Đào Linh Căn Đoạt Huyết Mạch? Lũ Cặn Bã Hãy Đợi Mà Run Rẩy Đi! - Chương 464: Ngưỡng Mộ Đã Lâu ---

Cập nhật lúc: 2025-12-01 12:34:52
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chung Nhiễm khẽ : “Lăng sư tỷ, thôi, chúng cùng dạo và trò chuyện một chút.”

 

Lăng T.ử Quỳnh vô cùng thấp thỏm, đành theo.

 

Nàng cảm thấy, lẽ sắp bỏ rơi .

 

“Lăng sư tỷ, để Tiểu Yến tự rời , bí cảnh rộng lớn như , nhiều nơi, cơ duyên cũng sẽ lớn hơn.”

 

Lăng T.ử Quỳnh khẽ ừ một tiếng, gì.

 

“Ta ý gì khác, nếu ngươi tự cũng , theo cũng .”

 

“Dù hiện giờ cũng chỉ một , bạn đồng hành trò chuyện cũng .”

 

Lăng T.ử Quỳnh nàng cố ý , khẽ : “Tiểu sư tỷ, xin , gây thêm phiền phức cho các ngươi .”

 

“Nói thì thật vô vị, thể gặp ở đây chính là duyên phận, cùng kết bạn cũng chẳng gì bất lợi.”

 

“Tuy nhiên, ghét nhất sự phản bội.”

 

Lăng T.ử Quỳnh vội vàng : “Tiểu sư tỷ yên tâm, tuyệt đối sẽ chuyện phản bội các ngươi .”

 

Chung Nhiễm mỉm , lời hứa hẹn gì đó, nàng sẽ tin, nàng chỉ tin những gì mắt thấy.

 

Sau khi hai ngày, tiếng nước chảy ào ạt thu hút sự chú ý của Chung Nhiễm, nàng và Lăng T.ử Quỳnh , phóng vút về phía đó.

 

Chẳng mấy chốc, bọn họ một vách đá cheo leo, thác nước cao hơn ba trượng tựa dải ngân luyện, đổ ào xuống, cuối cùng rơi hồ nước phía .

 

Ở đây chỉ hai bọn họ, mà còn mấy tu sĩ khác. Bọn họ hoặc đang quan sát xung quanh, hoặc múc nước mang theo, cũng đang xử lý thịt ma thú.

 

Thấy hai nữ nhân tới, những liền ngẩng đầu . Có hai cái thu hồi ánh mắt, tiếp tục công việc của .

 

Cũng tiếp tục chằm chằm hai nữ nhân, trong ánh mắt đó phần lớn là ý đồ bất thiện.

 

Chung Nhiễm gần , mà ngẩng đầu thác nước vách đá, linh thức cũng theo đó mà thăm dò.

 

Lăng T.ử Quỳnh thì về phía bờ hồ, tự bổ sung một ít nguồn nước, đồng thời lấy một t.h.i t.h.ể ma thú lớn để xử lý.

 

Khi ngoài, hễ gặp nguồn nước, đều sẽ cố gắng bổ sung nhiều nước nhất thể, và xử lý thêm một ít thịt thú.

 

, ai cũng gian riêng, cũng cần bọn họ vác theo, tiện lợi hơn nhiều.

 

Lại hai nam t.ử từ một hướng khác về phía , cảnh giác hai cái, trong đó hai đồng t.ử co rút, nhanh chóng dậy.

 

“Liễu Thương Minh, là ngươi!” Giọng một trong bọn họ chút run rẩy, nhanh chóng thu dọn đồ đạc của .

 

Chung Nhiễm thấy sự bất thường trong giọng của , cũng qua, liền sững sờ.

 

Hai nam t.ử đều vận hắc y, trong đó một còn quấn quanh một làn khói đen nhàn nhạt.

 

Đó là một tu sĩ thuộc tính ám, còn gọi là ma tu.

 

Liễu Thương Minh để ý đến , mà Chung Nhiễm một cái đầy suy tư.

 

Trên thiếu nữ , một khí tức khiến quen thuộc tới gần.

Mèo Dịch Truyện

 

Hắn nhíu mày, đầu về phía bờ hồ, cũng lấy dụng cụ múc nước.

 

Hai nhận Liễu Thương Minh nhanh chóng rời , những còn thấy , cũng ngấm ngầm cảnh giác, đều nhanh chóng hành động chuẩn rời khỏi.

 

Lăng T.ử Quỳnh cũng lén Liễu Thương Minh một cái, tốc độ trong tay chậm chút nào.

 

Chung Nhiễm hai cái , đưa mắt vách đá trơn trượt thác nước che lấp .

 

Bởi vì thác nước, vách đá là rêu xanh trơn trượt. Ở vị trí lưng chừng núi, một cái động khẩu đủ cho một .

 

Linh thức của nàng men theo động khẩu , kết quả kết giới chặn , linh thức thể tiến .

 

Nơi , quả thực tùy tiện một chỗ cũng hề đơn giản.

 

Nàng lúc mới về phía Lăng T.ử Quỳnh, xổm bên bờ hồ, vươn tay rửa tay.

 

“T.ử Quỳnh, vách đá hẳn là vài thứ, ngươi cùng trong thăm dò ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dao-linh-can-doat-huyet-mach-lu-can-ba-hay-doi-ma-run-ray-di/chuong-464-nguong-mo-da-lau.html.]

Lăng T.ử Quỳnh ngẩng đầu vách đá một cái, gật đầu: “Được, cùng ngươi.”

 

Mọi đều là tu sĩ, cảnh giác quan tâm lẫn , lời của Chung Nhiễm cũng cố ý che giấu, tất cả đều thấy.

 

Nghe đó thứ gì đó, linh thức của cũng nhịn mà hướng lên .

 

Trước đó đều chú ý phía , ai chú ý vách đá phía thác nước chứ?

 

Sau khi phát hiện nơi đó thật sự một lối , lập tức tu sĩ phóng vút lên .

 

Lăng T.ử Quỳnh thấy vội vàng tăng tốc độ, xử lý xong liền nhanh chóng dậy.

 

“Tiểu sư tỷ, chúng cũng thôi.”

 

Bên , Liễu Thương Minh cũng tới, tuấn kiểm lộ một nụ : “Tại hạ Liễu Thương Minh, tiểu sư tên họ là gì? Có thể cùng kết bạn đồng hành ?”

 

Chung Nhiễm nhe răng : “Thì là Liễu sư , tên Chung Nhiễm, thể cùng sư đồng hành, là phúc khí của chúng .”

 

Đám đông đang chuẩn theo lời nàng , đều theo bản năng dừng , ánh mắt ngẩn ngơ rơi nàng.

 

Chung Nhiễm? Bọn họ lầm chứ?

 

Ngay cả Liễu Thương Minh cũng sững sờ, đ.á.n.h giá nàng từ xuống , ý trong mắt càng đậm: “Thì là Chung Nhiễm Chung tiểu sư đại danh đỉnh đỉnh, ngưỡng mộ lâu, ngưỡng mộ lâu!”

 

Chung Nhiễm cũng : “May mắn, may mắn! Về còn mong Liễu sư chiếu cố nhiều hơn.”

 

“Ha ha, dễ ! Chúng cũng thôi, chậm , e là bảo vật đều khác giành mất .”

 

Liễu Thương Minh xong, phi lên, lao thác nước.

 

Nam t.ử cùng cũng bất ngờ Chung Nhiễm thêm hai cái, theo đó phi lên.

 

Những còn còn để ý đến Chung Nhiễm nữa, nhanh chóng đuổi theo.

 

Chung Nhiễm lúc nào mà chẳng thể ? cơ duyên bên trong, chậm trễ thì sẽ mất .

 

Khóe miệng Lăng T.ử Quỳnh giật giật, ấn tượng của về Chung Nhiễm đều là nàng là thiên tài luyện đan sư, trận pháp sư và phù lục sư, tu vi chỉ Luyện Khí tầng tám, là một tiểu thiên tài với chiến lực gần như bằng .

 

nàng dám chắc, đợi khi bọn họ ở chung với Chung Nhiễm một thời gian, sẽ sự biến thái của nàng đả kích đến mức chịu nổi.

 

“Tiểu sư tỷ, chúng cũng thôi.”

 

Chung Nhiễm chút buồn : “T.ử Quỳnh sư tỷ, ngươi vẫn nên gọi là tiểu sư , cái danh xưng tiểu sư tỷ , thật khó chịu.”

 

“Được, chúng .”

 

Nàng hai tay kết ấn, nhanh từ vách đá thò xuống một sợi dây leo dài.

 

Nàng tay nắm lấy dây leo trèo lên: “Tiểu sư , mau tới đây.”

 

Chung Nhiễm chút chần chừ, cũng theo đó nắm lấy sợi dây leo phía .

 

Dây leo nâng lên, đưa hai đến chỗ lối .

 

Các tu sĩ chú ý đến cảnh tượng đều nhịn khẽ nhếch môi, bình tĩnh thu hồi ánh mắt.

 

Ai cũng chiến lực của Chung Nhiễm là bằng , bên cạnh nàng vẫn luôn nhiều tùy tùng.

 

bây giờ, bên cạnh nàng chỉ một tiểu tu sĩ Kim Đan đỉnh phong, hơn nữa còn là mộc linh căn phần vô dụng.

 

Một Chung Nhiễm như , đối với bọn họ mà , chính là một miếng mồi ngon béo bở.

 

Nếu ở bên ngoài, bọn họ chắc chắn dám dễ dàng đ.á.n.h chủ ý lên Chung Nhiễm, dù một khi Tam đại công hội , sẽ gây phiền phức lớn, thậm chí thể liên lụy đến gia tộc và thế lực phía bọn họ.

 

ở trong Thái Hoang Bí Cảnh thì sợ nữa, bọn họ cơ hội, tìm cách trói buộc một thiên tài như bên cạnh .

 

Thử nghĩ xem, một thiên tài như bên cạnh, đại diện cho việc sẽ nguồn đan dược, phù lục dồi dào để sử dụng.

 

Bởi , ít nảy sinh ý đồ.

 

Chung Nhiễm đang suy nghĩ gì, hai tới gần, phát hiện vẫn còn ở bên ngoài, thể .

 

--- Đào Linh Căn Đoạt Huyết Mạch? Lũ Cặn Bã Chờ Run Rẩy Đi -

 

 

 

Loading...