Đạo Sĩ Vượt Ải Game Kinh Dị - Phần 11: Hồng Liên Tiên Tôn 10
Cập nhật lúc: 2024-11-17 11:48:00
Lượt xem: 485
Dưới chân núi xanh, dựng lên một nấm mộ nhỏ bé.
Ba nén hương, khói xanh lượn lờ.
Tôi nghe nói cô ấy sinh ra ở một huyện nhỏ miền Bắc, là một học bá thông minh, chăm chỉ.
Mười lăm tuổi thi đậu khoa Toán Đại học Phục Đán, mười chín tuổi thi đậu học thạc sĩ tại Đại học Thanh Hoa.
Năm nay mới hai mươi mốt tuổi.
Đúng là độ tuổi đẹp nhất mà Vương Tiểu Ba đã nói, "muốn ăn, muốn yêu, muốn biến thành áng mây mờ trên trời".
Cô ấy đeo kính gọng vàng, trông nho nhã, nghiêm nghị.
Nhưng trái tim cô ấy lại cuồng nhiệt, thích cosplay, biết chơi đàn nhị, tràn đầy tò mò với thế giới, cũng tràn đầy chính nghĩa.
Cô ấy có thể bị kích động bởi lời nói mà đến khiêu chiến tôi, cũng có thể nhanh chóng xin lỗi sau khi phát hiện ra mình đã hiểu lầm.
Cô ấy, thật ưu tú, thật rạng ngời.
Tôi mặc bộ đồ trắng tinh khôi, quỳ lạy ba lạy: "Cô yên tâm, tôi vẫn chọn mặt trăng."
"Tôi, mãi mãi chọn mặt trăng."
-
Chiêu an không thành, Hồng Liên Tà Thần muốn đẩy tôi vào vũng bùn.
Trên giang hồ, những lời đồn đại về tôi bay đầy trời, hai ngày nay càng lan truyền đến mức không thể nghe nổi.
"Tiểu yêu nữ Hợp Hoan Tông kia, không biết đã dan díu với bao nhiêu gã đàn ông rồi, thật là không biết xấu hổ!"
"Nghe nói ả ta còn dám nói năng bừa bãi, muốn nếm thử hết nam đệ tử của Tiên môn."
"Đúng là đồ dâm phụ!"
"Nghe nói Tiên Tôn muốn giáng tội ả ta, trừng phạt hành vi dâm loạn của ả ta."
Trên là lời của các đệ tử Tiên môn.
Giữa những người chơi, cũng bắt đầu lan truyền về hành vi của ta.
"Ê, nghe nói cô nàng tên Lý Khả Ái kia muốn lật đổ Hồng Liên Tiên Tôn."
"Cái gì?! Cô ta bị điên à? Sao lại rảnh rỗi sinh nông nổi đi đắc tội với thần minh?"
"Không phải cô ta muốn đắc tội với thần minh, hình như sau khi cô ta xuyên không thành yêu nữ Hợp Hoan Tông thì quá phóng đãng, Tiên Tôn trong phó bản nhìn cô ta không vừa mắt."
“Nghe nói cô ta rút được quẻ ‘Chuột’ đấy, trong game rút phải quẻ chuyên đi ăn trộm ăn cắp thế này, ngoài đời chắc cũng là phường tiểu nhân thôi.”
“Chứ còn gì nữa, loại rác rưởi phẩm hạnh kém như vậy, ai mà thèm lập đội với cô ta chứ?! Cho cô ta c.h.ế.t quách trong phó bản đi là vừa.”
...
Thư Du Nhiên, cô có biết không?
Sau khi cô chết, tôi... bơ vơ lắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/dao-si-vuot-ai-game-kinh-di/phan-11-hong-lien-tien-ton-10.html.]
Nhưng điều tôi đã hứa với cô, ta nhất định sẽ làm được.
Nhất định!
-
Lễ hội mùa hè, thoáng chốc đã đến.
Trong kinh thành phồn hoa, những chiếc đèn lồng hoa sen đỏ xinh đẹp được treo khắp mái hiên nhà nhà.
Hai bên Hoàng Kim lộ đứng đầy người của các môn phái tiên gia, Thiên Diễn Tông, Mạc Lô Các, Thục Sơn, Thái Âm Giáo... Các vị trưởng lão giữ tư thế cung kính, các đệ tử trẻ tuổi thì ánh mắt đầy ngưỡng mộ.
Vài vị sư tỷ, sư muội xinh đẹp tay cầm một đóa sen còn đọng sương, mặt đỏ ửng liên tục liếc mắt đưa tình.
Hoàng tộc cũng xuất động, lão hoàng đế dẫn đầu một đám tông thân đứng dưới bậc thang của Bạch Ngọc tế đàn, cúi đầu cung kính nghênh đón Tiên Tôn giáng thế.
Bách tính bình dân cũng được ban ân, có thể đứng ở vòng ngoài cùng để chiêm ngưỡng dung nhan thần thánh của Tiên Tôn.
...
Hai bên Hoàng Kim lộ tuy đứng đầy người, nhưng trên con đường rộng lớn lại không dám có lấy một con kiến bò qua.
Gạch vàng đã được quét dọn sạch sẽ, rải đầy cánh hoa, đây là nơi Tiên Tôn sẽ đáp xuống.
Một tiếng hạc kêu thanh thúy vang vọng chín tầng mây.
Tôi mặc một bộ bạch y, đứng trên lưng tiên hạc, thoắt cái đã bay đến.
“Cảm ơn mọi người đã đến tham dự tang lễ bạn của tôi”, tôi lấy giấy tiền từ trong giỏ tre đeo bên hông, rải bay phấp phới khắp nơi, “Cô ấy tên là Thư Du Nhiên, là một đệ tử ngoại môn tầm thường của Thiên Diễn Tông.”
“Ồ, đương nhiên, đó chỉ là thân phận ảo, cô ấy là tiến sĩ ngành Toán của Đại học Thanh Hoa.”
Cả hội trường ồ lên.
Các vị trưởng lão của các môn phái đứng bên đường ngẩng đầu trừng mắt nhìn tôi, đám đông thì vung đao về phía tôi, sợ tôi- tiểu yêu nữ ô uế này - làm nhiễu loạn sự thanh tịnh của Tiên Tôn, dẫn đến thiên nộ.
Tôi không để ý, mà tiếp tục rải giấy tiền: “Hai ngày trước, cô ấy đã c.h.ế.t dưới tay lão già Cưu Trần. Chỉ vì cô ấy muốn đòi lại công bằng cho những người yếu thế, muốn thế giới dơ bẩn này có thêm một chút sạch sẽ, chỉ vì cô ấy xem mạng người là mạng người!”
“Chỉ vì cô ấy là một người tốt, dũng cảm, cô ấy đã bị lão Cưu Trần g.i.ế.c chết!”
Tôi khẽ trầm ngâm, liếc nhìn vô số những cái đầu đang chen chúc phía dưới.
“Nhưng mọi người yên tâm, lão già Cưu Trần đã bị tôi tự tay g.i.ế.c c.h.ế.t rồi.”
Trong nháy mắt, cả hội trường chấn động.
Các vị trưởng lão của các tiên tông càng suýt nữa thì rớt cả cằm.
Họ xì xào bàn tán.
“Cái gì? Thiên sư Cưu Trần bị g.i.ế.c rồi?”
“Nói bậy! Với nàng ta mà cũng có thể g.i.ế.c được lão Thiên sư?”
“Sư phụ, chúng ta có nên ra tay đuổi nàng ta đi không?”
“Không được manh động! Tiên Tôn sắp giáng thế, lỡ m.á.u của yêu nữ này làm ô uế Hoàng Kim lộ, e là Tiên Tôn sẽ trách tội.”