Đào Linh Căn Đoạt Huyết Mạch? Lũ Cặn Bã Hãy Đợi Mà Run Rẩy Đi! - Chương 305: Âm Hồn ---

Cập nhật lúc: 2025-12-01 12:31:50
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Lục sư , thấy thanh kiếm phẩm chất tồi, hợp nữ nhi chúng dùng, xem thích ?"

 

Lục Nguyên Hạo là dùng kiếm, khi thấy thanh khoát kiếm , hai mắt y sáng rỡ.

 

"Kiếm ."

 

Thanh kiếm rộng bốn ngón tay, dài bằng cánh tay, bên khắc một con giao long, sống động như thật, còn mơ hồ quang mang ẩn hiện.

 

"Bên trong đây phong ấn một hồn giao long khí linh, binh khí ."

 

Mục Cẩn Ninh là đầu tiên : "Huynh hãy hảo hảo uẩn dưỡng một đoạn thời gian, khi nó cùng tâm ý tương thông, thực lực của chắc chắn sẽ tăng lên một đoạn lớn."

 

Lục Nguyên Hạo cũng mơ hồ suy đoán, y , càng thêm hưng phấn.

 

Y Cung Ngưng Sương: "Cung sư , đồ như thế , ngươi thật sự cho ?"

 

"Ngươi tuy rằng tự tiện dùng, nhưng những khác bên cạnh ngươi..."

 

"Hiện tại bên cạnh cũng chỉ ba các ngươi, Mục sư hẳn là cũng sẽ cần, rốt cuộc ?"

 

Giọng Cung Ngưng Sương bỗng nhiên chút thẹn thùng xen lẫn tức giận, thu kiếm về.

 

"Ta ." Lục Nguyên Hạo vội vàng cướp lấy trường kiếm, ôm lòng như ôm một mỹ nhân.

 

"Đa tạ!"

Mèo Dịch Truyện

 

Cung Ngưng Sương gì, về phía Chung Nhiễm, chờ nàng chọn linh dược.

 

Chung Nhiễm giao tiếp với Tiểu Đỉnh, nhiều linh d.ư.ợ.c trong đều là từ thời thượng cổ, hiện tại bên ngoài lẽ tuyệt tích .

 

đưa trong đó, nó còn thể bồi dưỡng nữa.

 

"Cung sư tỷ, những linh d.ư.ợ.c , mỗi loại chọn một gốc, ? Sau đan d.ư.ợ.c của ngươi, chỉ cần ngươi ở bên cạnh , sẽ bao hết cho ngươi."

 

Cung Ngưng Sương liền lấy tất cả linh d.ư.ợ.c đưa cho nàng, khẽ : "Vậy sẽ phiền tiểu sư ."

 

Nàng mong kết một đoạn tình duyên thể giải với tiểu sư , giờ cơ hội đến, nàng thể bỏ lỡ?

 

Chung Nhiễm nàng, nàng cũng Chung Nhiễm, khuôn mặt tinh xảo, mang theo ý nhàn nhạt, khiến cả nàng sáng bừng lên nhiều.

 

"Ha ha." Nàng , phất tay, thu tất cả linh d.ư.ợ.c trong gian: "Dễ ."

 

Cung Ngưng Sương cũng rộ lên, Lục Nguyên Hạo bên cạnh mà hâm mộ thôi.

 

Mục Cẩn Ninh khẽ : "Hãy nghỉ ngơi một lát , e rằng đêm nay sẽ yên bình."

 

Chung Nhiễm cũng khẽ gật đầu, tựa y nhắm mắt .

 

Cung Ngưng Sương tựa nàng, cũng nhắm mắt .

 

Lục Nguyên Hạo lẩm bẩm: "Sao cứ cảm thấy lợi lộc đều tiểu t.ử ngươi chiếm hết ?"

 

Giọng y nhẹ, nhưng mấy bây giờ đều tầm thường, đều thấy.

 

Chung Nhiễm và Mục Cẩn Ninh còn phản ứng gì, Cung Ngưng Sương thì ngượng ngùng, vội vàng thẳng .

 

"Ta, tu luyện một lát."

 

Khóe môi Chung Nhiễm khẽ cong lên, nhưng để ý, chỉ khẽ gật đầu.

 

Bốn chìm giấc ngủ mơ màng, xung quanh dần dần vang lên tiếng .

 

Mọi mở mắt, bốn phía tối đen như mực, đưa tay thấy năm ngón, nhưng xung quanh âm u lạnh lẽo ngừng, khiến kìm rùng .

 

"Cút!"

 

Một âm thanh bén nhọn tựa tiếng gầm thét vang lên, ngoài Mục Cẩn Ninh , Chung Nhiễm, Cung Ngưng Sương và Lục Nguyên Hạo đều tiếng "cút" dọa giật .

 

tiếng "cút" , sự âm lãnh xung quanh dường như tiêu tan phần nào.

 

tiếng than bốn phía vẫn còn đó, chỉ là cách dường như xa hơn nhiều.

 

"Đây là, âm hồn ?" Linh thức của Cung Ngưng Sương thăm dò xung quanh, nhưng gì: "Linh thức của các ngươi còn dùng ? Linh thức của dùng ."

 

Lục Nguyên Hạo lắc đầu: "Linh thức của cũng dùng , xem là âm hồn bao vây chúng ."

 

Chung Nhiễm khẽ vuốt ve tiểu gia hỏa trong lòng, nhẹ nhàng : "Chúng trực tiếp công kích chúng , hẳn cũng là do tiểu Kình Thiên gây chăng?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dao-linh-can-doat-huyet-mach-lu-can-ba-hay-doi-ma-run-ray-di/chuong-305-am-hon.html.]

Nàng tiện tay đ.á.n.h một đoàn hỏa diễm, khẽ lẩm bẩm một tiếng: "Đi."

 

Một đoàn hỏa diễm chớp mắt bay lên, một hóa hai, hai hóa bốn, càng phân càng nhiều.

 

Sau đó, hóa thành vạn ngàn điểm tinh tú, tản mát khắp bốn phía.

 

Xung quanh lập tức sáng sủa hơn nhiều, những âm thanh âm lãnh, rợn cũng nhanh chóng biến mất.

 

"Hỏa chủng của tiểu sư thật lợi hại." Lục Nguyên Hạo khẽ : "Dù thế nào cũng là địa hỏa chứ?"

 

"Là hỏa chủng gì thì cũng rõ, nhưng nó bầu bạn với lâu ."

 

Từ khi nàng sinh , chẳng bầu bạn với nàng lâu ?

 

"Ngủ , nghĩ chắc sẽ chuyện gì nữa." Nàng khẽ nhắm mắt.

 

nhanh, nàng mở mắt, cảm giác chằm chằm, lông tơ đều dựng ngược lên.

 

Mộ Cẩn Ninh, Cung Ngưng Sương và Lục Nguyên Hạo cũng , nắm chặt binh khí trong tay.

 

"Ta cảm thấy, chúng chắc là một tên đại gia hỏa nào đó để mắt tới ."

 

Lục Nguyên Hạo nuốt nước bọt: "Giống như T.ử Thần chằm chằm ."

 

Cung Ngưng Sương gì, nhưng nép sát Chung Nhiễm.

 

Cho dù cường giả Nguyên Anh để mắt tới, bọn họ cũng từng cảm giác như .

 

Toàn lông tơ đều dựng , đó là một cảm giác âm lãnh, khiến chỗ nào để ẩn .

 

Chung Nhiễm khẽ giao tiếp với Ám Nguyên Châu, nó khẽ rung động, một tầng sương đen tựa như mực từ nàng tỏa .

 

Những màn sương đen tản , mà là vờn quanh bốn bọn họ, bao bọc bốn trong, ngăn cách sự dò xét từ bên ngoài.

 

"Ơ? Cảm giác đó biến mất ." Lục Nguyên Hạo cảm nhận một lúc, còn cảm giác âm lãnh nữa.

 

Không đúng, là cảm giác âm lãnh khác . Thiếu cái cảm giác chằm chằm, rợn .

 

"Chúng ?" Cung Ngưng Sương hỏi.

 

Lục Nguyên Hạo gì, căn bản cảm ứng sự tồn tại của đối phương, chúng rời ?

 

"Mẫu xinh , phụ , các ngươi ở đây, ngoài xem ."

 

Tiểu Kình Thiên cảm ứng tầng sương đen tựa như mực bên ngoài, nhịn mà cọ cọ lòng Chung Nhiễm.

 

Sau đó, đợi nàng phản ứng, thoắt cái biến mất tăm.

 

"Kình Thiên." Chung Nhiễm vội vàng gọi, đồng thời thông qua lực lượng của Ám Nguyên Châu, cảm ứng tình hình xung quanh.

 

Chỉ thấy Tiểu Kình Thiên xông một mảnh bóng tối xám đen, nơi đó từng cái âm hồn khổng lồ lập tức sợ đến nhẹ, nhao nhao tản khắp nơi.

 

Tiểu Kình Thiên há cái miệng nhỏ , cái miệng nhỏ đó há lớn, trong miệng sinh một luồng lực lượng thôn phệ cường đại.

 

Những âm hồn trốn thoát, tất cả đều thể khống chế mà bay cái miệng nhỏ của nó.

 

Chúng phát tiếng kêu t.h.ả.m thiết chói tai và bi thương, nhưng vẫn thể ngăn cản cục diện thôn phệ.

 

Chung Nhiễm mà há hốc mồm, tiểu gia hỏa rốt cuộc là giống loài gì , thể thôn phệ cả âm hồn?

 

Hơn nữa, khi hỏa diễm của nàng xua đuổi, những thứ đến chắc chắn là âm hồn cường đại hơn nhiều.

 

những âm hồn càng cường đại hơn , nó há miệng một cái mà thôn phệ hết.

 

Lực lượng thôn phệ của tiểu gia hỏa , quả thực thể sánh ngang với Tiểu Yến.

 

Không đúng, Tiểu Yến hẳn sẽ thôn phệ những thứ .

 

Cũng Chung Yến bọn họ hiện giờ đang ở , bọn họ bây giờ rời xa An Thành, tìm bọn họ, hẳn là càng khó hơn ?

 

Nàng khẽ mím môi, chậm rãi nhắm mắt .

 

Nàng lo lắng cũng vô dụng, lẽ bọn họ đều thể cơ duyên của riêng thì ?

 

Tiểu Kình Thiên nhanh trở về, tiểu gia hỏa còn ợ một tiếng no nê, ngủ trong lòng nàng.

 

--- Đào linh căn cướp huyết mạch? Lũ cặn bã hãy chờ mà run rẩy -

 

 

 

Loading...