6
Không lâu sau, bãi tha ma nổi lên một cơn gió nhẹ âm u! Tiền giấy bay lả tả!
Một tràng cười quỷ dị trầm thấp vang vọng giữa không trung: "Linh Chi à Linh Chi~ Chuyện nhỏ như vậy cũng làm không xong, ngươi muốn hồn phi phách tán sao?"
Nữ quỷ nhỏ bị dọa sợ run như cầy sấy, đùi gà rơi xuống đất.
Rất nhanh.
Giọng nói kia lại vang lên:
"A~ Mùi người thật thơm ngọt!"
"Hôm nay ăn tên béo kia vừa béo vừa ghê, tên trong nhà xí mùi vị cũng không ngon."
"Cuối cùng! Cuối cùng cũng đợi được một món ngon mềm mại! Bản tọa muốn ăn ngươi!"
Thì ra hai người chơi c.h.ế.t hôm nay là do hắn ăn!
Chưa từng thấy ai vội vàng nhận tội như vậy, xem ra hôm nay không trừ hắn không được rồi.
Hai cây hòe vừa khẩn trương vừa hưng phấn: "Ha ha! Nam Yêu Vương đến rồi! Nàng ta sắp bị ăn——"
Chưa nói hết câu.
Tôi nhanh như chớp túm lấy con quái vật kia từ trong hư không!
Làn da hắn màu đồng, mắt to như chuông đồng, lùn tịt béo tròn, giống như một đồng tiền lớn.
Khoảnh khắc tôi túm lấy hắn, hai chúng tôi nhìn nhau giữa không trung, trong đôi mắt tràn đầy dục vọng và thèm thuồng của hắn thoáng hiện lên một tia kinh ngạc.
Trong nháy mắt——
Thất Tinh Long Uyên Kiếm đã đ.â.m xuyên qua tim hắn!
"Rơi rồi."
Câu "Nàng ta sắp bị ăn thịt rồi" của cây hòe tinh vừa mới nói xong.
Tôi đã c.h.é.m Nam Yêu Vương dưới ánh trăng.
——Hừ~ Nam Yêu Vương cái con khỉ, chẳng qua chỉ là một con yêu tinh tiền đồng mà thôi (nhún vai.jpg).
Cây hòe A: "..."
Cây hòe B: "..."
Nữ quỷ nhỏ ngây người một lát, đột nhiên nước mắt tuôn như mưa: "Ta tự do rồi sao?"
Cô bé ôm lấy eo tôi, khóc nức nở: "Cảm ơn tỷ tỷ! Ta tự do rồi!"
Cây hòe A đơ như phỗng: "..."
Cây hòe B hoàn hồn, hóa thành gà gào thét: "Á á á á á!"
Cây hòe A cũng hoàn hồn, gào theo đồng bọn: "Á á á á á!"
"Hai người các ngươi mau im mồm đi."
Tôi liếc xéo hai đứa nó.
Hai cái cây càng kinh ngạc hơn: "Ngươi, ngươi ngươi ngươi nghe được bọn ta nói chuyện hả???"
"Á á á á á!!!"
Chúng nó càng gào to hơn.
Cuối đông đầu xuân, phía nam thôn Hồng Đậu.
Trăng thanh gió mát, suýt chút nữa tôi bị điếc tại trận.
7
Lúc tôi về thôn, vừa hay gặp đội người khác trở về trong bộ dạng thảm hại.
Đầu tiên là Tôn Kiêu chạy như bay qua mặt tôi, sau đó là Nguyễn Chi Chi, hoa khôi, phóng viên... Bốn người như một cơn gió, gọi cũng không dừng lại được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dao-si-vuot-ai-game-kinh-di/phan-25-hong-dau-quai-dam-4.html.]
Về đến nhà trưởng thôn, mới làm rõ được chuyến phiêu lưu của họ.
Tóm lại là... Họ nghe thấy tiếng hát quỷ dị trong khu rừng rậm phía tây, sau đó một tia sét giáng xuống!
Bốn người lập tức quyết định quay đầu bỏ chạy, còn chưa kịp nhìn thấy bóng ma nào.
Đang nói chuyện...
Rắc, rắc ——
Phía tây truyền đến tiếng sấm, phía bắc cũng vang lên tiếng sấm.
Tôi ngẩng đầu nhìn trời: Không có mây mưa.
Sấm giữa trời quang này quen ghê á~ Giống hệt Thái Ất Bát Quái Quyết của Phù Mộng Sơn nhà tôi!
Thấy tôi ngẩn người, Tôn Kiêu cười đểu: "He he, chắc mày còn chưa đến được nghĩa địa đã vội vàng chạy về rồi đúng không?”
"Chạy vội quá, ném cả giỏ lẫn gà luôn rồi à?"
Tôi cười cười: "Tôi g.i.ế.c Nam Yêu Vương rồi."
Không đợi Tôn Kiêu phản bác, Nguyễn Chi Chi đã nhanh nhảu nói: "Cô cứ c.h.é.m gió đi! Bọn tôi có ở đấy đâu, cô muốn bịa thế nào mà chả được!"
Cô ta ôm chặt cánh tay bạn trai, nịnh nọt: "Chồng ơi, em buồn ngủ rồi."
Ánh mắt đầy dục vọng của Tôn Kiêu quét qua cô ta, sau đó nhìn sang hoa khôi.
Hoa khôi đỏ mặt, ôm chặt cánh tay còn lại của thanh niên mà ngọt ngào.
Ba người dính nhau như keo sơn, cùng nhau đi vào phòng khách.
Cô phóng viên ngây người nhìn cảnh này, thoáng chốc ngượng ngùng, nhấc chân định đi theo.
Lại bị tôi túm cổ áo.
"Cô định vác máy ảnh đi quay phim tài liệu à?”
"Đi theo tôi!"
Tôi kéo cô ấy về phòng.
Cô phóng viên mặt mày ủ rũ, giọng run run: "Lý Khả Ái, tôi biết cô sợ.”
"Nhưng... Cô kéo tôi theo cũng vô ích thôi, tôi còn chẳng bảo vệ được bản thân, huống chi là bảo vệ người khác..."
Tôi bật cười: "Tôi bảo vệ cô!"
Cô phóng viên ngẩn ra: "Chỉ dựa vào cô á?"
Vèo ——
Nữ quỷ nhỏ chui ra từ sau lưng tôi: "Khả Ái tỷ siêu mạnh luôn á!"
Bụp!
Nhìn thấy nữ quỷ, cô phóng viên lập tức ngất xỉu.
8
Nửa đêm, tôi nằm trên giường suy nghĩ.
Vừa nãy ở nghĩa địa, Nam Yêu Vương đã thừa nhận là hắn g.i.ế.c hai người chơi là chú béo và chú nhà xí.
Từ miệng hai cây hòe hóng hớt, tôi còn biết được xung quanh thôn Hồng Đậu có bốn vị yêu vương Đông, Tây, Nam, Bắc. Bốn con quái vật đều thích ăn thịt người, trong đó Đông Yêu Vương là đáng sợ nhất.
Hệ thống yêu cầu chúng tôi điều tra chân tướng cái c.h.ế.t của dân làng Hồng Đậu.
Đáp án dường như đã rõ ràng: Chính là bốn con quỷ quái này ăn thịt người!
Nhưng mỗi người chơi chỉ có một cơ hội trả lời.
Trả lời sai thì phiền phức to.
Tôi quyết định phải cẩn thận hơn.
...