Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Đạo Sĩ Vượt Ải Game Kinh Dị - Phần 25: Hồng Đậu Quái Đàm 5

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-02 01:54:17
Lượt xem: 259

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong thôn c.h.ế.t không ít người, muốn biết chân tướng cái c.h.ế.t của dân làng, còn phải điều tra từ người chết.

Tôi bố trí kết giới xung quanh cô phóng viên đang ngủ say để bảo vệ cô ấy. Sau đó, một mình đi điều tra thôn Hồng Đậu trong đêm.

Tôi đáp xuống mái nhà của một hộ gia đình.

Nhà này ngói xanh tường đỏ, cột nhà chạm trổ, khá là giàu có.

Nhà tang lễ treo vải trắng, trong nhà đặt một cỗ quan tài gỗ đàn hương.

Một thanh niên đang khóc lóc thảm thiết, khóc thương người em trai đã chết.

"Đệ c.h.ế.t rồi, ca ca trên đời này không còn người thân nữa!”

"Ta đã nấu món cháo đậu đỏ đệ thích nhất khi còn sống, ta đi lấy đây..."

Thừa dịp anh ta rời khỏi nhà tang lễ, tôi lẻn vào trong phòng, cẩn thận đẩy nắp quan tài, muốn xem xét nguyên nhân cái c.h.ế.t của người c.h.ế.t nhưng lại ngây người tại chỗ ——

Trong quan tài không có thi thể.

Chỉ có một bức tranh!

Thanh niên trong tranh có đôi mắt lá liễu, tướng mạo thanh nhã, khí chất như gió thoảng qua rừng tùng, phóng khoáng ung dung.

Tại sao không có thi thể, chỉ có một bức tranh?

Chẳng lẽ là t.h.i t.h.ể bị ăn đến không còn mảnh vụn, người thân của người c.h.ế.t chỉ có thể dùng tranh thay thế?

Trên bức tranh còn có một câu thơ: [Đầu sông trồng đậu tương tư, cây thành gởi lại người trong mộng.]

Viết về đậu đỏ.

...

Tôi đổi sang một nhà khác để điều tra.

Nhà này rất nghèo, chỉ có một gian nhà tranh.

Một người phụ nữ mặc đồ tang nằm trên giường, nước mắt chảy ròng ròng, khóc thương người chồng đã chết.

Tôi nhẹ nhàng đáp xuống sân, lặng lẽ đẩy nắp quan tài.

Lần này tôi đã chuẩn bị tâm lý...

Quả nhiên không ngoài dự đoán, trong quan tài không có thi thể, vẫn chỉ có một bức tranh.

Thanh niên trong tranh mày mắt sáng suốt, dung mạo đoan chính, rất giống một văn nhân nhã sĩ. Nhìn kỹ, lại có chút giống người trong bức tranh vừa rồi.

Ơ...

Chẳng lẽ quái vật chỉ thích ăn kiểu này?

Lúc rời đi, người phụ nữ trong nhà tranh ho không ngừng, hình như bị cảm lạnh.

Tôi để lại một lá bạc trên quan tài.

Nghĩ ngợi một lát rồi đổi thành lá vàng, sau đó nhẹ nhàng rời đi.

...

Tôi lại đổi sang một nhà khác.

Chủ nhà này đang gặp ác mộng, trong mơ kêu lên: "Sơn tặc! Có sơn tặc! Đừng g.i.ế.c ta ——"

Trên bàn thờ trong nhà tang lễ đặt một bát cháo đậu đỏ đã nguội.

Lại là cháo đậu đỏ!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dao-si-vuot-ai-game-kinh-di/phan-25-hong-dau-quai-dam-5.html.]

Tôi mở nắp quan tài, bên trong lại là một bức tranh!

Có chút khác biệt là, lần này người trong tranh không giống hai người trước. Thanh niên trong bức tranh này khí chất lạnh lùng, lại có đôi mắt phượng hẹp dài, vừa lạnh lùng lại vừa quyến rũ.

Tên này, trông quen mắt ghê!!

Trong đầu tôi hiện lên bóng dáng của một người quen.

Ngẫm lại, thanh niên phong thái như gió thoảng qua rừng tùng kia, cũng giống một người khác mà tôi quen.

...

Đêm đó, tôi liên tiếp điều tra bảy tám hộ gia đình.

Trong quan tài của mỗi nhà đều không có thi thể, toàn là tranh. Người trong tranh không giống người phong thái như gió thoảng qua rừng tùng thì cũng giống người có đôi mắt phượng.

Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?

Điều tra cả một đêm, tôi càng điều tra càng mơ hồ.

9

May mắn thay, sau khi trời sáng, tôi ít nhất cũng làm rõ được một chuyện!

Cuối cùng tôi cũng biết hai tia sét ở phía tây và phía bắc tối qua từ đâu mà ra.

Trời vừa hửng sáng.

Thôn Hồng Đậu xuất hiện một đội đạo sĩ mặc áo xanh, thắt ngọc bội ở thắt lưng. Chính bọn họ đã gây chuyện cả đêm, tiêu diệt Tây Yêu Vương và Bắc Yêu Vương.

Trưởng thôn cung kính nghênh đón:

"Không ngờ tai họa của thôn chúng ta lại kinh động đến các vị tiên trưởng của Phù Sinh Quan...

"Nhà chúng ta không đủ chỗ ở, xin mời dời bước đến thư viện."

Những đạo sĩ này cũng là người chơi à?

Khi họ đi ngang qua tôi, tôi giả vờ không cẩn thận ngã xuống, túm lấy tay của thanh niên dẫn đầu.

Kỹ năng hệ thống của tôi là "Nhìn Thấy Bình Luận", không chỉ có thể nhìn thấy bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp của mình mà còn có thể nhìn thấy bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp của người chơi khác khi chạm vào họ - trừ khi người chơi không mở phát sóng trực tiếp.

Thanh niên ôn hòa đỡ tôi dậy: "Ngươi không sao chứ?"

Anh ta không có phòng phát sóng trực tiếp.

Anh ta là NPC à?

Hay là anh ta không mở phát sóng trực tiếp?

Bình luận gào thét:

[Những đạo sĩ này toàn là NPC.]

[Họ đến từ Cẩm Thành, mục tiêu chính là trừ ma diệt đạo!]

[Hả? Quỷ quái bị họ g.i.ế.c hết rồi, vậy người chơi g.i.ế.c cái gì?]

[Không biết hệ thống phán định thế nào... Hoặc là tính người chơi nằm thắng? Hoặc là cho người chơi chơi lại?]

[Chơi lại là bắt đầu một ván mới à?]

[Không chỉ là một ván! Chơi lại là vòng lặp vô hạn! Nếu đại boss cứ bị NPC g.i.ế.c chết, người chơi sẽ phải chơi lại liên tục!]

[Tất cả xem hệ thống phán định thế nào.]

Hả?

Loading...