Đào Linh Căn Đoạt Huyết Mạch? Lũ Cặn Bã Hãy Đợi Mà Run Rẩy Đi! - Chương 197: Đây mới là biểu ca ruột ---
Cập nhật lúc: 2025-11-30 15:23:31
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiểu Đỉnh khẽ kêu vang hai tiếng, nhanh đó còn động tĩnh.
Có nửa con linh mạch lớn, hơn bốn vạn linh thạch, Tiểu Đỉnh thể tự luyện đan trong gian của nó.
Chỉ cần nàng , nó thể nhanh chóng giao đan d.ư.ợ.c cho nàng.
Mở cửa bước , bên ngoài vài hạ nhân qua , nhưng ai để ý đến nàng, nàng liền tự ngoài.
Hạ nhân đều nhận nàng, nhưng thấy nàng khí độ bất phàm, cũng dám vô lễ với nàng, chỉ nàng bước .
Vân phủ quá lớn, tất cả đều quen , điều cũng tạo điều kiện thuận lợi cho nàng.
Nàng chậm rãi bước về phía , ngắm cảnh ven đường, dò xét linh thức.
“Vị tiểu thư là ai? Trước đây từng gặp?” Một thanh niên mặc áo bào dài màu trắng ngọc, khí chất hiên ngang gọi Chung Nhiễm .
Chung Nhiễm khẽ gật đầu: “Công t.ử khỏe, là biểu xa của Kiến Thành biểu ca, hôm nay đưa đây.”
Vân Thiên Vũ khẽ cau mày: “Thì là biểu của Kiến Thành, nhưng phía là nơi trọng yếu của dòng chính, xin tiểu thư đừng lung tung thì hơn.”
“Nếu coi là kẻ trộm, đến cả Kiến Thành cũng bảo vệ nàng .”
Chung Nhiễm khẽ thi lễ, môi mím chặt, sắc mặt hoảng sợ.
“Xin , công tử, mới đến đầu, hiểu quy củ quý phủ, mong thứ tội.”
Thấy thái độ của nàng coi , giọng điệu của Vân Thiên Vũ cũng dịu ít.
“Nghe Chu gia tiểu thư đến, nàng ?”
Chung Nhiễm khẽ lắc đầu: “Ta thể sánh bằng Chu gia tỷ tỷ? Biểu ca đang đích ở cùng Chu gia tỷ tỷ đó.”
“Thật sự ngại quá, xin phép về đây.”
Nói đoạn, nàng bước trở về, dáng vẻ nên lời sự cô đơn.
“Tiểu thư đợi chút.” Vân Thiên Vũ hiểu mở miệng, luôn cảm thấy thiếu nữ cho một cảm giác quen thuộc khó tả, dường như gặp ở đó .
Chung Nhiễm , giọng nhẹ: “Công t.ử còn chuyện gì ?”
“Khụ! Vừa bản công t.ử cũng việc gì, nếu tiểu thư chê, bằng cùng dạo một chút?”
Chung Nhiễm nhanh chóng ngẩng đầu một cái, vội vàng cúi xuống: “Chuyện ... lẽ quá đường đột chăng?”
“Cũng cả, thôi, dẫn nàng dạo phía .” Vân Thiên Vũ , đó đợi nàng.
Chung Nhiễm chậm rãi đến bên cạnh , khẽ : “Vậy thì, phiền công t.ử .”
“Ta tên là Vân Thiên Vũ, là cháu của nhị phòng dòng gia chủ, tên là Vân Thiên Vũ, nếu nàng chê, thể gọi một tiếng Thiên Vũ ca ca.”
Mèo Dịch Truyện
Chung Nhiễm hiểu rõ bọn họ những gì mà phòng phòng nọ, nhưng cũng hiểu, phận địa vị của Vân Thiên Vũ mắt , chắc chắn hơn hẳn Vân Kiến Thành.
Dù , là thuộc dòng gia chủ, phận địa vị cũng quá tệ .
Nhìn khí tức , cũng là tu vi Luyện Khí đỉnh phong, thực lực như , trong mười đại gia tộc, hẳn đều coi là thiên tài .
“Vậy thì, phiền Thiên Vũ ca ca .”
Chung Nhiễm vô cùng khách khí và cẩn thận, cho cảm giác là từ nơi nhỏ bé đến, hành vi cử chỉ đều cẩn trọng từng li từng tí.
“Còn hỏi tiểu thư tên gọi là gì.”
“Ta tên là Chung Nhiễm, trong nhà cha đều qua đời, cùng bào nương tựa lẫn , gặp …”
Chung Nhiễm khẽ : “Được Kiến Thành biểu ca chiếu cố, đón phủ chăm sóc, Tiểu Nhiễm vô cùng cảm kích.”
Vân Thiên Vũ ngờ, thế của nàng đáng thương đến .
“Nếu như , cứ coi đây là nhà của . Trong Vân phủ, sẽ ai dám ức h.i.ế.p nàng .”
“Cảm ơn Thiên Vũ ca ca chiếu cố.”
Do dự một chút, nàng mới thăm dò : “Trước đây ở bên ngoài, vẫn luôn Vân gia từng thiên tài tiểu thư Vân Lạc Thất, thể may mắn…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dao-linh-can-doat-huyet-mach-lu-can-ba-hay-doi-ma-run-ray-di/chuong-197-day-moi-la-bieu-ca-ruot.html.]
Sắc mặt Vân Thiên Vũ lập tức tối sầm , khí tức tỏa quanh lạnh lẽo đáng sợ, dọa Chung Nhiễm dám tiếp những lời .
“Thiên, Thiên Vũ ca ca, ?” Giọng nàng khẽ run, bước chân cũng dừng , dám tiến lên nữa.
Vân Thiên Vũ chậm rãi thở một dài, nghiêng mắt nàng một cái, thấy nàng sắc mặt hoảng sợ, đôi mắt đào hoa to tròn, nhiều thêm một tia sáng lấp lánh.
Hắn bình tâm trạng, khẽ : “Chuyện liên quan đến nàng, nhưng những lời đồn đại bên ngoài, nàng cũng cần để tâm, đó là chuyện của hai mươi năm .”
“A, hai mươi năm ? Ta còn tưởng Vân Lạc Thất tiểu thư nhiều nhất cũng chỉ lớn hơn chúng một chút thôi chứ.”
Vân Thiên Vũ lời của nàng chọc tức đến suýt nghẹn lời, hai im lặng một lúc.
Chung Nhiễm nhân cơ hội dò xét xung quanh, nhưng vẫn tìm thấy vị trí của Tàng Thư Các.
Chuyện cũng tiện hỏi Vân Thiên Vũ, nếu chắc chắn sẽ nghi ngờ.
“Thật , nàng là cô ruột của , tuy cùng một , nhưng là cô ruột, cũng là một trưởng bối mà kính trọng khi còn nhỏ.”
Vân Thiên Vũ đột nhiên u uất mở lời, bên một hồ nước, mặt hồ lấp lánh xuất thần.
Chung Nhiễm cũng ngây một chút, ngờ đây mới là biểu ca ruột.
“Vậy, cô cô của , xảy chuyện ?” Nàng thăm dò hỏi .
Vân Thiên Vũ đột nhiên đầu, chằm chằm dung mạo của nàng.
Trước đây khi thấy nàng, hiểu cảm giác quen thuộc.
Lúc nàng nhắc đến cô cô, trong đầu hồi tưởng dung mạo của cô cô năm xưa, phát hiện, dường như vài phần tương tự với thiếu nữ mắt.
“Thiên Vũ ca ca, ạ?” Chung Nhiễm dường như ánh mắt trực tiếp như của dọa sợ, lùi hai bước, cẩn thận từng li từng tí mở miệng.
Vân Thiên Vũ nàng chằm chằm, một lúc lâu mới trầm giọng hỏi: "Tiểu Nhiễm , cha ngươi đều qua đời, chỉ còn nương tựa ruột? Có là song sinh cùng một ?"
Ánh mắt Chung Nhiễm khẽ lay động, nhưng nàng vẫn nhẹ nhàng gật đầu: "Ừm."
"Cha ngươi tên là gì?"
"Cha là Chung Thanh Sơn, mẫu gọi là Thanh Nhiễm, đều qua đời. Thiên Vũ ca ca, chuyện gì ?"
Vân Thiên Vũ lúc mới thu hồi ánh mắt, thầm nghĩ lẽ y đa tâm.
"Không gì, thời gian còn sớm nữa, đưa ngươi về nhé."
Chung Nhiễm vẫn rời , nhưng quá nhanh gây chú ý, đành gật đầu.
Vùng lân cận vẫn tìm thấy Tàng Thư Các, cần tìm kiếm ở nơi khác, chờ đêm đến sẽ ngoài xem xét .
Vân Thiên Vũ mắt là cháu ruột của Vân Lạc Thất, hẳn là hận nàng nhất, nên khi nàng nhắc tới, y mới kích động như .
Vân Kiến Thành cùng bọn họ, lẽ cùng một mạch, nàng vẫn nên tìm cách dò la tin tức từ miệng Vân Kiến Thành thì hơn.
Không đúng, nếu thể từ miệng mẫu y là Chu thị, hẳn sẽ nhiều hơn.
Ừm, dù bây giờ Chân Thoại Đan, tối nay sẽ thử xem .
Trở về gần viện của phòng Vân Kiến Thành, nàng yểu điệu hành lễ với Vân Thiên Vũ.
"Hôm nay đa tạ Thiên Vũ ca ca bầu bạn, Tiểu Nhiễm xin phép quấy rầy nữa."
Nói đoạn, nàng xoay chầm chậm bước trong.
Vân Thiên Vũ theo, chỉ bóng lưng nàng, cho đến khi còn thấy nữa.
Một lúc lâu , y mới : "Thanh Phong, ngươi điều tra lai lịch của vị tiểu thư ."
Dứt lời, y xoay rời , mấy bước thì dừng , về phía sâu trong hậu viện.
Do dự một lát, y vẫn xoay rời .
--- Đào Linh Căn đoạt Huyết Mạch? Lũ cặn bã hãy chờ mà run rẩy ! -