Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Đạo Sĩ Vượt Ải Game Kinh Dị - Phần 24: Tây Hạ Vương Lăng 4

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-05-12 16:52:32
Lượt xem: 318

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/707UXcWqnJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Group chat cổ mộ lại nhộn nhịp.

Điềm Điềm Tiểu Tống Tử:

[Tỷ tỷ của ta là nhất! Tỷ ấy đã đánh bại người chơi rồi!

[(ảnh mặt mèo hạnh phúc.jpg)]

Cửu Khiếu Ngọc Khôi:

[Vớ vẩn... Nàng ta đã c.h.ế.t rồi à?

[Bá bá chỉ có thể nói hai chữ chia buồn, đứa nhỏ đáng thương!]

Điềm Điềm Tiểu Tống Tử:

[Cửu bá bá, tỷ tỷ của ta chưa chết! Tỷ tỷ của ta thật sự đã đánh bại người chơi!]

Cửu Khiếu Ngọc Khôi:

[Haizz, đứa nhỏ đáng thương.]

Thanh Đồng Kiêu:

[Khôi gia nói c.h.ế.t rồi, thì chắc là nguội lạnh rồi.

[Đã bảo là Khôi gia không nên thả người chơi đó đi, dù có xinh đẹp đến đâu cũng không được!! Kết quả lại hại c.h.ế.t người của chúng ta!!]

Điềm Điềm Tiểu Tống Tử:

[Hu hu hu, tỷ tỷ của ta thật sự chưa chết!]

Thanh Đồng Kiêu:

[Chưa chết? Vậy bảo nàng ta kêu một tiếng xem.]

Hàm Hàm Đại Tống Tử:

[Chíp.]

Thanh Đồng Kiêu:

[...Ơ này, không phải chứ, Khôi gia sao ngài lại nói người ta c.h.ế.t rồi?

[(ảnh chó Shiba Inu khó hiểu.jpg)]

Cửu Khiếu Ngọc Khôi:

[Ngươi thế mà lại còn sống ư! Mẹ kiếp, không thể nào!!

[(ảnh mắt trợn ngược.jpg)]

Bì Thi:

[Mọi người ơi... Ta, hình như ta sắp c.h.ế.t rồi...

[Bên này ta gặp một người chơi cực kỳ mạnh mẽ và tàn bạo! Ta... ta...]

Tiếng thét chói tai vang vọng khắp các mộ thất.

Bì Thi gặp chuyện rồi!

6

Đường hầm tối om và hẹp dài, những vết nứt ngoằn ngoèo trên vách đá hai bên.

Nhìn gần, chúng trông như những móng vuốt quỷ quái dị.

Lộc Văn Sanh soi đèn pin, say sưa nghiên cứu những vết nứt này với vẻ mặt vô cùng tập trung.

Phía sau cậu ta...

Bì Thi bị một bàn tay to lớn vô hình siết chặt, nhấc bổng lên cao!

"Tây Hạ Vương thực sự đã c.h.ế.t rồi sao?"

Chàng thiếu niên đẩy gọng kính đen, cười ranh mãnh: "Bì Thi tiểu thư chẳng lẽ không muốn nói điều gì sao?"

Bàn tay vô hình kia dần dần siết chặt!

Khí thi nồng nặc trong cơ thể Bì Thi bị ép ra từng chút một!

Khi tia khí thi cuối cùng bị ép hết, cô ta sẽ biến thành một lớp da người mỏng manh, c.h.ế.t hẳn!

Cạch!

Thỏi son dưỡng môi vị dâu rơi khỏi tay Bì Thi đang nắm chặt, lăn vào vũng nước bẩn thỉu.

"Thứ vô dụng, không đáng giữ lại."

Thiếu niên khẽ hừ một tiếng, ánh mắt lạnh lùng.

Đôi bàn tay to lớn kia đột nhiên siết chặt!

...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dao-si-vuot-ai-game-kinh-di/phan-24-tay-ha-vuong-lang-4.html.]

"Tốn quyết, Phục Ma Đằng!"

Những dây leo mảnh mai bay ra, quất vào Lộc Văn Sanh một cái.

Tôi bay người lên trước, giật lại Bì Thi.

"Không ngờ cậu lại là loại người như vậy, Lộc Văn Sanh!" Tôi lườm cậu ta.

Tôi cẩn thận ôm Bì Thi đang thoi thóp, truyền một ít nội lực cho cô ta, nhưng lại bị khí thi trong cơ thể cô ta đẩy ngược lại.

Lộc Văn Sanh ngã xuống đất, kính vỡ tan một mảnh.

Cậu ta kinh ngạc nhìn tôi:

"Lý Khả Ái, cô cô cô... đứng về phía nào vậy! Cô ta là quái vật mà!"

Tôi cau mày:

"Nhưng cô ấy chưa từng g.i.ế.c người!

Cô ấy ngồi xổm trong đường hầm gần lối vào, chỉ muốn dọa người chơi bỏ chạy sớm hơn thôi..."

Nếu lúc đó tôi gặp phải không phải cô ấy, mà là Cửu Khiếu Ngọc Khôi, có lẽ tôi đã c.h.ế.t rồi.

Lộc Văn Sanh cũng là người chơi.

Cậu ta rất mạnh, là pháp sư của chiến đội Đông Phương Nhiên.

Đông Phương Nhiên là cao thủ đứng đầu bảng xếp hạng châu Á, cực kỳ mạnh mẽ!

Lộc Văn Sanh rất ghét tôi, vì tôi đã chen vào vị trí thứ bảy trên bảng xếp hạng châu Á, vốn là vị trí của cậu ta.

Hễ có cơ hội, cậu ta đều muốn PK với tôi.

Không biết đã gửi cho tôi bao nhiêu thư khiêu chiến rồi.

Nhưng lần này, cậu ta lại phá lệ nói:

"A Nhiên cũng ở trong phó bản này, bọn tôi lạc mất nhau rồi.

Chúng ta tạm gác ân oán cá nhân, liên thủ được không?"

7

"Ai thèm liên thủ với cậu!"

Tôi quay đầu bỏ đi.

Vừa đi vừa cuộn Bì Thi lại, cẩn thận ôm vào lòng.

Chàng thiếu niên đi theo: "Cô đánh nhau rất lợi hại, tôi đã được chứng kiến rồi.

Nhưng chắc chắn tin tức của cô không nhanh nhạy bằng tôi đâu!

Chẳng lẽ cô không muốn biết bí mật của Tây Hạ Vương sao?

Nơi này tuy là Tây Hạ Vương Lăng, nhưng lão quái vật đó vẫn chưa c.h.ế.t đâu!"

Tuy tôi vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, cố ý không nhìn cậu ta, nhưng đã vểnh tai lên nghe ngóng.

Tây Hạ đã trải qua ngàn năm, làm sao Tây Hạ Vương có thể không chết!

Tôi cười lạnh:

"Ý cậu là hắn ta giả chết, sống dưới hình dạng quái vật sao?

Chuyện này có gì lạ! Chơi game kinh dị, gặp ít quái vật lắm sao?

Đừng nói quái vật, ngay cả Cửu Vĩ Thiên Hồ, tôi cũng nuôi một con đấy."

Lộc Văn Sanh sốt ruột:

"Không phải, hắn ta vẫn là con người!"

Đôi mắt màu nâu của chàng thiếu niên lóe lên vẻ ranh mãnh: "Cho dù cô có nuôi Cửu Vĩ Hồ thì sao?

Trăm năm sau, Cửu Vĩ Hồ vẫn tự do tự tại, còn cô chỉ là một nắm tro tàn.

Có biết bao nhiêu đế vương đã phát điên vì theo đuổi sự trường sinh bất tử?

Chẳng lẽ cô không tò mò về bí mật của Tây Hạ Vương sao?"

Tên nhóc xấu xa này nếu đi làm tiếp thị, chắc chắn sẽ là một tay lão luyện.

Trường sinh bất tử tuy không phải điều tôi mong muốn, nhưng nếu Tây Hạ Vương thực sự chưa chết, tôi quả thực có chút tò mò.

Không biết từ lúc nào.

Cậu ta đã từ phía sau tôi, đi song song bên cạnh tôi.

Tôi đẩy cậu ta: "Chật quá, tránh ra đi!"

"Này, nếu không phải tôi và A Nhiên lạc mất nhau, tôi cũng sẽ không hợp tác với cô đâu. Đây là tôi coi trọng cô đấy!"

"Ai cần cậu coi trọng!"

Loading...