Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Đạo Sĩ Vượt Ải Game Kinh Dị - Phần 25: Hồng Đậu Quái Đàm 1

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-02 01:03:55
Lượt xem: 136

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi ngồi trên mộ ăn gà.

Hai cây hòe phía sau bỗng dưng lên tiếng:

"Sắp c.h.ế.t đến nơi rồi, còn ăn!"

"Lát nữa quỷ trong mộ sẽ rỉa xương, uống m.á.u nàng ta!"

Chúng đang nói nửa chừng.

Bỗng từ trong mộ bỗng thò ra một bàn tay khô quắt.

Tôi chẳng buồn nhấc mí mắt, tiện tay nhét cái đùi gà vào tay nó.

"Đã ăn đùi gà của ta rồi thì không được ăn ta nữa đâu đó~"

1

Lâu lắm rồi không chơi phó bản cấp A, tôi quyết định xuống khu cấp thấp "hành gà".

Trải nghiệm cảm giác người chơi max cấp vào làng tân thủ nó phê pha thế nào.

[Đăng nhập thành công.]

[Đã đủ 20 người chơi, phó bản "Hồng Đậu Quái Đàm" chính thức mở ra!]

[Chúc bạn trong trò chơi có thể trải nghiệm cái c.h.ế.t tương đối an tường.]

Hệ thống vẫn thích trù ẻo người ta như vậy.

Đáng ghét thật!

Tôi ôm một con gà trống lớn, ung dung tiến vào trò chơi.

Nghe nói phó bản này đồ ăn không ngon, tôi đành phải tự mang theo nguyên liệu.

……

Đêm tối mịt mờ, sương trắng mênh mông, trong không khí thoang thoảng mùi tanh của đậu.

Tôi mặc váy đỏ, đầu cài trâm đỏ, ôm gà lông trắng, đến đầu thôn Hồng Đậu.

Đã có bốn người chơi đợi ở đây.

Một thanh niên dáng vẻ sinh viên thể thao ôm một cô gái, khinh thường nói với tôi:

"Là người mới à? Đúng là không biết sống chết!"

"Lần đầu tiên thấy có người đi phó bản kinh dị mà mang theo cả con gà trống."

Nói xong, hắn không thèm để ý đến bạn gái trong lòng, liếc mắt đưa tình với tôi:

"Anh là Tôn Kiêu, nếu em chịu hôn anh một cái, ván game này anh bảo kê cho em."

Tôi cười híp mắt đáp:

"Nếu cậu chịu dập đầu với chị một cái, ván game này chị bảo kê cho cậu."

Tôn Kiêu sa sầm mặt, hậm hực nói: "Đúng là không biết điều!"

"Tao đây đã chơi mười ván phó bản, xếp thứ 1001 bảng Châu Á, suýt chút nữa là lọt vào top 1000 thiên tài rồi đấy."

Nghe vậy, hai cô gái còn lại mắt sáng rực.

"Anh Kiêu,  xin anh bảo kê cho bọn em!"

Họ tự giới thiệu.

Một người tên là Tô Lê, là hoa khôi của một trường đại học ở Thượng Hải.

Cô khóc lóc sướt mướt, nói rằng mình vốn định vào phó bản cấp F thử sức, ai ngờ bị hệ thống lừa vào cấp A.

Người còn lại tên là Khúc Nhạc, là một phóng viên mới vào nghề.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dao-si-vuot-ai-game-kinh-di/phan-25-hong-dau-quai-dam-1.html.]

Cô để tóc bb, đeo kính cận dày cộp, ánh mắt rụt rè.

Đối với hành vi lăng nhăng của Tôn Kiêu, bạn gái hắn là Nguyễn Chi Chi lại không dám phản bác.

Cô ta chỉ có thể cảnh giác nhìn chằm chằm ba cô gái chúng tôi, ôm chặt bạn trai như bảo bối, sợ hắn bị cướp mất.

Tôn Kiêu chẳng thèm để ý đến cảm xúc của bạn gái, huýt sáo với Tô Lê và Khúc Nhạc:

"Không thành vấn đề, hai em từ giờ cũng là người của anh!"

"Chỉ cần các em nghe lời anh, anh sẽ đưa các em qua màn!"

Tiếp đó, hắn không quên liếc xéo tôi: "Còn cô... Cứ c.h.ế.t rục trong phó bản đi!"

Tôi không thèm để ý đến sự bài xích của hắn.

Ngược lại, con gà trống trong lòng tôi lại "cà khịa" hắn mấy câu——

"Cục ta cục tác, cục ta cục tác!"

2

Tôi tên là Lý Khả Ái, là một tiểu đạo sĩ của thế kỷ 21.

Là người thừa kế Tiêu Dao Tông trên núi Phù Mộng, giỏi về chú thuật, phù chú và triệu hồi thuật.

Tôi đánh nhau rất giỏi!

Ngay cả sư phụ cũng từng bị tôi đánh rụng hai cái răng cửa.

Để giúp sư tỷ trả nợ, tôi nhận lời mời của trò chơi kinh dị, bước vào không gian trò chơi bí ẩn.

Thắng, sẽ nhận được một khoản tiền lớn.

Thua, đương nhiên là mất mạng.

Người khác đến phó bản cấp A mạo hiểm, còn tôi là đến để xả hơi, đánh phó bản cấp 3S nhiều quá cũng mệt lắm.

Còn thứ hạng trên bảng xếp hạng?

Tôi đứng thứ bảy bảng Châu Á, chuyên gia c.h.é.m thần (nháy mắt tinh nghịch.jpg).

……

Đợi một lát, NPC dẫn đường của chúng tôi cuối cùng cũng đến.

Sương trắng bị rẽ ra, trưởng thôn chống gậy, còng lưng, từ trong sương mù lảo đảo bước về phía chúng tôi.

Ông ta khoảng bảy mươi tuổi, ăn mặc như một thư sinh.

Cách một quãng, ông ta đã mỉm cười chắp tay với chúng tôi: "Các vị khách quý, có chút thất lễ khi đón tiếp muộn."

"Các vị chính là tróc quỷ sư được mời đến phải không?"

Thôn Hồng Đậu xảy ra chuyện lớn.

Mới nửa năm, mà gần một nửa dân làng đã chết!

Thôn trưởng cho rằng là do ác quỷ quấy phá nhưng sự việc hiển nhiên không đơn giản như vậy!

Nhiệm vụ qua màn của chúng tôi là [điều tra chân tướng cái c.h.ế.t của dân làng].

3

Chúng tôi theo thôn trưởng về nhà ông.

Dọc đường, nhà nào nhà nấy đều treo vải trắng, quan tài để trước cửa.

Hai bên đường văng vẳng tiếng khóc than ai oán, lúc lên lúc xuống, không dứt.

Đến nơi.

Trưởng thôn làm động tác mời: "Kẻ hèn có chuẩn bị chút rượu nhạt và thức ăn, để đón gió tẩy trần cho chư vị, mong chư vị đừng chê..."

Chưa nói hết câu, một tiếng thét chói tai vang lên: "Hắn c.h.ế.t rồi! Hắn c.h.ế.t rồi! Thả tôi ra! Tôi không chơi nữa!!"

Loading...