Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Đạo Sĩ Vượt Ải Game Kinh Dị - Phần 25: Hồng Đậu Quái Đàm 2

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-02 01:54:09
Lượt xem: 291

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong thư viện chạy ra một ông chú béo.

Hai mắt ông đỏ ngầu, trợn trừng, ôm đầu gào thét: "Tôi muốn thoát khỏi trò chơi!!"

Bình luận thở dài.

[Lại có người chơi phát điên.]

[Ông chú này hình như vào trước mấy người Lý Khả Ái nửa tiếng thôi…]

[Vừa nãy còn kêu đói bụng đòi ăn cơm, chớp mắt đã điên rồi.]

[Ai mà chấp nhận được việc đồng đội của mình giây trước còn là người, giây sau chỉ còn lại cái xác không hồn!]

[Thử tưởng tượng xem, bạn đang đi vệ sinh, người bạn tốt cách bạn một bức tường, lặng lẽ bị quỷ ăn thịt…]

[Có khi hai người còn đang nói chuyện rôm rả ấy chứ... Người đang nói chuyện với bạn, có thật sự là bạn tốt của bạn không?]

[Mẹ ơi, đừng nói nữa! Nổi hết cả da gà rồi!!]

……

Ánh trăng trắng bệch, một tấm da người như xác ve sầu treo trên cửa nhà vệ sinh.

Không xương không thịt, bị ăn thành cái vỏ rỗng.

Chúng tôi đi vào hậu viện, vừa hay nhìn thấy cảnh nó đung đưa theo gió.

Cô phóng viên trợn mắt, lập tức ngất xỉu.

Hoa khôi run rẩy toàn thân, khóc lóc thảm thiết:

"Tôi không chơi nữa! Thả tôi ra! Thả tôi ra!!"

Tôn Kiêu nhân cơ hội ôm lấy cô, ghé sát tai cô thì thầm:

"Sợ gì, có anh đây rồi!"

Nguyễn Chi Chi trừng mắt nhìn hoa khôi, trong mắt lóe lên vẻ oán độc.

Trưởng thôn thở dài một tiếng, giới thiệu: "Vị này cũng là tróc quỷ sư, không ngờ tiệc đón gió còn chưa kịp ăn, đã——"

Ông ta không nói tiếp được nữa.

4

Trên bàn tiệc, rượu và thức ăn bày biện thịnh soạn.

Thịt kho tàu, gà xào cung bảo, sườn xào chua ngọt, bánh ngô hạt thông, rau cuộn ngọc bích... Nhìn thôi đã thấy thèm thuồng.

Quanh bàn chỉ còn lại năm người chúng tôi, thôn trưởng đi tìm ông chú béo vừa chạy mất.

Mấy người chúng tôi sớm đã đói đến mức bụng sôi ùng ục. Nhưng mắt tôi lóe kim quang, lập tức nhận ra những món ăn này có vấn đề.

May mà tôi đã tự chuẩn bị nguyên liệu!

Thấy tôi một mình trong bếp nhỏ hầm canh gà, Tôn Kiêu mỉa mai: "Đúng là có người lắm chuyện!"

"Trưởng thôn chuẩn bị nhiều rượu ngon thức ăn ngon như vậy, lại cứ làm bộ làm tịch, nhất định phải hầm cái nồi canh gà của cô ta!"

Bạn gái của Tôn Kiêu để lấy lòng hắn, nịnh nọt hùa theo:

"Đúng vậy! Cô ta không ăn, chúng ta ăn!"

"Không chừa cho cô ta một hạt cơm nào!"

Nói rồi, Nguyễn Chi Chi gắp một miếng sườn bỏ vào miệng. Nhưng vừa nhai được hai miếng, đã nhổ ra.

Tôn Kiêu bóp cằm cô ta: "Bảo bối, sao vậy?"

Thiếu nữ tủi thân nước mắt lưng tròng: "Anh ơi, vị thịt kỳ lạ lắm."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dao-si-vuot-ai-game-kinh-di/phan-25-hong-dau-quai-dam-2.html.]

Nghe vậy, những người khác trên bàn đều lộ vẻ mặt quái dị.

Mọi người lén lút trao đổi ánh mắt, không hẹn mà cùng đặt đũa xuống.

Cô phóng viên run rẩy:

"'Kỳ lạ' là sao?"

"Ý cô là... thịt này là... Là..."

Cô có trí tưởng tượng phong phú, cẩn thận chỉ về phía nhà vệ sinh, ám chỉ thịt này là từ dưới tấm da người kia.

"Cô nghĩ nhiều quá rồi~" Tôi thò đầu ra từ phòng bếp bên cạnh.

Tôn Kiêu nghi ngờ gắp một miếng thịt kho tàu, nếm thử một miếng nhỏ, cũng nhổ ra.

"Cái quái gì thế này, vừa đắng vừa chát!"

Tôi cười cười.

Là đậu đỏ.

Nhìn thì có vẻ là một bàn tiệc thịnh soạn nhưng thực chất toàn là những đĩa đậu đỏ quấn đầy tơ nhện, mốc meo, mọc răng.

……

Trong nồi sôi sùng sục, trong bếp bay ra mùi thơm của canh gà.

Tôi nếm thử một miếng, hương vị lưu lại nơi đầu lưỡi.

Tôn Kiêu chống tay lên cửa, khoe cơ bắp cuồn cuộn, hung hăng uy h.i.ế.p tôi: "Nồi gà này là của tao!"

Tôi coi hắn như không khí, thản nhiên uống thêm một ngụm canh gà.

Ấm quá! Ngon quá!

Dạ dày ấm áp dễ chịu.

Tôn Kiêu thấy tôi không thèm để ý đến hắn, hắn lập tức ra oai với tôi.

Hắn đột nhiên đ.ấ.m vào tường, mặt tường lõm xuống, vết nắm đ.ấ.m hằn rõ.

Bình luận sớm đã không thể chịu đựng được nữa.

[Thứ rác rưởi gì vậy, thế mà cũng dám múa rìu qua mắt thợ trước mặt Ái Thần!]

[Hehe, cố gắng hết sức mà chỉ làm tường "hơi xước"???]

[Lý Khả Ái chỉ cần giơ một ngón tay, là có thể biến cả thư viện này thành phế tích!]

[Khách sạn Quý Phi chính là bị cô ấy thổi bay trong một cơn gió đấy, đánh nhau đối với Tiểu Bạch Hoa của chúng ta chỉ là chuyện nhỏ mà thôi!]

[Mau xử lý tên biến thái này đi! Đừng ở đây làm bẩn mắt chúng tôi nữa!]

[Đúng vậy! Mạng của khán giả cũng là mạng, xem mà tôi sắp nôn ra rồi.]

Nhưng——

Những người chơi khác hiển nhiên không nghĩ như vậy.

Nguyễn Chi Chi nũng nịu: "Chồng giỏi quá đi! Hừ~ Còn không mau mang nồi gà này cho chúng ta!"

Nói rồi, cô ta ôm chặt cánh tay bạn trai, như tuyên bố chủ quyền với những cô gái xung quanh.

Hoa khôi nhìn vết lõm trên tường, đồng tử hơi co lại, như bị chinh phục.

Cô ta nắm chặt tay, như hạ quyết tâm.

Thiếu nữ ôm lấy cánh tay còn lại của Tôn Kiêu, cười duyên dáng lắc nhẹ: "Anh Kiêu, anh giỏi quá!"

"Anh Kiêu quả nhiên rất lợi hại!" Cô phóng viên hùa theo.

Loading...