Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

ĐẠO LỮ PHẢN DIỆN CỦA LONG NGẠO THIÊN - Chương 32

Cập nhật lúc: 2025-07-04 03:27:54
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ở đời , khi tham dự thọ yến của Hành Sơn Tiên Tôn, trong tham dự Tạ Linh cũng chẳng Mộ Tử Thần, cơ duyên trong Đào Nguyên Xuân Cư Đồ cũng bởi thế mà ai đoạt lấy.

 

Thẩm Từ Thu liếc thần điểu đang kiêu căng ngẩng đầu, dáng vẻ đắc ý đầy , sang xem xét quang đoàn .

 

Thì , cơ duyên trong Đào Nguyên Xuân Cư Đồ chính là bản nó.

 

Ban đầu tưởng nơi đây chẳng qua chỉ là một ảo cảnh, nhưng nếu thực sự là một gian linh khí độc lập, thể dung nạp vật còn sống, thậm chí tự hình thành một mảnh thiên địa thì đúng là bảo vật hiếm khó cầu.

 

Chỉ tiếc, trong mắt Thẩm Từ Thu vẫn chẳng chút gợn sóng, thậm chí còn bằng cảm giác khi phát hiện Tạ Linh dễ dàng chấp nhận thủ đoạn g.i.ế.c của . Trong đôi mắt lưu ly ánh sáng vụt qua, vô cùng vi diệu.

 

Tuy rằng cả hai chỉ dùng hoa ảnh và điểu ảnh để giao tiếp, Tạ Linh thể thấy ánh mắt , mà tiên hoa ít động tác, sống động như điểu ảnh, so với hóa hình con càng khó để lộ tâm tư.

 

Ánh mắt Thẩm Từ Thu liếc chiếc đuôi chim đỏ rực một nữa.

 

tất cả thần điểu, đều cái đuôi của bán ?

 

Trong đầu bỗng nảy lên một tia hiếu kỳ:

Nguyên hình của Tạ Linh rốt cuộc trông thế nào?

 

Chỉ là một chút tò mò thôi.

 

Hắn mở miệng:

“Nếu , chuẩn rời khỏi nơi .”

 

Tạ Linh gật đầu chim một cái:

“Chờ đem chìa khóa lén thu về . Thứ như thế, thể để bọn họ là do lấy .”

 

Đừng bề ngoài y luôn bỡn cợt cao ngạo, kỳ thực việc chừng mực. Lúc cần điệu thấp, cũng là vô cùng cẩn trọng.

 

Nói , y cúi đầu, t.h.i t.h.ể Úc Khôi một chút, đó há miệng phun một đoàn chân hỏa.

 

Chân hỏa chạm xác Úc Khôi, lập tức bao phủ , thiêu đốt đến còn mảnh xương. Chung quanh cỏ cây tổn hại chút nào, phạm vi và hỏa lực đều khống chế cực kỳ chính xác, thiêu rụi thi thể, cũng đồng thời thiêu sạch vết máu, trong khí mùi tanh m.á.u cũng ngọn lửa thiêu đến còn.

 

Thẩm Từ Thu ngọn lửa đang nhảy múa, sát ý cuộn trào trong lòng rốt cuộc cũng lắng xuống, một nữa chìm sâu trong cơ thể, như thể chân đạp mây trắng hạ xuống đất bằng, rõ ràng nhận thức bản , đang ở , đang gì.

 

Đây mới chỉ là bắt đầu. Vẫn lúc buông lỏng.

 

Mà đúng ngay lúc Úc Khôi vong, bên ngoài Bách Bảo Bí Các, trong đại điện chính, Huyền Dương Tôn lập tức nhận truyền tin từ Ngọc Tiên Tông.

 

Người bên Ngọc Tiên Tông mang theo hoảng loạn truyền âm thông báo:

“Mới … hồn hỏa của Úc Khôi, tắt.”

 

Đệ tử nội môn của các đại tông môn đều sẽ lưu hồn hỏa trong tông môn. Hồn hỏa còn thì còn, hồn hỏa tắt, ắt vong.

 

Ánh mắt Huyền Dương Tôn khẽ động, trong lòng lập tức trầm xuống.

 

Có Thẩm Từ Thu ở đó, mà Úc Khôi vẫn xảy chuyện.

 

Huống chi tiến , đều là tử trẻ tuổi, ai thuộc hàng đại năng. Mà khi ngoài đều các trưởng bối canh giữ bên ngoài, nếu gặp cơ duyên nghịch thiên, thì nhóm tiểu tử sẽ dễ dàng vì tranh đoạt mà hạ sát thủ.

 

Vậy thì chỉ còn một khả năng.

Úc Khôi vì tư oán mà ngấm ngầm g.i.ế.c chết.

 

Hiện giờ chỉ là một phàm nhân, nếu ám toán, e rằng ngay cả Thẩm Từ Thu cũng khó lòng đề phòng.

 

Khả năng thể nghĩ tới.

 

Hành Sơn Tiên Tôn thấy sắc mặt Huyền Dương Tôn trầm xuống, liền nhíu mày hỏi:

“Xảy chuyện gì ?”

 

Huyền Dương Tôn đáp, giọng lạnh như băng:

“Úc Khôi chết.”

 

Lời dứt, cả điện im phăng phắc. Các tông chủ, trưởng lão đồng loạt ngẩn .

 

Dù Huyền Dương Tôn tỏ rõ đau buồn mặt, nhưng quanh sát khí âm thầm lan tỏa. Dù đó cũng là tử ông tự tay dạy dỗ, c.h.ế.t như , thể giận. Khí thế của Kim Tiên nổi lên, cần cũng đủ khiến xung quanh lạnh sống lưng:

Khi đám tử trở , nếu tìm kẻ tay Huyền Dương Tôn tuyệt đối tha.

 

Đương thời lục đại Kim Tiên, nhân tu chỉ còn hai , một ẩn cư, còn chính là Huyền Dương Tôn. Luận thực lực, ông chính là mạnh nhất trong chư vị đang mặt.

 

Trong lòng các tông chủ khác, suy nghĩ xoay chuyển liên tục. Có khỏi nghĩ đến khả năng hung thủ là tử bên , nếu nhất định phi tang sạch sẽ, tuyệt đối để tra dấu vết.

Nhiều ngấm ngầm lau mồ hôi lạnh.

 

Cùng lúc đó, trong Xuân Cư Đồ, t.h.i t.h.ể của Úc Khôi sớm đốt thành tro bụi, để mảy may vết tích.

Thẩm Từ Thu và Tạ Linh lặng lẽ thu hồi phân hồn, thần sắc bình thản như thể từng chuyện gì xảy .

 

Sau khi lục soát kỹ khắp thôn, gì thu hoạch, bọn họ cửa thôn. Vừa vặn gặp Tạ Linh cùng mấy tu sĩ từ rừng hoa đào trở về. Y phe phẩy quạt xếp, liếc mắt trao đổi kín đáo với Thẩm Từ Thu một cái.

 

Một tử Nhược Thủy Tông theo Tạ Linh tiến lên báo cáo:

“Chúng lục soát rừng đào, thấy gì bất thường.”

 

Mọi liếc . Tạ Linh là kẻ mang khí vận lớn, rừng đào tay trắng ?

 

, cơ duyên là chuyện thể đoán , ai cũng cam lòng bỏ qua. Có định rời , vẫn dò xét nữa.

 

chỉ Tạ Linh , bộ đào viên Xuân Cư Đồ y lấy m.á.u nhận chủ. So với dự đoán, món bảo vật còn quý giá hơn gấp bội.

 

Không chỉ là một gian pháp bảo chứa sinh linh, mà còn thể xé rách hư , dịch chuyển tức thời đến mười dặm bên ngoài, còn thể ẩn trong một thời gian nhất định, thực sự là một bảo vật giữ mạng tuyệt thế!

 

Bên trong linh thổ màu mỡ, thể trồng các loại linh thực. Rừng đào ngoài mặt phần lớn là ảo cảnh, chỉ một gốc là thật: một cây đào nghìn năm hóa hình, ngụy trang thành cây con thấp bé.

 

Phòng ốc tuy cũ kỹ, nhưng thể trùng tu. Trong đầu Tạ Linh thậm chí vẽ xong bản thiết kế: sân, phòng luyện công, thư phòng, ao cá, tường hoa, còn định thêm vài tiểu cảnh…

Chờ .

 

Tạ Linh chợt khựng .

 

Sao càng thiết kế càng giống sân nhà Thẩm Từ Thu !?

Nét mặt y phút chốc trở nên vi diệu, cắn răng vò nát bản vẽ trong đầu, quyết định tạm hoãn chuyện xây dựng .

 

Lúc , y vẫn cảm nhận còn trong Xuân Cư Đồ. Với quyền chủ nhân, y thể đuổi sạch ngoài, nhưng y .

Làm thế chỉ càng khiến khác nghi ngờ. Thôi thì cứ để bọn họ tiếp tục mò mẫm , tưởng rằng cơ duyên vẫn ai chiếm .

 

Thẩm Từ Thu sang Mộ Tử Thần, :

“Nếu , sẽ rừng đào nữa, về phía dòng suối.”

 

Mộ Tử Thần ngập ngừng, dường như vẫn . Ôn Lan thấy do dự, dịu dàng :

“Nếu ngươi thì cứ xem thử. Ta cũng vẫn thử vận may.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dao-lu-phan-dien-cua-long-ngao-thien/chuong-32.html.]

Mộ Tử Thần vốn cảm nhận thiện ý của Ôn Lan, giờ phút càng xác định rõ: đối phương đang ngấm ngầm ưu ái .

 

Hắn liếc Thẩm Từ Thu:

“Sư …”

 

Thẩm Từ Thu thản nhiên đáp:

“Đi .”

 

Mộ Tử Thần lập tức vui vẻ, sang với Ôn Lan:

“Ôn thiếu chủ, nhờ ngươi chiếu cố .”

 

Ôn Lan bộ dáng ngoan ngoãn của , ánh mắt như nhu hòa thêm mấy phần, nhẹ giọng :

“Đương nhiên.”

 

Tạ Linh trông thấy cảnh , đuôi mắt co giật.

 

Y nhớ Thẩm Từ Thu đánh giá Ôn Lan là loại “hoa tâm”, giờ mới vài hôm chuyển sang cưng chiều Mộ Tử Thần ?

Đổi lòng cũng nhanh thật đó.

 

Ánh mắt y đảo qua hai , lúc thấy Mộ Tử Thần vén tay áo, để lộ cánh tay gầy gò và một chiếc vòng tay màu tối, vật vốn luôn che giấu tay áo.

 

Tạ Linh vốn để ý, nhưng khi ánh mắt chạm chiếc vòng , y rùng , sắc mặt đại biến:

 

Âm Dương Vòng!?

 

Y lập tức mở giao diện hệ thống, khóa chặt chiếc vòng , để xác minh liệu chính là thứ y đang nghĩ tới .

 

【Vật phẩm: Âm Dương Vòng

Công dụng: Dưỡng bằng m.á.u và linh khí đủ trăm ngày, thể thuẫn chắn, cũng thể hóa thành vũ khí sắc bén. Khi nổ tung, đủ sức ngăn chặn một kích trí mạng của tu sĩ Đại Thừa hậu kỳ, thậm chí g.i.ế.c ngược Đại Thừa.】

 

Tạ Linh đột nhiên siết chặt cây quạt xếp trong tay, đôi mắt hổ phách chậm rãi trầm xuống.

 

Không sai. Y lầm.

Đây chính là một trong những bảo vật quan trọng của vai chính trong nguyên tác Âm Dương Vòng.

 

Theo kịch bản ban đầu, vật sẽ rơi tay Tạ Linh về , bên trong ẩn chứa một Tà Hồn âm thầm mưu toan đoạt xá thể vai chính. Sau khi vai chính phản sát thành công, mới giữ vòng tay pháp bảo.

Một kiện linh khí đủ sức g.i.ế.c Đại Thừa, y rõ nó lẽ sâu trong Ô Uyên của Yêu tộc.

Chỗ đó một tên Kim Đan như Mộ Tử Thần căn bản tư cách đặt chân đến.

 

Hơn nữa, cơ duyên vốn thuộc về y, đến tay kẻ khác ?

 

Tạ Linh , nụ nhẹ nhàng nhưng thấu xương lạnh lẽo, tuấn mỹ rạng ngời như , nhưng chỉ cần y trầm mặt, đôi mắt hổ phách sẽ lập tức lộ khí tức nguy hiểm khó tả, khí chất đổi chỉ trong tích tắc.

 

Thẩm Từ Thu lập tức nhận thở của Tạ Linh biến hóa.

 

Hắn thuận ánh mắt Tạ Linh sang, chỉ thấy Mộ Tử Thần.

 

Trầm mặc một chút, Thẩm Từ Thu vẫn mở lời:

“Có chuyện gì?”

 

Tạ Linh nắm chặt quạt, do dự.

Dù gì Thẩm Từ Thu hiện tại còn đang ấn tượng về y, hơn nữa, phận xuyên thư của y thể lộ , chuyện quá rõ ràng cũng khó giải thích.

Nghĩ , y quyết định truyền âm nhập mật:

 

Nam Cung Tư Uyển

“Ta thấy Mộ Tử Thần một kiện linh khí đặc biệt. Nghe đồn, nào chạm thể đoạt xá.”

 

Đoạt xá?

Thẩm Từ Thu sắc mặt nghiêm , trong lòng suy nghĩ xoay chuyển nhanh chóng.

 

Người khi chết, hồn phách khó bảo tồn, đa sẽ tiêu tán trong vòng bảy ngày. Mấy cái “truyền thừa ý thức” chỉ là tàn ảnh thuật pháp. Muốn giữ hồn còn khó, chứ gì đến đoạt xác?

 

Tạ Linh liếc trộm thần sắc :

“Ta qua thì khó tin, nhưng…”

 

“Mộ Tử Thần là chủ động xin tham gia khảo hạch Ngọc Tiên Tông,”

Thẩm Từ Thu ngắt lời, mắt thẳng tắp mắt y, âm thanh truyền âm vững vàng.

“Sau khảo hạch sẽ kiểm tra linh hồn từng . Nếu đoạt xá thì thể giấu.”

 

Tạ Linh ngẩn .

 

Nói cách khác, Mộ Tử Thần hoặc là đoạt xá, hoặc sợ phát hiện.

 

Càng nghĩ càng cảm thấy kỳ lạ.

Chẳng lẽ Tà Hồn trong Âm Dương Vòng vẫn còn ẩn , mà Mộ Tử Thần ?

Hay là bọn họ ngầm đạt thành thỏa thuận?

 

Dù là khả năng nào, Tạ Linh cũng chỉ thể nhịn bật thốt:

“Thẩm sư , thấy vị tiểu sư của ngươi, đơn giản .”

 

Thẩm Từ Thu đáp ngay câu đó, chỉ bình tĩnh hỏi :

“Linh khí tác dụng gì?”

 

Tạ Linh kể chi tiết công dụng của Âm Dương Vòng, đồng thời nhấn mạnh:

“Sở dĩ nghi đoạt xá, là vì truyền thuyết bên trong linh khí cất giấu một Tà Hồn.”

 

Lần thì ánh mắt Thẩm Từ Thu chìm xuống, lạnh như đêm đông.

 

Hắn thầm cân nhắc.

Mộ Tử Thần xuất hiện ở Nhược Thủy Tông, vặn một kiện pháp bảo đủ sức chống sát chiêu Đại Thừa, trong khi bên trong thể còn tồn tại Tà Hồn…

Mọi thứ quá mức trùng hợp.

 

Lý trí mách bảo :

Không thể manh động.

Chỉ khi khảo hạch diễn , ngoài dùng linh khí để kiểm tra đoạt xá, còn cần nghĩ cách xác minh xem Tà Hồn đang cộng sinh cùng Mộ Tử Thần .

 

Muốn điều đó cần tu thành nhị giai phân hồn hóa thuật.

 

Thẩm Từ Thu yên lặng siết tay, ánh mắt lưu ly như phủ một tầng băng mỏng:

“Trong nửa tháng khảo hạch, nhất định luyện xong.”

 

Tạ Linh liếc mắt vẻ mặt rõ là âm trầm lo lắng , Thẩm Từ Thu đang tức vì Mộ Tử Thần linh khí nguy hiểm là đang lo cho tiểu sư của ?

 

nữa, điều y bất ngờ nhất 

Là Thẩm Từ Thu nghi ngờ lời cảnh báo của y, cũng tra hỏi gặng thêm.

 

Tạ Linh suýt chút nữa đưa tay lên cổ, nơi dấu vết của mệnh chú che giấu từ lâu. y dừng .

 

Đôi khi, chính y cũng rõ…

Thẩm Từ Thu đối với y, rốt cuộc là tin tưởng vì mệnh chú đảm bảo,

theo thời gian gắn bó, thực sự nảy sinh cảm xúc gì đó ?

Loading...