Đạo Sĩ Vượt Ải Game Kinh Dị - Phần 12: Đêm Hè Mát Mẻ 1
Cập nhật lúc: 2024-11-18 14:14:14
Lượt xem: 528
Tôi là vị khách mời bình thường duy nhất trong show truyền hình kinh dị "Đêm Hè Mát Mẻ".
Các minh tinh khác thì túm tụm lại với nhau, cô lập tôi, lạnh nhạt với tôi.
Chẳng ai muốn chung đội với tôi cả.
Họ không hề biết rằng, trong thị trấn cổ này, quỷ đói đang hoành hành.
Những cặp mắt xanh biếc đang lăm le nhìn chằm chằm vào họ từ trong bóng tối.
Những chiếc lưỡi đỏ tươi đang nhỏ nước dãi, chờ đợi nuốt chửng họ.
Còn tôi, tôi là một đạo sĩ!
Tôi và cô Tiểu hoa đán yếu đuối trở thành đồng đội.
Cô ấy mặt mày nhăn nhó: “Xong rồi! Chúng ta c.h.ế.t chắc rồi!”
Tôi mỉm cười nhè nhẹ: “Có muốn cùng tôi giành hạng nhất không?”
Chuẩn bị sẵn sàng, và phản công ngay lập tức!
-
Tôi là vị khách mời bình thường duy nhất trong show truyền hình kinh dị "Đêm Hè Mát Mẻ".
Fan của các minh tinh thì ở đằng sau xì xào bàn tán về tôi:
"Sao lại mời một người bình thường đến thế? Tôi phản đối!"
"Nhìn là biết mua chuộc ban tổ chức để gặp Cố Tranh rồi!"
"Cô ta có phải là fan cuồng của Anh Tranh không?"
"Đu idol đu đến mức này đúng là không biết xấu hổ, muốn lột da cô ta ra quá!"
Tôi ngồi dưới bóng cây, ung dung cầm một cuốn "Cẩm nang bắt quỷ" đọc say sưa, chuẩn bị lát nữa đi lột da quỷ.
Mặc kệ những lời gièm pha của fan.
Các minh tinh khách mời đến tham gia thì chào hỏi nhau, nịnh nọt nhau, vui vẻ hòa thuận, chẳng ai thèm để ý đến tôi, một kẻ mờ nhạt.
Họ đâu biết rằng, những con quỷ quái trong bóng tối đang chớp chớp đôi mắt xanh lè, chảy nước miếng nhìn chằm chằm vào họ.
...
Tôi tên là Lý Khả Ái, là một tiểu đạo sĩ của thế kỷ 21.
Là người thừa kế Tiêu Dao Tông trên núi Phù Mộng, giỏi về chú thuật, phù chú và triệu hồi thuật.
Tôi siêu mạnh đó!
Ngay cả sư phụ cũng từng bị tôi đánh rụng hai cái răng cửa.
Để giúp sư tỷ trả nợ, tôi nhận lời mời của trò chơi kinh dị, bước vào không gian trò chơi bí ẩn.
Lần này tôi chọn một phó bản cấp A đơn giản là "Đêm Hè Mát Mẻ".
Hệ thống nói: [Chỉ cần cô lột da quỷ quái, gói thành bánh chẻo nhân quái vật là có thể phá đảo.]
Tôi đến đây chuyên để gói bánh chẻo, chẳng rảnh mà đôi co với mấy anti-fan kia.
-
"Cái gì? Tôi chung đội với cô ta?"
Cố Tranh dùng đôi mắt màu hổ phách xinh đẹp của mình, lạnh lùng liếc xéo tôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/dao-si-vuot-ai-game-kinh-di/phan-12-dem-he-mat-me-1.html.]
Cả hai chúng tôi đều bốc trúng thẻ màu tím.
Tôi cười gượng gạo với cậu ta: Cậu nghĩ tôi thích lắm chắc?
"Tôi từ chối." Cậu ấm họ Cố cau mày day day trán.
Cậu ta dựa người vào cửa sổ, cong môi cười đểu cáng: "Cô ta yếu đuối quá, nhìn là biết sẽ kéo chân tôi rồi. Hơn nữa..."
Cậu ta ngừng nói.
Nhưng tôi biết cậu ta định nói gì tiếp theo.
Hơn nữa...
Trông tôi như thể muốn sàm sỡ cậu ta, muốn chiếm tiện nghi của cậu ta vậy.
Trong show kinh dị, không ít kẻ cố tình thân mật với đồng đội.
Cố Tranh là ngôi sao nổi tiếng, sở hữu gương mặt đẹp như yêu nghiệt, lại là phú tam đại tiếng tăm ở thành phố, gia tộc có doanh nghiệp trải khắp cả nước.
Scandal tình ái của cậu ta nhiều như lông bò, những cô gái muốn nhào vào lòng cậu ta cũng nhiều như cá diếc sang sông.
Điều này khiến cậu ta vô cùng tự luyến.
Nhưng cậu ta đã nghĩ nhiều rồi, tôi liếc mắt một cái là biết cậu ta chỉ là một cái túi đẹp mã. Chẳng có hứng thú gì với cậu ta cả.
Ban tổ chức thấy hai chúng tôi bất hòa, liền nhân cơ hội gây chuyện, ngấm ngầm khơi mào mâu thuẫn: "Bốc thăm lại thì chắc chắn là không được rồi, nhưng có thể đổi đồng đội mà.
"Cố Tranh tiên sinh, chỉ cần có người đồng ý đổi với anh, anh sẽ không phải chung đội với Lý Khả Ái nữa."
Một hòn đá khuấy động ngàn cơn sóng.
Ánh mắt của bốn nhóm khách mời còn lại đồng loạt nhìn về phía chúng tôi.
"Anh Cố Tranh, em đồng ý chung đội với anh."
Tiểu hoa đán Lâm Tuyết Phi là người đầu tiên ném cành ô liu.
Nhà vô địch chạy nước rút Trương Diệu Huy chung đội với cô ấy liền không vui: "Em chung đội với Cố Tranh, vậy chẳng phải anh phải chung đội với cái cô Lý, Lý gì đó sao? Anh không đồng ý!"
Lâm Tuyết Phi lúng túng: "A, xin lỗi anh
Diệu Huy, em không ngờ anh lại ghét Lý Khả Ái như vậy! Nhưng tại sao chứ?"
Trương Diệu Huy thẳng thắn: "Cô ta nhìn trắng trẻo xinh đẹp hơn em, nhìn là biết là tiểu thư không chịu được khổ rồi! Game đối kháng mà, anh nghĩ... chắc chắn phải chọn người nhìn có vẻ khỏe mạnh hơn để chung đội chứ!"
Lâm Tuyết Phi nghẹn lời trước câu "nhìn có vẻ khỏe mạnh hơn".
Những người khác cũng lần lượt bày tỏ quan điểm.
Người muốn chung đội với Cố Tranh không ít, nhưng tôi thì... là người bình thường, là nữ giới, lại trắng trẻo yếu đuối, đúng là dính đủ buff.
Chẳng ai muốn chung đội với tôi cả.
Cuối cùng, việc đổi đồng đội thất bại.
Cố Tranh nhíu mày nhìn tôi với vẻ chán ghét, hừ lạnh: "Coi như cô may mắn đấy."
Trong phòng livestream của game kinh dị, những khán giả quen thuộc với tôi đều bất bình thay tôi.
[Cái túi hàng hiệu kia, rõ ràng là anh may mắn đấy. Có biết Tiểu Bạch Hoa nhà chúng tôi là chiến thần không hả!]
[Hừ hừ, Lý Khả Ái là cao thủ xếp hạng 7 trên bảng xếp hạng đấy nhé! Cố Tranh đồ NPC, có mắt như mù!]
[Đêm hè mát mẻ, quỷ quái đêm về. He he, mấy ngôi sao lớn sắp biến thành món tráng miệng ngọt ngào rồi~]
[Bạn ở trên kia, sao bạn ác thế... Tôi phải ôm chặt đùi Lý Khả Ái không buông ra!]