hơn hẳn so với mấy từng !”

— “Đương nhiên , mấy cái linh thuyền đốt bao nhiêu linh thạch để vận hành, ngươi nghĩ dễ ăn chắc!”

— “Đây là đầu tiên tham gia Đông Châu thịnh hội. Tuy chỉ là xem cho , nhưng cũng đủ mở mang tầm mắt!”

lắc đầu:

— “Ta trưởng bối trong nhà , Đông Châu thịnh hội nguy hiểm, tham gia thì hơn.”

— “Vì chứ?”

— “Còn vì nữa, dị tộc giờ đang nổi lên mạnh mẽ, còn đòi góp mặt trong thịnh hội . Thế thì chắc chắn đơn giản ! Nghe đến cả của ẩn tộc cũng lộ mặt. Ngươi để ý xem, Giang Vô Ưu bên Thánh Viện cũng chẳng thấy bóng dáng . Chắc là gọi về ẩn tộc chuẩn .”

— “A?” Người ngạc nhiên trợn mắt, như chợt hiểu , : “Bảo thi đấu thấy Giang Vô Ưu .”

Lúc , các nam nữ thanh niên linh thuyền đều tràn đầy hứng khởi và tò mò với vùng đất Thương Hải Diễm đang dần hiện phía .

Đám trưởng lão của Thánh Viện từng gương mặt trẻ tuổi rạng rỡ , trong lòng cũng thấy nhẹ nhõm và vui lây.

Vân Tranh, Yến Trầm và Phong Hành Lan đang tụ với , ngắm phong cảnh lướt qua khi linh thuyền bay nhanh.

Vân Tranh chuyện với Yến Trầm, thì bỗng một giọng gọi quen thuộc vang lên từ phía xa:

— “A Vân, bên nè!”

Tiếng gọi vang quá mức, khiến linh thuyền đều thu hút, ngoảnh đầu .

Chỉ thấy một nam tử dung mạo yêu dị đang phấn khích vẫy tay lia lịa.

Chỉ thoáng thấy viên nốt ruồi lệ màu nâu nhạt, Vân Tranh lập tức nhận —là cái tên Mạc Tinh đó.

Bên cạnh là Chung Ly Vô Uyên, Nam Cung Thanh Thanh, Mộ Dận, Úc Thu và vài khác.

Vân Tranh thở dài bất lực, nhưng ngay đó liền nở nụ tươi, giơ tay vẫy thật nhiệt tình:

— “Bên !”

Phong Hành Lan: “……” Mặt đổi rõ rệt.

Yến Trầm: “……”

Hai đúng là gan to bằng trời, cách một còn gọi ầm ĩ, thật liêm sỉ là gì.

Người linh thuyền một và hai đều bọn họ thu hút sự chú ý.

Từ xa, Dạ Mị Hương liếc qua liền bắt gặp cảnh Chung Ly Vô Uyên nghiêng đầu chăm chú lắng Nam Cung Thanh Thanh gì đó, ánh mắt ôn hòa dịu dàng.

Trong lòng Dạ Mị Hương lập tức rung lên hồi chuông cảnh báo!

Đồng tử nàng co rút —nàng đề phòng đủ thứ, ngờ tới Nam Cung Thanh Thanh mới là cần đề phòng nhất!

Ánh mắt nàng lập tức hiện lên oán độc và hối hận. Từng từ nghiến răng nghiến lợi bật :

— “Nam Cung Thanh Thanh!”

Ngay đó, nàng liền giận dữ về phía bóng dáng mảnh mai uyển chuyển . Tất cả đều do con tiện nhân Vân Tranh ! Nếu , Nam Cung Thanh Thanh và Chung Ly Vô Uyên căn bản sẽ cơ hội tiếp xúc!

Dạ Mị Hương đang định xông tới tính sổ với Vân Tranh thì một kéo tay, lôi một góc khuất .

Nàng định nổi giận, đầu thì thấy đó là Đêm Công Dã— trai nàng.

Đêm Công Dã nhẹ nhàng lắc đầu, ánh mắt cảnh cáo:

— “Không gây rối!”

Trên linh thuyền cả viện trưởng, trưởng lão, lẫn mấy chục tử tinh đang dõi theo.

Không lúc tay!

— “Ca! Tất cả đều do con tiện nhân Vân Tranh !” Dạ Mị Hương ấm ức , ánh mắt đầy căm phẫn, như phun mực. “Chính ả xúi Nam Cung Thanh Thanh quyến rũ Chung Ly Vô Uyên! Ả đáng chết!”

— “Gì cơ? Nam Cung Thanh Thanh?”

Thấy Đêm Công Dã lộ vẻ kinh ngạc, Dạ Mị Hương nghiến răng nghiến lợi:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/de-nhat-dong-thuat-su/chuong-283-cho-cung-rut-giau.html.]

— “Ca, thích Nam Cung Thanh Thanh, cho nên mới đề phòng khắp nơi. Ai ngờ cuối cùng phòng nổi nàng ! Không ngờ Nam Cung Thanh Thanh chủ động quyến rũ Chung Ly Vô Uyên!”

Nàng thích Nam Cung Thanh Thanh.

— “Quyến rũ?”

— “ thế! Muội tận mắt thấy nàng tựa sát Chung Ly Vô Uyên. Không ngờ là loại con gái như !”

Sắc mặt Đêm Công Dã lập tức tối sầm. Nghĩ đến việc Nam Cung Thanh Thanh luôn cao ngạo với , nhưng dịu dàng với Chung Ly Vô Uyên thì… lòng càng thấy khó chịu.

Dạ Mị Hương tiếp:

— “Nếu Vân Tranh, Chung Ly Vô Uyên cũng sẽ chẳng cùng Nam Cung Thanh Thanh. Muội chịu nổi ả nữa !”

Hắn cũng thể nhẫn nhịn hơn nữa.

lạ , nào phái ám sát Vân Tranh cũng đều ai trở về!

Suốt một năm qua, ít nhất phái tay hơn mười !

Chứng tỏ Vân Tranh thứ gì đó đặc biệt bảo hộ.

Đêm Công Dã im lặng một lúc, ánh mắt bỗng hiện lên một tia lạnh lẽo. Hắn xoay mắt, như nghĩ điều gì đó, sang Dạ Mị Hương:

— “Nghe ở cùng khoang với Vân Tranh?”

— “ , còn cả Lâu Sơ Nguyệt.”

Đêm Công Dã lấy một vật từ nhẫn trữ vật, đưa cho nàng, ghé tai thì thầm mấy câu.

Nghe xong, mắt Dạ Mị Hương sáng rực.

Hắn truyền âm thêm một nữa:

— “Chuyện g.i.ế.c cô thì tạm hoãn . Đợi đến Thương Hải Diễm, phụ cũng sẽ mặt ở đó. Khi g.i.ế.c ai thì dễ như trở bàn tay!”

Ban ngày ngắm phong cảnh, chuyện rôm rả, đến tối thì các tử đều trở về khoang nghỉ ngơi hoặc thiền tu luyện.

Vân Tranh cũng về khoang, mở cửa hai ánh mắt chằm chằm.

Một đôi đầy tức giận, một đôi thì như mang ý ẩn ý.

Dạ Mị Hương lập tức mở miệng mỉa mai:

— “Có kẻ , chỉ quyến rũ đàn ông. Bên trái ôm một , bên giữ một kẻ. là tiện đến tận xương tủy!”

— “Chẳng là bản tính vốn là do học . thấy chắc là mang cái bản tính lang chạ từ trong bụng !”

Lâu Sơ Nguyệt liếc Dạ Mị Hương, trong lòng bất ngờ.

cũng đúng thôi, ép chó đến đường cùng thì nó cũng nhảy cắn !

Lâu Sơ Nguyệt cúi đầu, khóe môi nhếch nhẹ, như như nở nụ .

Vân Tranh như thấy gì, bước tới bên chiếc giường của định xuống—

“Phịch!” Dạ Mị Hương đạp mạnh chân giường.

“Kẽo kẹt—”

Một góc giường bật lên, đập chân Vân Tranh, đau một chút.

Dạ Mị Hương dậy, khoanh tay ngực, bóng lưng Vân Tranh, giọng đầy châm biếm:

— “Sao? Bổn tiểu thư gọi tiện nhân là ngươi, ngươi cảm thấy xứng ? Nói xem, ngươi thế nào mà dụ đám nam nhân ngoan ngoãn vây quanh bên như thế? Bày cho một chiêu với!”

Lâu Sơ Nguyệt một nữa ngẩng đầu Dạ Mị Hương, nhưng cũng nhanh chóng hiểu . Là con gái của Ngự Thú Minh, dĩ nhiên nàng quyền cao ngạo. Trước giờ từng trực tiếp mắng chửi Vân Tranh là do cơ hội.

Khóe môi Vân Tranh cong lên.

đầu , con gái dung mạo tầm thường, tính khí kiêu ngạo , nhếch môi khẽ:

— “Muốn khiến họ ngoan ngoãn ở bên cạnh ?”

Dạ Mị Hương gằn giọng:

— “Nói !”

— “Trước tiên…” – Vân Tranh mỉm , giọng bỗng chuyển lạnh – “Ngươi dung mạo như mới đủ tư cách tiếp!”

— “Tiếc quá, Dạ tiểu thư, ngươi !”

Sắc mặt Dạ Mị Hương lập tức đông cứng .

“Phụt…” Lâu Sơ Nguyệt bật thành tiếng khi hai chữ “Dạ Hương”, cố nín nhưng khó khăn.

Vân Vũ

Dạ Hương?

tên là Dạ Mị Hương cơ mà, thành Dạ Hương ?

Dạ Mị Hương giận tím mặt, mắt tràn đầy lửa giận Vân Tranh. Ánh mắt đó như lột da xé thịt cô ngay tại chỗ. Cô dám… dám nhục mạ nàng !

Loading...