Đạo Lữ Sao Ai Cũng Giống Nhau? - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-05-16 05:56:15
Lượt xem: 461

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mộ Dung chân nhân chẳng buồn đáp lời đồng môn , chỉ nhắm thẳng mà ép hỏi:

 

“Ngươi xuất bất minh, hơn mười năm Tử Quang chân nhân của Vạn Kiếm Tông nhặt về nuôi dạy.

trời sinh sát khí, tàn bạo lạnh lùng — điểm nào chẳng giống của ma tộc?”

 

Nếu là của năm xưa, ông dứt lời, một kiếm lấy đầu.

nay… vì liên lụy tông môn, vẫn giữ bình tĩnh, nhẹ giọng đáp:

 

“Đệ tử lấy sát chứng đạo, g.i.ế.c ma vật quá nhiều, nên mới sát khí bám .”

 

Mộ Dung chân nhân lạnh:

 

“Nói bằng chứng.

Ngươi nuôi một yêu lang bên cạnh, mà những vết thương các t.h.i t.h.ể ... giống như sói hoặc ch.ó xé nát.

Nếu ngươi thực sự vô tội, thì giao yêu lang đây, tự phong linh đài, đợi tra rõ chân tướng tiếp.”

 

Tự phong linh đài — khác nào tự hủy linh căn?

Chỉ kẻ ngốc mới đồng ý.

 

Lời dứt, đại diện các môn phái khác cũng lượt lên tiếng hưởng ứng.

 

Trưởng lão Vạn Kiếm Tông liền dậy, giọng nghiêm nghị:

 

“Minh Nguyệt tuy nghi ngờ, nhưng là tử của bổn tông. 

Vạn Kiếm Tông sẽ tự giám sát, cần các vị bận tâm.”

 

“Ý các là… vì một kẻ khả nghi, mà chống cả giới tu chân?”

 

Mộ Dung chân nhân quát lớn.

Các trưởng lão còn cũng lặng lẽ đặt tay lên vũ khí, chuẩn động thủ.

 

 

Tai ương từ trời rơi xuống, bất ngờ mà dữ dội.

Chuyện … chẳng lẽ là vì mấy hôm khiến Vạn Thú Cốc mất mặt?

 

Giờ chúng trả thù?

 

Không chỉ chết, còn lôi cả những tu sĩ vô tội xuống theo?

Không, đơn giản thế.

Trong chuyện ... chắc chắn còn âm mưu sâu xa hơn.

 

14.

Mộ Dung chân nhân diễn xong vai ác liền lập tức đổi sắc mặt, hòa nhã như thể từng bức ép ai:

“Chỉ cần giao Giang Minh Nguyệt, Vạn Kiếm Tông các ngươi vẫn là danh môn chính phái.”

 

“Vạn Kiếm Tông chính phái , đến lượt ngươi định đoạt!”

Ba vị trưởng lão bước lên, chắn chúng mười , giọng kiên quyết:

“Không cần là ai, vu oan tử của Vạn Kiếm Tông — đừng mơ.”

 

Chúng chỉ mười ba

Còn đối phương, hơn hai trăm tu sĩ.

 

Tình thế rõ ràng là chút phần thắng.

ai lui bước.

 

Tất cả đều siết chặt pháp khí, chuẩn nghênh chiến đến cùng.

 

“Sư tỷ, giữ sức. 

Mau , đừng để bọn liên lụy tỷ.” — Sư , nhẹ giọng thúc giục.

 

Ta từng chỉ khát cầu sức mạnh.

 

Với những kẻ yếu hơn , luôn phần xem thường.

, mới cùng khác.

mới ruồng bỏ Vân Từ, chỉ vì quá yếu đuối.

 

giờ hiểu .

 

Những yếu hơn là gánh nặng. 

Cũng là kẻ vướng chân.

 

📜 Bản dịch nhà Hồ Vân, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Hồ Vân Truyện" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^

Họ là những để trong lòng.

Là những dùng cả đời để bảo vệ.

 

Ta khẽ , đáp:

“Đừng bậy. 

Chúng cùng về nhà.”

 

Nói , gọi Mệnh kiếm, lao vòng vây cùng các đồng môn.

 

Giết chóc, đối với , vốn là bản năng.

địch đông mạnh, chiến cuộc rơi thế bất lợi.

 

Ta dần mỏi mệt, thể lảo đảo, kiếm pháp cũng bắt đầu loạng choạng.

 

Ngay lúc gần như trụ nổi kiếm...

Một tiếng hô quen thuộc vang lên bên tai:

 

“Minh Nguyệt! Cẩn thận!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dao-lu-sao-ai-cung-giong-nhau/chuong-8.html.]

Ta ngoảnh .

 

Lâm Uyên? — Không từ khi nào đến bên .

 

Ta còn kịp vui mừng, thì giây tiếp theo, một luồng kiếm khí đ.á.n.h bay, ngã lăn đất.

 

Ta sững — tiên tôn… yếu ?

 

Không đúng.

 

Hắn Lâm Uyên.

Là Vân Từ.

Cũng nét giống Tạ Ẩn Chu.

 

Ta cũng rõ nữa.

 

Chỉ thấy loạng choạng né trái tránh , cuối cùng cũng lao đến mặt :

“Tông chủ chuyện, sẽ lập tức đến tiếp viện. Đừng sợ.”

 

Giọng vẫn yếu mềm, lồng n.g.ự.c phập phồng đầy cố gắng.

Yếu đến ... chắc là Vân Từ .

 

“Ngươi mau! 

Đây nơi ngươi nên tới!” — Ta quát khẽ, ánh mắt hoảng loạn.

 

Hắn kịp mở miệng thì chắn .

 

Một lưỡi đao sắc bén xuyên thẳng qua n.g.ự.c .

Máu b.ắ.n tung lên .

 

Tất cả xảy quá nhanh.

 

Ta nhào tới, đỡ lấy .

khi đại đao rút , thể hóa thành bụi mịn, tan biến ngay mắt.

 

Ta ngây .

 

Chỗ sâu trong tim, nơi từng kim châm một , nay như xé toạc.

 

Đau.

Đau đến thở .

 

Một cơn phẫn nộ cuồng bạo trào lên, đốt cháy lý trí.

Sát khí ẩn giấu trong cơ thể bùng phát .

 

Lúc , chỉ

 

Giết sạch tất cả.

 

“Nhìn kìa! Ta nàng là của ma tộc! 

Mau g.i.ế.c ả !!”

 

Mộ Dung lão già hét lên như điên, chỉ tay về phía , vẻ mặt hưng phấn như bắt tội nhân thiên cổ.

 

15.

Sát ý trong lòng cuồn cuộn dâng trào.

 

Đối mặt với hàng chục thanh kiếm, ánh đao dày đặc c.h.é.m tới, hề nao núng.

Cho đến khi—một vị trưởng lão bất ngờ từ lưng giữ chặt lấy , hét lớn:

 

“Đi mau!”

 

Thì , ba trưởng lão bí mật vẽ xong một pháp trận truyền tống.

Chỉ thấy ánh sáng trắng lóe lên, mười ba chúng lập tức truyền khỏi chiến trường.

 

Vì quá gấp rút, pháp trận chỉ đưa chúng đến một nơi cách Vạn Kiếm Tông một đoạn, nhưng ít thể giúp thở đôi chút.

 

Còn … đầu óc vẫn một mảnh trống rỗng.

 

Ta còn kịp một lời xin với Vân Từ.

Hắn c.h.ế.t .

 

Hắn — từng vứt bỏ — cuối cùng c.h.ế.t vì .

 

Ta ngẩn ngơ đôi tay , lòng như xé toạc.

 

Bỗng một giọng quen thuộc vang lên bên tai:

“Minh Nguyệt, may mà đến kịp.”

 

Ngẩng đầu lên — gương mặt , quen thuộc đến từng đường nét.

 

“Tạ Ẩn Chu?” Ta dám chắc.

 

Người thở phào: 

“Còn nhớ gương mặt , là còn quên .”

 

Ta nhào lòng , nức nở như trẻ con:

“Tạ Ẩn Chu… xin

Ta xin … thật sự xin …”

 

Tiếc là, lời xin , Vân Từ… mãi mãi thấy nữa.

 

Loading...