Đạo Sĩ Vượt Ải Game Kinh Dị - Phần 15: Tâm 2
Cập nhật lúc: 2024-11-22 14:04:18
Lượt xem: 480
Trái tim Phượng Ngọc Sâm làm bằng đá.
Tôi đi công lược hắn, chẳng khác nào lấy trứng chọi đá, tự tìm đường chết.
Tôi ủ rũ lang thang trên đường, tình cờ nghe được hai câu chuyện ma quái.
Câu chuyện ma quái thứ nhất:
[Tây Thi của quán rượu nhỏ trên phố Hồng Diệp tối qua đã chết, c.h.ế.t trong vò rượu lớn.]
[Da mặt nàng ta bị lột, m.á.u thịt be bét, trông rất đáng sợ.]
[Người của nha môn điều tra nửa ngày cũng không tìm thấy manh mối nào.]
Câu chuyện ma quái thứ hai:
[Trạng Nguyên sai người tìm kiếm khắp kinh thành "Anh cô nương", thưởng ngàn lượng vàng.]
[Nghe nói lúc hắn còn là thư sinh nghèo, nhờ Anh cô nương bán bánh gạo chiên ở hẻm Ô Y nuôi sống, hắn không thể phụ nàng ấy.]
[Bây giờ đến lượt Anh cô nương hưởng phúc nhưng nàng ấy lại mất tích.]
Nghe xong, lòng ta chợt thắt lại.
Sau khi người chơi đăng nhập, hệ thống sẽ phân phối thân phận.
Ví dụ như ta, trở thành nữ đạo sĩ xem bói ở hẻm Uyên Ương.
Chẳng lẽ, Tiểu Anh chính là "Anh cô nương" đã nuôi Phượng Ngọc Sâm?
3
Hai ngày sau, ta và Xuân Nhật Anh gặp lại nhau, cả hai đều mặt mày ủ rũ.
Tiểu Anh khóc như mưa.
Cô ấy chỉ vào trán mình, nghiến răng nghiến lợi: "Cậu nhìn xem! Cục u này còn to hơn!”
“Vừa ló mặt ra, đã bị xúc tu của Tiểu điện hạ cuốn lấy, từ Chính Dương cung ném thẳng lên Ma La sơn!”
“Tớ lảo đảo chạy bộ suốt một ngày một đêm mới về được kinh thành hu hu hu..."
Tôi ôm đầu cô ấy: "Để tớ thổi cho cậu, phù phù..."
Tiểu Anh vừa khóc vừa chui ra khỏi lòng tôi, đôi mắt mèo nhìn chằm chằm vào tôi.
"Chẳng phải cậu bảo tớ quan sát xem hắn quan tâm ai, lo lắng cho ai sao?"
Ánh mắt cô ấy lóe lên tia sáng bí ẩn: "Tớ thấy..."
Mũi cô nàng gần như chạm vào mũi tôi.
"Tớ thấy hắn quan tâm cậu!"
Nói bậy.
Tôi lùi lại hai bước.
Sau khi đăng nhập game, tôi không phải đang tự chuốc lấy khổ sở ở Phủ Trạng Nguyên thì cũng là cầm cờ bát quái lang thang trên đường, thỉnh thoảng mới gặp Tiểu Anh.
Tôi còn chưa gặp mặt Thái tử, sao hắn có thể nhận ra tôi chứ?
Chờ đã!
Tôi bỗng nhiên thông suốt, chẳng lẽ tôi cũng giống Tiểu Anh, có "duyên phận kiếp trước"?
Hệ thống rõ ràng không cung cấp hết thông tin bối cảnh cho chúng tôi, người chơi cần phải từng bước mở khóa.
Biết đâu tôi và vị Thái tử điện hạ này có duyên nợ gì đó.
...
Xuân Nhật Anh nhảy lên tường, đu đưa chân, chậm rãi kể lại.
Để dò xét nội tâm Tiểu điện hạ, cô ấy đã lén xem tập thơ hắn đang đọc. Những chữ được khoanh bằng mực đỏ, thể hiện tâm ý của hắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/dao-si-vuot-ai-game-kinh-di/phan-15-tam-2.html.]
[Phương phi khả ái bất khả lưu, Võ Lăng quy khách tâm dục tuyệt, khoanh chữ [khả ái].]
[Hồng châu minh châu thành khả ái, bạch tu thái thú diệc hà si, khoanh chữ [khả ái].]
[Khả ái nhất thiên phong vật, biến ỷ lan can thập nhị, vũ trụ nhược bình phù], khoanh chữ [khả ái].]
Xuân Nhật Anh chống nạnh hỏi: "Chẳng lẽ đây chỉ là trùng hợp sao?"
Cô ấy như nhập hồn vaog Conan, đẩy đẩy cặp kính không tồn tại, cao giọng nói: "Khả Ái mà hắn ngày đêm nhớ mong chính là cậu! Lý——Khả——Ái."
Sau khi cô ấy nói xong, tôi cũng không chịu thua kém, kể lại tình hình ở Phủ Trạng Nguyên cho cô ấy nghe.
Đặc biệt miêu tả tỉ mỉ cảnh tượng hoa anh đào bay đầy sân và chàng công tử cô độc bên ánh nến, cực kỳ hoa mỹ.
Nghe đến nỗi Tiểu Anh đỏ mặt ngây người.
Hai đứa nhìn nhau, đồng thanh nói: "Vậy là mục tiêu công lược của tớ yêu cậu?"
Một con quạ đen kêu quạ quạ bay qua.
Gió lạnh cuốn lá rụng, sự im lặng mang theo chút gượng gạo.
"Đổi không?" Cô ấy hỏi.
"Đổi được sao?" Tôi nghi ngờ trong lòng.
"Kệ đi, cứ công lược trước đã rồi tính!"
Tiểu Anh phấn khích nói: "Nếu hệ thống không cho đổi... Vậy thì đợi tớ công lược xong Trạng Nguyên, cậu giả dạng thành tớ đi gặp hắn!”
“Đến lúc đó, cứ liều một phen! Gạo nấu thành cơm! Bảo đảm cậu hoàn thành nhiệm vụ."
Tôi trợn tròn mắt: "... Hả?"
Lần này đến lượt cô ấy làm quân sư tình yêu.
Cô nàng xoa xoa tay, vẻ mặt mơ mộng: "Cậu vào cửa trước tiên hãy thổi tắt nến, giả giọng tớ để dụ dỗ hắn.”
“Trong bóng tối, cởi quần áo của hắn, hôn trước rồi sờ..."
Tôi vội vàng bịt miệng cô ấy lại, sợ cô ấy lại nói ra những lời hổ báo.
Nghĩ đến thái độ lạnh nhạt của Phượng Ngọc Sâm với tôi, tám chín phần mười là tôi không công lược được hắn.
Chi bằng nghe theo Tiểu Anh vậy.
Tôi không muốn chết!
Kế hoạch đã định——
Tôi công lược Thái tử điện hạ, cô ấy công lược Trạng Nguyên.
Sau khi chiếm được trái tim của họ, chúng tôi sẽ đổi lại.
Cô ấy giả làm tôi, tôi giả làm cô ấy, qua mặt trời đất, lừa cho được câu "Ta yêu nàng".
Bình luận sôi nổi.
[Chị Anh nhà tôi thật sự là bậc thầy lên kế hoạch! Kích thích quá!]
[Làm được không vậy? Tôi lo cho Tiểu Bạch Hoa quá! Các cậu xem cô ấy ngơ ngác chưa kìa…]
[Được cái con khỉ ấy! Trăm phần trăm là thất bại.]
[Chắc không đâu ~ Trạng Nguyên chỉ là lạnh lùng thôi, Thái tử điện hạ lại là bệnh kiều cơ. Tiểu Bạch Hoa không xử lý được đâu!]
[Thái tử điện hạ là***** ! Trạng Nguyên lang là****! Lý Khả Ái cô trước đó ****, cô ****]
Tôi bị khinh bỉ rồi.
Điều đáng chú ý là, không biết có kẻ nào suốt ngày bình luận mấy thứ không thể phát sóng trong khu bình luận của tôi.
Từ lúc tôi đăng nhập vào game, mấy dấu hoa cứ liên tục xuất hiện.
Tên kia rốt cuộc đã nói gì mà bị cấm vậy?