Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đạo Sĩ Vượt Ải Game Kinh Dị - Phần 12: Đêm Hè Mát Mẻ 2

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-11-18 21:14:16
Lượt xem: 419

Chương trình được ghi hình tại một thị trấn cổ hẻo lánh.

Ngói xanh tường đỏ, quả mơ chín vàng, hoa sen tỏa hương thơm ngát.

Tiếc là cái nóng mùa hè khó chịu quá, ve sầu ếch nhái kêu inh ỏi, chẳng mấy chốc mọi người đều ướt đẫm mồ hôi, cảm thấy nhớp nháp khó chịu.

Đạo diễn đưa cho mỗi đội 100 tệ, rồi lại như làm ảo thuật, lấy ra một ống thẻ. Bốc trúng thẻ gì thì sẽ được giao nhiệm vụ tương ứng.

Cậu ấm họ Cố chẳng thèm để ý đến tôi, tự mình đi bốc một thẻ [Cắt đôi thanh ngọc da].

Cậu ta cau mày: "Cái này là ý gì?"

Tôi chỉ vào quầy bán dưa hấu cách đó không xa: "'Dưa hấu đủ giải khát, cắt đôi thanh ngọc da', xem ra nhiệm vụ của chúng ta là cắt dưa hấu."

Cố Tranh nghi ngờ nhìn tôi: "Thật sao?"

Cậu ta không tin tôi.

...

Bên ngoài quầy dưa hấu treo một chiếc đèn dầu.

Ngọn đèn lay lắt trong đêm hè, những con côn trùng lao vào lửa kêu xèo xèo.

Trước quầy hàng ngồi một chàng trai trẻ phe phẩy quạt mo, nửa khuôn mặt bị mũ che khuất, chỉ lộ ra chiếc cằm nhọn.

Giọng nói của anh ta nhẹ nhàng ma mị: "Dưa hấu ngọt lịm đây, 5 hào 1 cân."

Cố Tranh tiến lại gần: "Rẻ thế? Vừa hay tôi đang khát khô cổ đây."

Cậu ta ngồi xổm xuống, gõ gõ quả này, vỗ vỗ quả kia.

Tôi đưa hai ngón tay lên mắt, ánh vàng lóe lên, nhìn rõ tình hình thực tế của quầy hàng.

Chàng trai trẻ phe phẩy quạt mo là một yêu quái rắn.

Những quả dưa hấu đầy đất, chính là những cái đầu người đang phân hủy.

Yêu quái rắn đưa một miếng dưa hấu đỏ mọng nước, nói: "Thử xem, không ngọt không lấy tiền."

Cố Tranh nói lời cảm ơn, nhận lấy miếng dưa hấu định ăn thì bị tôi vỗ một cái rơi xuống đất!

"Đủ rồi, Lý Khả Ái!" Cậu ấm không nhịn được cơn giận, "Cô muốn dùng cách khiêu khích tôi để thu hút sự chú ý của tôi à? Hừ~ đọc nhiều truyện tổng tài bá đạo não tàn quá rồi đấy!"

Cậu ta nhìn tôi từ trên cao xuống, ánh mắt đầy vẻ khinh thường.

"Hất đổ cốc cà phê của nam chính, làm vỡ chiếc đồng hồ bỏ túi đắt tiền của nam chính, làm bẩn bộ vest của nam chính... Những thủ đoạn hèn hạ và ngu ngốc này chỉ xuất hiện trong mấy tiểu thuyết mạng ngớ ngẩn thôi!

"Cô nghĩ cô làm rơi dưa hấu của tôi, tôi sẽ chú ý đến cô hơn à?

"Sai rồi, tôi chỉ càng thêm chán ghét cái kiểu đồng đội như cô thôi!"

Tôi phớt lờ thái độ khó chịu của cậu ta, lạnh lùng cảnh báo: "Muốn sống thì phải nghe lời tôi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/dao-si-vuot-ai-game-kinh-di/phan-12-dem-he-mat-me-2.html.]

Cậu ấm tức giận đến mức bật cười: "Nghe lời cô? Kiểu con gái như cô tôi gặp nhiều rồi. Cậy có chút nhan sắc, lên chương trình bám lấy tôi, tôi mà nghe lời cô thì tôi là đồ ngu!"

[Ting]

Thông báo của hệ thống đột ngột vang lên, [Người chơi Lý Khả Ái, chúc mừng cô kích hoạt nhiệm vụ phụ 'Đồng đội ngu ngốc'.

[Cảnh báo: Tất cả thuật pháp và kỹ năng của cô đã bị phong ấn, chỉ khi nhận được sự tin tưởng của đồng đội mới có thể giải trừ phong ấn.]

Cái gì?

Thôi xong rồi!

Trán tôi túa ra một tầng mồ hôi lạnh, đây là game kinh dị đấy!

Không có thuật pháp, tôi chẳng phải biến thành món tráng miệng của quỷ quái sao?

Xoẹt

Bình luận trong phòng livestream nhấp nháy hai cái rồi biến mất.

Không chỉ kỹ năng [Dân mạng sáng suốt] biến mất, mà đạo pháp của tôi cũng bị một thế lực kỳ lạ nào đó phong ấn.

Tôi: "..."

Tôi thẫn thờ kéo kéo góc áo cậu ấm, lôi cậu ta vào bụi cây.

Tình hình cấp bách, phải khiến cậu ta nhận thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc!

"Cố Tranh, những gì tôi nói với cậu tiếp theo đây đều là sự thật. Khi nghe thì phải bình tĩnh, đừng hoảng sợ.

"Tên bán dưa hấu này là yêu quái rắn, dưa hấu đầy đất kia là đầu người.

"Trong đống dưa hấu đó chỉ có duy nhất một quả dưa hấu thật. Chỉ khi bổ quả dưa hấu đó ra, chúng ta mới có thể vượt qua ải đầu tiên.

"Nếu không..."

Tôi định nói nếu không yêu quái rắn sẽ ăn thịt chúng ta.

Nhưng lại bị tiếng cười khẩy của Cố Tranh cắt ngang: "Lý Khả Ái, cô coi tôi là đồ ngốc à? Cô nghĩ cô làm ra vẻ thần thần bí bí là có thể thu hút sự chú ý của tôi à? Bỏ đi, tôi không có hứng thú với cô!"

Cậu ta bực bội day day trán, bất lực thở dài, như thể đang khó chịu vì không thể thoát khỏi tôi.

Sau đó, cậu ấm đã đưa ra một quyết định khiến tôi nghi ngờ cuộc đời.

Cậu ta chỉ vào tôi, hét lên với yêu quái rắn: "Cô ta nói anh là yêu quái rắn, sẽ ăn thịt chúng tôi, có phải thật không?"

Yêu quái rắn quay đầu về phía tôi, chiếc mũ che khuất đôi mắt, khiến tôi không nhìn thấy ánh mắt của anh ta.

Khóe môi anh ta nhếch lên nụ cười thích thú: "Ồ?"

Tôi: "..."

Hay là, chạy trốn thôi.

Loading...