Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đạo Sĩ Vượt Ải Game Kinh Dị - Phần 6: Cô Jenny 4

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-11-11 08:40:24
Lượt xem: 906

Tôi không chỉ biết, mà còn nhìn thấy rõ ràng bình luận.

Xin các cậu hãy ngậm nước miếng lại!

Ngay khi nhìn thấy Tạ Đường, đôi mắt đen láy như thủy tinh của Nguyễn Hiểu Du tràn ngập vẻ si mê, khuôn mặt trắng nõn ửng hồng.

Ở một mức độ nào đó, tôi có thể hiểu sự mê luyến của cô ấy.

Gương mặt nghiêng của Tạ Đường tinh xảo, đẹp trai, chiều cao 1m85 nổi bật giữa đám đông, mái tóc bạc như những vì sao trên bầu trời đêm.

Khí chất kiêu ngạo, giống như một chàng hoàng tử phương Tây bước ra từ truyện tranh.

"A a a, chàng trai tóc bạc đẹp trai kia chính là Đường Thần trong truyền thuyết sao? Mình không mơ chứ?"

Xuân Anh hai mắt biến thành hình trái tim, lắc mạnh tay tôi, suýt chút nữa lắc bay hồn vía của tôi.

Tạ Đường bắt gặp ánh mắt của tôi trong đám đông, vẻ mặt lạnh lùng thoáng dịu lại.

Cậu ấy cười vẫy tay với tôi.

Đám đông sôi sục, đồng loạt nhìn về phía Cừu Viễn bên cạnh tôi.

Cừu Viễn kích động: "Đường Thần đang vẫy tay với mình!"

Cậu ấy vừa nhảy vừa đáp lại: "A a a! Đường Thần Đường Thần em yêu anh!"

Tôi: "Cậu đủ cao rồi, không cần nhảy."

Tôi luôn biết Tạ Đường nổi tiếng, nhưng không ngờ cậu ấy lại nổi tiếng đến vậy!

07

Trong phòng tiệc tập trung người chơi của ba trường trung học, tổng cộng 60 người.

Ngay khi tôi nghĩ sắp được ăn cơm, đèn chùm pha lê trong sảnh đột nhiên tắt ngúm.

Ngoài lâu đài mưa như trút nước, vài tiếng sấm vang vọng khắp bầu trời.

Người quản gia thắp sáng vài ngọn nến đỏ, lửa trong lò sưởi bập bùng cháy.

Dưới ánh lửa bập bùng, người quản gia cúi chào tao nhã, dùng giọng điệu kỳ quái rùng rợn chủ trì đại cục.

"Các bạn, trong một đêm tuyệt vời như vậy, chúng ta được hội ngộ tại đây, thật đáng để ăn mừng."

"Tôi xin chân thành mời mỗi trường cử ra một đại diện, kể chuyện ma để góp vui."

"Đội nào không kể, sẽ bị trừng phạt."

"Nhưng xin hãy nhớ kỹ: Đừng nói bừa bãi ~"

Đêm khuya mưa gió, quây quần bên lò sưởi.

Kể chuyện ma nữa chứ?

Tôi nắm chặt chiếc dĩa, cảm thấy bất an mơ hồ.

Vì vậy, tôi bất an cắt một miếng xúc xích nướng kiểu Đức, bất an ăn ngấu nghiến.

...

Đại diện của trường Trung học Cảnh Lam là một cô gái đeo kính gọng vàng nho nhã, cô ấy đứng dậy trước.

"Tôi tên là Thư Du Nhiên, tôi muốn kể câu chuyện về yêu quái trong gương."

"Ngày xửa ngày xưa, có một cô tiểu thư coi trọng nhan sắc như mạng sống..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/dao-si-vuot-ai-game-kinh-di/phan-6-co-jenny-4.html.]

Trong câu chuyện của cô ấy, cô tiểu thư rất thích soi gương, cuối cùng bị yêu quái trong gương thay thế.

Yêu quái trong gương mạo danh cô tiểu thư, sống một cuộc sống sung sướng như ý.

Còn cô tiểu thư thì bị giam cầm mãi mãi trong gương.

Câu chuyện kể được một nửa, Nguyễn Hiểu Du cau mày lẩm bẩm: "Xui xẻo!"

Sau khi gặp Tạ Đường, cô ấy vội vàng trang điểm, lúc này đang dùng bông phấn cẩn thận che đi mụn trên má trái.

Nghe xong câu chuyện của Thư Du Nhiên, cô ấy bực bội nhét chiếc gương cầm tay vào túi.

...

Đại diện của trường Eton là một anh chàng cao gầy như que củi, cậu ta hào hứng xoa tay, hai mắt sáng rực.

"Tôi tên là Du Ly, tiếp theo, xin mời mọi người chứng kiến câu chuyện độc nhất vô nhị, tuyệt vời do tôi ứng biến sáng tác."

"Ngày xửa ngày xưa có một hòn đá tinh nghịch hóa hình, tên là Giả Bảo Ngọc..."

Trong lời kể của cậu ta, Giả Bảo Ngọc đánh bại ma cà rồng, thống trị vương quốc bóng tối, cưới Bạch Tuyết, sinh ra Trư Bát Giới.

Nghe xong câu chuyện hoang đường hơn cả hoang đường này, mọi người có mặt đều ngẩn người: "..."

Nguyễn Hiểu Du đầy đầu vạch đen: "Kể cái quái gì vậy?!"

Ngay cả tôi cũng đánh rơi chiếc dĩa, sững sờ tại chỗ.

...

Đến lượt trường chúng tôi, Cừu Viễn là đại diện kể một câu chuyện rất phù hợp với hoàn cảnh.

"Một nhóm học sinh đi khám phá lâu đài cổ ở ngoại ô, ban đêm họ ngồi quanh lò sưởi, kể chuyện ma."

"Họ đã kể câu chuyện gì?"

"Họ kể câu chuyện về một nhóm học sinh đi khám phá lâu đài cổ ở ngoại ô, ban đêm họ ngồi quanh lò sưởi, kể chuyện ma."

"Họ đã kể câu chuyện gì..."

Lặp đi lặp lại vô hạn.

Cậu ấy lặp đi lặp lại, khi cậu ấy lặp lại lần thứ n...

Nến trong phòng ăn đột nhiên tắt ngúm.

Tiếng "lạch cạch lạch cạch" kỳ quái vang lên xung quanh, giống như sóng biển tràn lên bãi cát, tiếng động từ xa đến gần, ập đến dữ dội!

"A a a a!"

Tiếng hét thất thanh vang lên.

Trong bóng tối vang lên tiếng xé thịt và nhai nuốt.

"Lý Khả Ái cậu ở đâu? Tớ bảo vệ cậu!"

Lúc này Xuân Anh vẫn còn lo lắng cho tôi.

Nhưng tiếng gọi của cô ấy như bị ngăn cách bởi một lớp sương mù, càng lúc càng xa vời.

Tôi giơ tay niệm chú: "Ly Quyết, Đèn Lồng Lửa."

Một chiếc đèn lồng đỏ khổng lồ trôi nổi giữa không trung, soi sáng bóng tối vô tận.

Ngay khoảnh khắc ánh sáng xuyên qua bóng tối, tất cả mọi người và quái vật đều biến mất.

Chỉ còn lại mình tôi đứng một mình trong đại sảnh rộng lớn.

Loading...