Đạo Sĩ Vượt Ải Game Kinh Dị - Phần 1: Lớp 3-2 Tất Thắng 5
Cập nhật lúc: 2024-11-05 02:57:49
Lượt xem: 2,132
Đây là lần đầu tiên tôi nhìn rõ hình dạng của nó... Hình người, da thịt lở loét, khắp người chảy dịch nhờn màu vàng xanh, tứ chi vừa mảnh vừa dài, cái đầu trọc lóc không có ngũ quan, chỉ có một lỗ đen.
Lỗ đen đóng mở, để lộ ra những chiếc răng nanh dày đặc.
Chỉ nhìn một cái thôi cũng đủ khiến giá trị san của tôi tụt xuống gần hết.
[A a a Tiểu Bạch Hoa điên rồi! Đang ngủ ngon lành tự dưng mở mắt ra làm gì?]
[Cô ta may mắn thế, lần này không biết có sống sót được không.]
[Nực cười! Đường Thần sắp c.h.ế.t rồi! Người ở trên còn mong chờ người mới xoay chuyển càn khôn?]
[Sao phải mở mắt! Sao phải tự tìm đường chết!]
Mở mắt, tức là vi phạm quy tắc hệ thống.
Cuối cùng nó cũng có thể ăn thịt tôi rồi!
Con quái vật dịch nhầy há cái miệng rộng ngoác đầy máu, chảy nước dãi, lao thẳng về phía tôi!
Tôi không khách sáo, bay người lên đá một phát.
"Bùm!"
Nó bị tôi đá mạnh vào tường!
Bức tường lập tức bị đập thủng một lỗ lớn, con quái vật bị tôi đá sang phòng bên cạnh.
Từ phòng bên cạnh vang lên tiếng hét "A a a", nghe giọng là của chủ nhiệm giáo dục.
Tuyệt!
Để quỷ giáo viên solo với quái vật dịch nhầy vậy.
Tôi nhanh chóng chạy về phía phòng thí nghiệm.
[Đệt!!! Không phải tôi hoa mắt chứ?]
[A a a quá ngầu quá ngầu rồi! Tôi tuyên bố tôi muốn làm fan cuồng của Tiểu Bạch Hoa!]
[Tiểu Bạch Hoa bé nhỏ thực sự biết biết biết võ thuật a!]
[Haha lầu trên kích động đến run cả tay rồi, hu hu hu thật ra tôi cũng rất kích động!]
[Nữ hiệp hãy giữ sức! Bây giờ chạy ra ngoài làm gì?]
[A! Chẳng lẽ là đi cứu Đường Thần?]
[Cô ấy thật sự... Tôi khóc c.h.ế.t mất.]
[Đừng đi đừng đi đừng đi! Bây giờ quái vật gần như tập trung hết ở gần phòng thí nghiệm, cô ấy đến đó chẳng khác nào thêm một món ăn cho quái vật.]
[Biết võ cũng vô dụng!!]
[Người mới tự lượng sức mình, đợt này chắc chắn sẽ bị tiêu diệt hết.]
Ai bảo tôi biết võ thuật?
Tôi biết là pháp thuật.
10
Phòng thí nghiệm nằm ở tầng hầm của tòa nhà dạy học, cách ký túc xá của tôi một cái sân trường.
Trên sân trường không có con quái vật nào, có vẻ rất an toàn. Nhưng bên này càng an toàn, càng chứng tỏ tình hình của Tạ Đường bên kia nguy hiểm.
Hơ hơ...
Cậu ta đúng là một cái nam châm thu hút quái vật! Tất cả quái vật đều bị cậu ta hút hết rồi.
Tôi chạy rất nhanh, gió thu rít gào bên tai.
Trên đường đi, thỉnh thoảng gặp một hai con quái vật dịch nhầy, đều bị tôi quạt bay đá bay. Không có thời gian dây dưa với chúng!
"Ù ù ù"
Phòng livestream của tôi tràn vào một lượng lớn người, số người xem trực tuyến đột nhiên vượt quá mười nghìn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/dao-si-vuot-ai-game-kinh-di/phan-1-lop-3-2-tat-thang-5.html.]
Lượng người xem vẫn tiếp tục tăng vọt, càng ngày càng đông.
Hình như tin tôi đi cứu Tạ Đường đã lan truyền ra ngoài.
[Chính là người mới này sao?]
[Đúng! Chính là cô ấy muốn đi cứu Đường Thần!]
[Sợ là đang đùa giỡn... Cô ấy trông nhỏ nhắn vậy, lại chỉ là người mới, đi xuống phòng thí nghiệm dưới tầng hầm chẳng khác nào đi chịu chết!]
[Đúng vậy đúng vậy, tôi vừa từ chỗ Đường Thần trở về. Bên đó quái vật dày đặc, ít nhất ba mươi con!]
[Con đàn bà c.h.ế.t tiệt này đến cũng chỉ làm vướng chân Đường Đường!]
[Lầu trên là fan của Tạ Đường quá đáng rồi đấy! Tiểu Bạch Hoa người ta đang liều mạng đi cứu Đường Thần đấy!]
[Tiểu Bạch Hoa biết võ thuật, siêu ngầu! Tôi ủng hộ Tiểu Bạch Hoa nhất định thắng!]
[Ngây thơ! Tôi cá cô ta sống không quá nửa tiếng.]
[Cô ấy là đại thần! Là đại thần đấy! Sao không ai tin tôi? Tôi tận mắt thấy cô ấy triệu hồi thiên lôi! Tin tôi tin tôi tin tôi!]
[Chậc, cái tên điên khùng ăn nói lung tung kia lại đến rồi…]
Bình luận ồn ào thành một mớ hỗn độn.
Còn tôi, cũng thuận lợi đến cầu thang tầng một của tòa nhà dạy học.
Xuống thêm một tầng nữa là đến phòng thí nghiệm.
Từ bên dưới vang lên tiếng đánh nhau dữ dội.
Tạ Đường đã đến bước đường cùng.
11
Trước cửa phòng thí nghiệm, Tạ Đường bị dồn vào góc tường.
Trước mặt là vô số quái vật, từng đợt từng đợt lao lên.
Cánh tay trái của cậu thiếu niên đã gãy, rũ xuống bên hông. Tay phải nắm chặt cây gậy bóng chày, động tác vung gậy từ nhanh nhẹn trở nên chậm chạp.
Đồng phục dính đầy máu, lẫn với dịch nhầy màu vàng xanh, bẩn thỉu.
Trán bị rách một mảng lớn, m.á.u chảy xuống mắt trái, dính dính nhớp nháp, không mở mắt ra được.
Dưới chân cậu chất đống hơn mười xác quái vật.
Cậu ta rất mạnh.
Nhưng, đã là nỏ mạnh hết đà.
Ba con quái vật đồng thời tấn công cậu ta! Một con cắn vào đầu, một con tấn công cánh tay phải, một con móc tim!
[A a a a đừng mà!!!]
[Đường Thần!!!]
[Siêu sao lụi tàn…]
[Haiz, không ngờ lại được tận mắt chứng kiến cái c.h.ế.t của Đường Thần!]
Vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc!
"Khảm quyết, Thủy Kết Giới!"
Ánh bạc lóe lên, một kết giới hơi nước mờ ảo bao phủ xung quanh Tạ Đường, bảo vệ cậu ta an toàn bên trong.
"Ly quyết, Nghiệp Hỏa Phần Thân!"
Ba lá bùa đỏ rực ánh sáng lơ lửng giữa không trung, lá bùa trở nên khổng lồ, bao trùm lấy ba con quái vật dịch nhầy.
"Xoẹt" một tiếng, ngọn lửa bùng lên! Quái vật bị thiêu rụi trong biển lửa, kêu la thảm thiết.
Nghiệp hỏa, chỉ thiêu đốt kẻ bị giam cầm.
Tôi mỉm cười đứng ở góc cầu thang, vẫy tay chào Tạ Đường một cách hoạt bát: "Chào buổi tối, bạn học Tạ Đường."
Nhìn thấy tôi, cậu thiếu niên ngẩn người.