Đạo Sĩ Vượt Ải Game Kinh Dị - Phần 14: Hết Phần 14
Cập nhật lúc: 2024-11-21 00:34:23
Lượt xem: 640
Tôi c.h.ế.t lặng.
Tất cả mọi người đều c.h.ế.t lặng.
Giây phút này, tôi mới nhận ra mình đã thiển cận.
Tôi luôn cho rằng sư phụ bị người tôi hại chết, nhưng chưa bao giờ nghĩ rằng bà ấy c.h.ế.t trên con đường bảo vệ chúng sinh!
Bà ấy một lòng muốn cứu giúp chúng sinh!
Nhưng vì tư chất tầm thường, nên bị người đời chế giễu.
Tuy bà ấy tư chất tầm thường, bị người đời chế giễu.
Nhưng chưa bao giờ từ bỏ đạo của mình!
Thậm chí, ở nơi không ai nhìn thấy, bà ấy vui vẻ đón nhận cái chết, hiên ngang thực hiện đạo của mình!
Mắt tôi ướt nhòe.
Giây phút này, các trưởng lão và đệ tử của trăm nhà tiên môn đều đã quên mất sự uy h.i.ế.p mà tôi mang đến cho bọn họ.
Mà bị Trịnh Từ chấn động!
Khi bọn họ chế giễu Trịnh Từ, người bị chế giễu lại một lòng vì chúng sinh, liều c.h.ế.t chống lại Hạn Bạt trên con đường đơn độc...
...
Sau một hồi im lặng thật lâu.
Người đầu tiên phá vỡ sự im lặng là Thi Mạnh Tu của Kính Nho Đường.
Hắn ta quỳ xuống hướng về phía Trì Mộ Tông, dập đầu ba cái thật mạnh: “Trịnh Từ tiên sư, xin lỗi! Trịnh Từ tiên sư, xin lỗi! Trịnh Từ tiên sư, xin lỗi!!!”
Trăm nhà tiên môn đồng loạt cúi người hành lễ về phía Trì Mộ Tông, trang nghiêm và long trọng.
15
Lão già của Thiên Nhất Môn khá đa cảm, vừa khóc vừa xì mũi.
Trưởng lão hộ kính của Thiên Kiếm Tông lau nước mắt, nói ra nỗi lo lắng của mình: “Trịnh chưởng môn thực sự là nữ trung hào kiệt của tiên môn, anh hùng cái thế!
“Nhưng với năng lực của Trịnh chưởng môn, muốn dùng ‘Huyết phù phong ấn’ để chống lại Hạn Bạt, e rằng không duy trì được ba năm...
“Tính ra Hạn Bạt sắp phá phong ấn rồi, lần này trăm nhà tiên môn chúng ta nên kế thừa di chí của Trịnh chưởng môn, đồng tâm hiệp lực, cùng nhau chống lại yêu ma!”
Mọi người đều cho là phải nên làm như vậy.
...
Tôi cúi người chào bọn họ.
Cùng sư huynh và sư tỷ cưỡi hạc bay về phía đông, đáp xuống dưới chân Kỳ Linh sơn.
Trước đó, các vị trưởng lão của các tông môn thường dùng giọng điệu mỉa mai hỏi một câu.
——Trịnh Từ tầm thường, có thể dạy đệ tử được gì?
Bà ấy dạy chúng tôi “giữ vững đạo của mình”.
Dạy chúng tôi dù nhỏ bé, cũng có thể trở thành trụ cột và xương sống, mang đến cho thế gian một sự thái bình!
“Sư phụ, các đệ tử sẽ liên kết với nhau để báo thù cho người!
“‘Đạo’ của người, cũng nên do chúng con kế thừa!”
Vô số Sa linh lại xuất hiện, dưới chân núi sóng nhiệt cuồn cuộn, tiếng nổ ầm ầm vang lên.
Sư tỷ không còn lo lắng mình là yêu nữa
Tỷ ấy hóa thành mãnh hổ màu bạc đen!
Sư huynh không còn lùi bước nữa.
Huynh ấy lấy hết can đảm, thề sẽ chiến đấu vì sư phụ!
Bọn họ đánh lui từng đợt Sa linh lao tới cắn xé chúng tôi.
Còn tôi đứng trên lưng hạc, nhìn xuống sườn núi đang rung chuyển dữ dội kia.
Đợi đến lúc Hạn Bạt phá phong ấn lao ra——
“Chấn Quyết, Giáng Thiên Phạt!”
Ngoại truyện 1
Sau khi phá đảo, tôi trở về sảnh game.
Nhìn 20 vạn kim tệ vừa được cộng vào tài khoản, tôi rất hài lòng.
Đang cúi đầu cầm điện thoại đi ra ngoài thì bị người ta chặn đường.
Ngẩng đầu lên nhìn, là Tần Chi Ý.
“Chào, người đẹp~” Cô ấy đưa chiến thư cho tôi, “Cô lợi hại hơn tôi tưởng tượng đấy!”
Chiến thư là do Lộc Văn Sanh viết cho tôi.
Tần Chi Ý nhìn tôi với ánh mắt lấp lánh: “Nhận đi! Đi đánh cho Lộc Văn Sanh một trận, cho tên nhóc đó biết tay!”
Tôi hơi sững sờ: “... Hai người không phải là bạn tốt sao?”
Cô ấy hất tóc xoăn, nháy mắt với tôi: “Nhưng tôi càng thích cô hơn! Còn nhớ phó bản ‘Đề Đăng Diêm La’ không? Tôi cũng chơi trận đó của cô.”
“Hihi, tôi nhớ hệ thống đã phê bình cô, bảo cô đừng dụ dỗ NPC!”
Tôi: “...”
Không khỏi toát mồ hôi hột trên trán.
Chuyện mất mặt như vậy, sao nhiều người biết thế!
Cô ấy lại cười tủm tỉm nâng mặt tôi lên: “Lúc đó tôi đã nghĩ, dụ dỗ NPC? Phải là người thú vị cỡ nào mới làm ra được chuyện đó!
“A~ Cô còn đáng yêu hơn tôi tưởng tượng.”
Tôi cười gượng gạo, rút đầu ra khỏi tay cô ấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/dao-si-vuot-ai-game-kinh-di/phan-14-het-phan-14.html.]
Bất đắc dĩ nhận lấy chiến thư.
“Phiền cô nói với Lộc Văn Sanh, tôi nhận lời thách đấu của cậu ta. Nhưng tôi khuyên cậu ta nên từ bỏ.”
Tôi nghiêm túc giải thích: “Tôi đánh nhau rất giỏi.
“Nếu không phải game kinh dị kiểm tra năng lực tổng hợp của người chơi, mà tôi lại ngốc hơn Đông Phương Nhiên và Thần Ẩn một chút, thì thứ hạng của tôi cũng không thấp như vậy...”
Tôi nói một hồi lâu, nhưng Tần cô nương cứ nhìn chằm chằm vào mặt tôi ngẩn người. Cũng không biết cô ấy có nghe lọt tai không!
Bất lực, tôi đành quay người đi ra cổng lớn hội hợp với Tạ Đường.
Cậu ta đã giúp tôi trong game, cho tôi thể diện lớn, dù sao thì tôi cũng phải mời cậu ta ăn bữa cơm.
“Không cần khách khí.” Thiếu niên nhún vai, ánh mắt bình thản, “Nhiệm vụ hệ thống giao cho tôi là ‘hỗ trợ người chơi Lý Khả Ái’. Để cô đừng quá mất thể diện.”
Tôi: “... Hả? Hệ thống có lòng tốt như vậy sao?”
...
Tần Chi Ý nhìn theo bóng lưng Lý Khả Ái với ánh mắt lấp lánh.
Hạnh phúc ôm mặt: “A~~~ Cô ấy thật đáng yêu!!!”
Một lát sau.
Tần Chi Ý hoàn hồn.
“Chờ đã! Cô ấy nói thứ hạng 7 toàn server là thấp?
“A a a, cô ấy có biết mình đang nói gì không?
“Lọt vào top 100 đã là nhân vật lợi hại rồi!
“Ngay cả tôi cũng phải trùng sinh ba trăm lần mới...”
Cô ấy vội vàng che miệng, như sợ để lộ bí mật gì đó.
...
Quán lẩu, nồi lẩu vịt sôi ùng ục.
Đá viên lăn vào nước ép dưa hấu, thành cốc thủy tinh phủ đầy nước.
Nghe cô gái trước mặt hào hứng kể chuyện thú vị ở tông môn, Tạ Đường không nhịn được cười.
Cậu ta không nói cho cô ấy biết.
——Chuyện lúc trước nói hệ thống yêu cầu cậu ta giúp cô ấy là giả.
Cậu ta đã sử dụng [Soán Bài] liều mạng giành được trong phó bản 3S, mới thay đổi được chỉ thị của hệ thống.
Sau khi đăng nhập vào game, nhiệm vụ hệ thống ban đầu giao cho cậu ta là——
[Ngăn cản người chơi Lý Khả Ái, ngăn cô ta lấy được Khuy Thiên Kính!]
Ngoại truyện 2
Đêm khuya, Ngọc Minh Chân đột nhiên bật dậy.
“Người đó có phải là tiểu sư thúc của ta không?”
...
Ngọc Minh Chân là kiếm tiên ngàn năm có một của Phù Mộng sơn Tiêu Dao Tông.
Dãy núi Phù Mộng có nhiều ngọn núi.
Phiêu Miểu Phong mà hắn ta đang ở chuyên tu luyện kiếm đạo và trận pháp.
Nghe nói, tiểu sư muội nhỏ tuổi nhất ở Thái Ất phong đã tham gia một game kinh dị.
Nghe nói, cô ấy bị đánh cho te tua trong game!
Hắn đến đây chính là để giúp đỡ vị tiểu sư thúc chưa từng gặp mặt này! Thuận tiện kiếm tiền giúp Tống Âm sư thúc trả nợ.
Ai ngờ——
Hôm nay vừa đăng nhập vào phó bản ‘Thí luyện Bích Lạc’, hắn đã bị hệ thống chơi xỏ!
Hệ thống cho hắn làm bài trắc nghiệm: [Phúc lợi dành cho người chơi mới! Vui lòng chọn thân phận mà bạn yêu thích.
[A: Cái chảo sắt trong tay Chu Đại Nga của Trì Mộ Tông.]
[B: Lang yêu trong Bí cảnh Thanh Hành.]
[C: Kiếm tiên tiền bối của Thiên Kiếm Tông.]
Đáp án rõ ràng như ban ngày, hai cái đầu tiên đều kỳ quái, chỉ có đáp án C là người.
Ai ngờ sau khi chọn xong, vì nhân vật hắn chọn quá cao quý, bất lợi cho sự cân bằng của game, nên hệ thống đã thẳng tay tịch thu chín phần khí của hắn, chỉ để lại cho hắn một phần để giữ thể diện.
Một phần khí này, căn bản không đủ để hắn chiến đấu với tư cách kiếm tiên! Hắn thậm chí còn không đánh lại trưởng lão bình thường của kiếm tông.
Xui xẻo hơn là...
Nói ra thì thân phận này được người người kính ngưỡng, hiếm khi có ai dám bất kính với hắn.
Nhưng hắn không hiểu sao lại gặp phải một mỹ nữ tiên khí muốn khiêu chiến hắn!
Chết tiệt hơn là...
Người đó lại dám dùng thiên lôi đánh hắn ta!!!
Giáng Thiên Phạt?
Cái thứ đó...
Ngay cả thần tiên cũng phải bị đánh cho loạng choạng!
Nửa đêm canh ba, Ngọc Minh Chân càng nghĩ càng thấy không đúng: “Thái Ất Bát Quái Quyết, chẳng phải là bí pháp của Phù Mộng sơn sao?
“Kẻ đánh ta khi đó...
“Chẳng lẽ là tiểu sư thúc của ta?!”
- Hết Phần 14 - Còn tiếp...