Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đạo Sĩ Vượt Ải Game Kinh Dị - Phần 14: Thí Luyện Bích Lạc 7

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-11-21 00:34:17
Lượt xem: 515

Cuối cùng, Ba Xà khuất phục.

Nó cúi đầu quỳ rạp trước mặt Cửu Đầu Xà, giao ra đáp án.

——Đáp án ở trên cột hắc ngọc mà nó vừa quấn quanh, trên đó khắc ba con rắn cực nhỏ, hơn nữa vừa vặn bị thân hình to lớn của nó che khuất.

Nếu không đánh bại nó trước, rồi nheo mắt tìm kiếm kỹ càng, căn bản không thể phát hiện ra ba hình khắc nhỏ như hạt gạo này!

Thật xảo quyệt.

Tôi và Tạ Đường, cùng với Thi Mạnh Tu hôn mê suốt chặng đường dễ dàng vượt qua ải.

11

Do ải thứ hai là nhờ tôi vượt qua, nên tôi đã tiến vào trận chiến đỉnh phong của Thí Luyện Bích Lạc.

Vào đến chung kết không phải là mười hai người, mà chỉ có ba người.

——Lạc Vân Ngạn của Thiên Kiếm Tông, Tần Chi Ý của Thiên Nhất Môn và tôi.

Chín đội còn lại đã toàn quân bị tiêu diệt ở cửa ải Thần Thú Sơn Hải, may mà họ được các trưởng lão của các tông môn cứu ra, nếu không thì thương vong sẽ rất thảm khốc.

Sư huynh, sư tỷ và Tần Chi Ý một nhóm, nhờ có phù chú của tôi và sự giúp đỡ của Tần cô nương, bọn họ đều sống sót trở ra.

...

Lạc Vân Ngạn của Thiên Kiếm Tông thấy người vào vòng cuối cùng là tôi, hắn khinh thường xen lẫn vui mừng.

Không phải đối đầu với Tạ Đường, hắn cứ tưởng mình chắc chắn thắng rồi.

“Lý Khả Ái, ngươi dựa vào sắc đẹp mê hoặc Tạ Đường, đạp lên hắn để tiến vào vòng cuối cùng, thật sự là không khôn ngoan.” Lạc Vân Ngạn khinh thường liếc nhìn tôi, “Ngươi tưởng ta cũng sẽ nhường ngươi sao? Ta sẽ đánh ngươi thật thê thảm!”

Hắn nhấn mạnh chữ “thảm”.

Nói một tràng dài vô nghĩa xong, hắn đắc ý tổng kết: “Đệ nhất lần này, là của ta!”

Tôi lười để ý đến hắn.

Chỉ buông một câu: “Đừng quên lời thề của ngươi.”

Nếu thua, phải xin lỗi sư huynh sư tỷ của tôi!

...

Tần Chi Ý bỏ cuộc.

Nàng ấy bị thương ở cửa ải Phong Sinh Thú, trưởng lão của Thiên Nhất Môn lo lắng đến mức gãi tai bứt tóc: “Sư phụ có thể chữa thương cho con! Nếu rút lui khỏi Thí Luyện, sẽ không lấy được Khuy Thiên Kính đâu!”

Tần Chi Ý nhăn nhó: “Sư phụ, con đau bụng, ngũ tạng lục phủ đều đau. Con sắp c.h.ế.t rồi phải không? Sư phụ, con sắp c.h.ế.t rồi!”

Sư phụ nàng thất vọng dậm chân liên hồi: “Không ngờ Thiên Nhất Môn ta lại có một kẻ vô dụng như con! Thật là vô dụng!”

Nhưng tôi lại thấy nàng lè lưỡi với tôi: “Người đẹp à, tôi thích cô rồi đấy.”

Dân mạng bắt đầu gán ghép.

[Tần Chi Ý cũng là người chơi, xếp hạng thứ mười trên bảng xếp hạng tổng. Là cao thủ của đội Đông Phương Nhiên!]

[Trong top 10 bảng xếp hạng châu Á, chỉ có Nhiên Thần, Ái Thần và cô ấy là nữ.]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/dao-si-vuot-ai-game-kinh-di/phan-14-thi-luyen-bich-lac-7.html.]

[Hình như cô ấy rất thích Lý Khả Ái!]

[Kỳ lạ, cô ấy và Lộc Văn Sanh quan hệ rất tốt! Lý Khả Ái đã vượt qua thứ hạng của Lộc Văn Sanh, sao cô ấy lại thích Lý Khả Ái?]

[Cô ấy chính là đi theo Tiểu Bạch Hoa vào phó bản này, đáng tiếc không biết cô ta có mục đích gì.]

Mục đích gì cũng không sao.

Bây giờ tôi chỉ muốn đánh Lạc Vân Ngạn!

12

Gió mát thổi qua.

Tôi nhắm mắt, đứng trong võ trường của Thiên Kiếm Tông, bên tai vang lên tiếng gió thổi lá cây.

Xào xạc, xào xạc——

Như nghe thấy sóng biển cuồn cuộn, chim hải âu bay lượn trên những con sóng.

...

Trên cao là các trưởng lão và đệ tử của các môn phái, thậm chí còn có Tiên Tôn của Thiên Kiếm Tông đứng trên tầng mây mờ ảo, liếc nhìn chúng tôi.

Vị Tiên Tôn này là vị kiếm tiên duy nhất của toàn bộ Vân An đại lục.

Người tỏa ra hào quang sáng chói, thánh khiết không thể nhìn thẳng!

Có người trấn giữ, râu của các trưởng lão Thiên Kiếm Tông suýt chút nữa vểnh lên trời.

Tô sư tỷ và Chu sư huynh lo lắng ngồi ở hàng ghế ngoài cùng.

Sư tỷ vò khăn tay, vẻ mặt đầy lo âu. Sư huynh ôm nồi sắt, run nhẹ.

Họ biết tôi lợi hại, nhưng không biết tôi lợi hại đến mức nào.

Họ sợ tôi thua, nhưng càng sợ tôi bị thương.

Họ nhìn ra được sự tự tin của Lạc Vân Ngạn, cũng nhìn ra được sự căm hận và tàn nhẫn trong mắt hắn.

Các trưởng lão của Thiên Kiếm Tông thì rất bình tĩnh.

Lạc Vân Ngạn là đệ tử nổi tiếng trong thế hệ này, cùng với Tạ Đường của Ngọc Thần Sơn được xưng là người mạnh nhất thế hệ này.

Thiên Kiếm Tông đặt rất nhiều hy vọng vào hắn, và không hề lo lắng.

Chưởng môn Thiên Kiếm Tông vuốt râu, lắc đầu: “Đối thủ chỉ là một tên tiểu tốt vô danh của Trì Mộ Tông, sao có thể sánh được với đồ nhi của ta?”

“Trì Mộ Tông? Có phải là, là của người đó nhỉ?” Có người hỏi.

Đường chủ Kính Nho Đường tiếp lời: “Trịnh Từ! Là tông môn do Trịnh Từ sáng lập. Hừ hừ, nói là tông môn, chi bằng nói là gom góp mấy tiểu bối yếu ớt, chơi đùa với bà ta thôi. Tông chủ? Bà ta xứng sao?”

“Ồ ồ nhớ ra rồi, là lão bà thu yêu làm đồ đệ đó!”

“Thẩm đường chủ nói đúng lắm, ta biết Trịnh Từ. Bà ta tư chất tầm thường, dung mạo tầm thường, chẳng có bản lĩnh gì!”

“Một người phụ nữ ngu dốt tầm thường như vậy, có thể dạy đồ đệ cái gì?”

“Đánh với môn phái gà rừng, Vân Ngạn sư điệt thắng chắn rồi!”

...

Loading...