Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đạo Sĩ Vượt Ải Game Kinh Dị - Phần 16: Phù Dung Diện 7

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-11-23 19:51:33
Lượt xem: 349

Nhìn từng người một, chúng tôi đã tìm thấy Thẩm Thiên Thiên.

Bà ta khoảng mười hai tuổi, gương mặt trẻ thơ thanh tú, tay ôm một khúc gỗ đang cháy, ánh mắt lộ vẻ kiên định.

Kỳ lạ hơn nữa là, nhìn đến cuối cùng, thiếu nữ đứng ở vị trí thứ mười hai lại chính là "Phù Dung Diện" mà chúng tôi nhìn thấy ở thế giới bên trong!

Nàng ta tên là Thẩm Tử Ân, khoảng mười lăm tuổi, là người lớn tuổi nhất trong nhóm các cô nương này, mặc áo dài màu hồng phấn, khắp người đầy vết roi, nửa mặt bê bết máu.

Trong hộp còn có một bức thư.

- Viết đầy những lời nguyền rủa của Thẩm Thiên Thiên dành cho Thẩm Tử Ân: [Giả nhân giả nghĩa, lòng dạ độc ác! Chết chưa hết tội! Chết chưa hết tội!]

...

Một trăm năm trước, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Khiến Phủ Ô Tổng Quản quyền thế ngút trời bị thiêu rụi, khiến Thẩm Thiên Thiên biến thành quái vật người không ra người quỷ không ra quỷ, khiến Thẩm Tử Ân trở thành "Phù Dung Diện" của thế giới bên trong...

Vì sao Thẩm Thiên Thiên lại mắng Thẩm Tử Ân?

Màn đêm buông xuống.

"Thế giới bên trong” mở ra.

13.

Thần Ẩn lẻn vào phòng của Đoạn phu nhân (Thẩm Thiên Thiên), thu hồn phách của bà ta nhốt lại vào trong bình.

Đưa bà ta cùng đi vào thế giới.

Muốn cởi chuông thì phải tìm người cột chuông.

Nếu thế giới kia thật sự là chấp niệm của Đoạn phu nhân thì còn phải dựa vào bà ta để giải trừ.

"Mau lên!”

Đoạn Ngọc Trác vừa khóc vừa nói: "Xin các người nhanh lên đi! Phòng Lăng sắp không chịu được nữa rồi!”

Đoạn Ngọc Trác dẫn đường, Thần Ẩn đánh quái.

Tôi không phải làm gì, nhẹ nhàng đi theo sau bọn họ, nhanh chóng bước tới một biệt phủ chìm trong sương mù hư ảo — — Phủ Ô Tổng Quản.

Biệt phủ cao lớn, rộng rãi, chìm trong những cây nến đang cháy.

Khi đến gần thì một mùi hương cháy khét thoang thoảng xộc vào mũi.

Một giọng nói mềm mục vang lên trong đêm tối: "Ồ ~ Có khách quý tới rồi, Tiểu Bình, Tiểu Trản Tử còn không mau mở cửa đón khách.”

Tiếng bước chân hỗn loạn dồn dập vang lên.

Kẽo kẹt ~

Cửa phủ mở ra.

Rốt cuộc là chấp niệm gì khiến bà ta tạo ra một 'thế giới bên trong' từ hư vô?

Hai cương thi đứng ở cửa, yết hầu khanh khách động, làm ra bộ hoan nghênh.

Sau khi chúng tôi tiến vào thì cửa phủ đóng lại, một điềm xấu tôi chưa từng cảm nhận xuất hiện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/dao-si-vuot-ai-game-kinh-di/phan-16-phu-dung-dien-7.html.]

Lão thái giám với tư thế uể oải, nằm trên giường, trong miệng ngậm túi thuốc lá.

Tóc ông ta trắng khô, thưa thớt. Thịt hai bên má rũ xuống.

Đôi tròng mắt trắng bệch hiện ra, nhìn chằm chằm, làm người ta cảm thấy lạnh lẽo khắp người.

Ông ta trề môi, hút thuốc phiện, nói: "Khách quý tới đưa quà, nhà ta sẽ nhận. Ban thưởng ~”

Ông ta giơ tay, một chồng tiền giấy trống rỗng xuất hiện.

"Quà gì?” Tôi thắc mắc hỏi.

Ông ta nhìn tôi chằm chằm rồi trộm cười: “Ngươi còn không phải 'quà’ sao! Tuổi tuy hơi lớn một chút nhưng khuôn mặt nhỏ và dáng người lại nghìn năm có một.”

Tôi chợt hiểu ta.

Liên hệ với những manh mối rải rác trước đó, tôi bỗng hiểu ra câu trả lời cho câu hỏi của hệ thống.

Tôi đứng phía sau Thần Ẩn, ôm lấy cánh tay anh ta, cao giọng nói: "Hệ thống, tôi muốn trả lời! Những nha hoàn mất tích trong 'thế giới bên trong’ là đi hiếu kính với lão thái giám này.”

"Tôi muốn g.i.ế.c đại Boss là 'Ô Tổng Quản’!”

'Khí’ trở lại mãnh kiệt trong cơ thể tôi.

[Đing — — Chúc mừng người chơi Lý Khả Ái, đã trả lời đúng câu đố.]

Nói thì chậm, đến thì nhanh.

Tôi phi thân đá lão thái giám vào vách tường.

Ông ta lập tức c.h.ế.t ngất đi.

Tôi xâu chuỗi các sự kiện lại.

Ô Tổng Quản ngoài mặt là một vị thiện nhân nhưng thật ra lại là một tên biến thái tàn nhẫn, ngược đãi Lăng cô nương. Con nhện, ngọn nến, châm,... Đều là món đồ chơi của ông ta.

Ông ta cấu kết với quan phủ, dùng tiền bạc để mua các cô nương nghèo khó rồi chà đạp họ.

Ngoài ra, ông ta còn sợ già và chết.

Nhân gian đầy sự phú quý, ông ta muốn hưởng mãi mãi, nhưng há có thể không sợ già, không sợ c.h.ế.t sao?

Ông ta vơ vét các tu sĩ giúp ông ta luyện đan với mong muốn tăng thêm tuổ thọ, có thể trường sinh.

Đạo sĩ cũng thật sự luyện ra được Kim Đan nhưng lại bị Thẩm Thiên Thiên trộm ăn mất!

Vì thế, Thẩm Thiên Thiên thành yêu quái bất tử, bà ta đốt phủ Ô Tổng Quản để xóa sạch mảnh đất nơi đây.

Nhưng mà…

Tại sao bà ta lại mắng Thẩm Tử Ân?

Rốt cuộc là chấp niệm nào khiến bà ta tạo ra ‘thế giới bên trong’?

Tôi vẫn chưa lí giải được.

Trò chơi ghép hình, còn thiếu một mảnh cuối!

Loading...