Đào Linh Căn Đoạt Huyết Mạch? Lũ Cặn Bã Hãy Đợi Mà Run Rẩy Đi! - Chương 115: Ái Hận Tình Thù Năm Xưa ---

Cập nhật lúc: 2025-11-30 15:22:03
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiêu lão phu nhân cũng gật đầu theo: "Suy đoán của Huyên nhi lý, năm đó cũng rốt cuộc thế nào để lấy lòng tin của Hoàng thượng, lập Quốc sư."

 

“Hắn cũng là một trong những kẻ ái mộ của hồ ly tinh thì gì lạ , chỉ sợ năm xưa cũng là để bảo vệ các nàng, mới cố ý Thiên Sát Tai Tinh đúng ?”

 

“Lão già, Tiêu gia chúng cũng là danh môn vọng tộc, há thể để một nha đầu nhỏ bé bắt nạt ư?”

 

Tiêu lão tướng quân giận dữ : “Kiến thức đàn bà!”

 

“Nha đầu hết gây sự ở Thành Vương phủ, đó còn chặt đứt một cánh tay của Yến Vương, nhất mạch Thừa tướng tuyệt đối sẽ buông tha nàng .”

 

“Người của lão phu tra , mấy đêm , Thừa tướng phái hơn trăm ám vệ, kết quả một ai sống sót, nha đầu còn gây loạn ở Yến Vương phủ, cuối cùng cũng , các ngươi nguyên nhân là gì ?”

 

Mèo Dịch Truyện

“Ngoài việc nha đầu bản thực lực tệ, còn vì bên cạnh nàng hiện giờ thị nữ cận của nha đầu Vân gia năm xưa theo.”

 

“Đừng thấy đó chỉ là một thị nữ, nhưng võ nghệ cao cường, năm xưa lão phu và Quách lão đầu đồng thời đối phó với nàng , cũng chiếm chút lợi lộc nào từ tay nàng.”

 

“Nay mấy năm trôi qua, e rằng còn ai là đối thủ của nàng nữa.”

 

Tiêu Nhược Huyên thấy thế cũng , thế cũng xong, tức giận dậy chạy ngoài.

 

“Huyên nhi.” Tiêu lão phu nhân vội vàng dậy đuổi theo, nhưng bà là một lão bà, đuổi kịp một thiếu nữ trẻ tuổi?

 

Bất đắc dĩ, nàng trừng Tiêu lão già một cái thật mạnh, đó cau mày thật chặt.

 

“Lão già, thái độ của Ninh nhi đúng, ông xem thật sự là cái thứ cổ trùng khống chế ?”

 

Tiêu lão già im lặng, kỳ thực điều mà càng nghi ngờ hơn là lúc đầu Ninh Vương hôn mê hơn một tháng, kết quả đột nhiên tỉnh dậy, hơn nữa độc trong cơ thể tự động giải trừ, còn nhanh chóng hồi phục.

 

Chỉ là, cả đời xông pha trận mạc, thật sự tin những chuyện quỷ dị như .

 

“Chuyện các ngươi đừng quản, bên phía nha đầu Huyên nhi, ngươi hãy khuyên nhủ thêm chút, lão phu thăm dò Ninh nhi một phen.”

 

Nói , sải bước ngoài, sai dắt ngựa đến, lập tức phi thẳng tới Ninh Vương phủ.

 

Mộ Cẩn Ninh và Chung Nhiễm đang trong một gian bao sương, bàn bày năm món ăn tinh xảo.

 

“Quách Ngạo Thiên là một trong nhiều kẻ ái mộ của bá mẫu năm xưa, cho đến nay vẫn cưới vợ, thủ như ngọc vì bá mẫu, cả đời cô độc đến già.”

 

Đoạn thời gian điều tra ít chuyện năm xưa: “Năm đó, Hoàng thượng, thiếu niên tướng quân cùng thiếu niên Chung Thanh Sơn khi du ngoạn bên ngoài, mang về bá mẫu chủ tớ hai .”

 

“Ba đều cầu hôn, nhưng hiểu vì nàng gả cho Chung Thanh Sơn.”

 

“Lão hầu gia năm bệnh nặng, Chung Thanh Sơn đầu còn một trưởng, võ nghệ cao cường, cũng là thế t.ử năm xưa, hầu gia tương lai.”

 

“Chung Thanh Sơn khi đó chỉ là một cử nhân, nhập quân doanh, khoa cử cũng khá, khi đỗ cử nhân thì khó lòng tiến xa hơn.”

 

“Ai cũng ngờ, nàng gả cho Chung Thanh Sơn, còn về việc hai đạt thành giao dịch gì , chỉ bản họ mới .”

 

“Ngay khi hai thành lâu, Thế t.ử Hầu phủ đột nhiên bạo bệnh qua đời, đó Chung Thanh Sơn trở thành Hầu gia danh xứng với thực.”

 

“Đồng thời, Hầu phủ vốn dần sa sút, cũng dần khởi sắc trở .”

 

“Không những thế, Trần thị và các dì ghẻ khác, cũng là do nương ngươi chủ đón phủ năm xưa, nên tuổi của ngươi và Chung Đại Nhi mới xấp xỉ .”

 

“Hầu phủ hiện giờ dần suy tàn trở , nhưng trong quân doanh, vẫn còn hai thiếu niên họ Chung.”

 

“Một trong đó là con trai thứ hai của Trần thị, còn , là con trai của vị Thế t.ử năm xưa, chỉ là gửi nuôi danh Chung Thanh Sơn, bên ngoài là thứ trưởng tử.”

 

“Hai trong quân doanh cũng coi như lập vài thành tích, hiện giờ cũng là một Bách phu trưởng .”

 

“Rất nhiều đoán rằng, năm xưa Chung Thanh Sơn thể trở thành Hầu gia, chính là nhờ công của bá mẫu.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dao-linh-can-doat-huyet-mach-lu-can-ba-hay-doi-ma-run-ray-di/chuong-115-ai-han-tinh-thu-nam-xua.html.]

Chung Nhiễm nhàn nhạt : “Vậy , kỳ thực con ruột của Chung Thanh Sơn? Giữa hai chỉ là một giao dịch?”

 

“Ngươi là con ruột của , chuyện e rằng chỉ mấy trong cuộc mới .”

 

giữa Chung Thanh Sơn và Vân Thanh Nhiễm, chắc chắn là một cuộc giao dịch.”

 

“Chung Thanh Sơn cho hai chị em ngươi phận đích t.ử đích nữ, Vân Thanh Nhiễm giúp lên ngôi Hầu, và phò trợ Chung gia trở thành thế gia đầu.”

 

“Nếu năm xưa Vân Thanh Nhiễm xảy chuyện, Chung gia hiện tại, e rằng thực sự trở thành thế gia đầu .”

 

Chung Nhiễm khẽ gật đầu, đối với vị mẫu từng gặp mặt của nàng, và cha ruột là ai, nàng hề chút hứng thú nào.

 

“Ngươi với những điều , nguyên nhân gì ?”

 

“Ừm, ngoài Chung Thanh Sơn, Thừa tướng, Hoàng hậu, còn một ngươi nên chú ý, đó chính là Như Ý Trường Công Chúa.”

 

“Ồ? Vì ?”

 

“Như Ý Trường Công Chúa năm xưa vốn là vị hôn thê của Quách Ngạo Thiên, nhưng vì sự can thiệp của Vân Thanh Nhiễm, Quách Ngạo Thiên hủy bỏ hôn ước với nàng.”

 

“Có lẽ cũng vì mối hôn sự năm đó, nên Vân Thanh Nhiễm mới chọn gả cho Chung Thanh Sơn.”

 

“Như Ý Công Chúa cũng vì thế mà hận Vân Thanh Nhiễm. Trước đây ngươi vẫn luôn ở kinh thành, Tiểu Yến cũng lộ diện , mối hận của nàng chắc hẳn cũng chôn sâu trong lòng.”

 

ngươi hiện tại đang nổi tiếng, e rằng cũng khơi dậy mối hận trong lòng nàng .”

 

, con gái của Như Ý Công Chúa, hiện tại cũng để mắt tới một tiểu tướng quân của Quách gia, chỉ là vị tiểu tướng quân cũng hứng thú với vị tiểu quận chúa đó.”

 

“Khoảng hơn hai mươi ngày , ngươi cứu một thanh niên ngựa hoảng loạn giữa phố ?”

 

“Vị thanh niên chính là tiểu tướng quân của Quách gia, hôm đó ngựa của gặp sự cố, cũng chính là do vị tiểu quận chúa gây .”

 

“Chuyện đó ngươi phá hỏng, e rằng nàng cũng sẽ ghi hận ngươi trong lòng.”

 

Chung Nhiễm xong há hốc mồm: “Chuyện như cũng thể xảy ư?”

 

Ngày đó nàng tay, là vì đứa bé suýt giẫm đạp, nếu nàng chắc quản chuyện bao đồng.

 

Đó là giữa con phố đông qua , vị tiểu quận chúa cứ thế cho ngựa của gặp nạn, lẽ nào sợ thương vô tội ?

 

Mộ Cẩn Ninh gắp một miếng cá đưa bát nàng, khẽ : “Có đôi khi, hận ý của phụ nữ cứ thế mà khó hiểu.”

 

“Nhiễm Nhiễm sợ ?”

 

Chung Nhiễm , trong mắt ánh lên tia sáng: “Sư sẽ giúp , đúng ?”

 

Hắn kìm giơ tay xoa đầu nàng, nhẹ nhàng : “Thật hy vọng nàng thể trải nghiệm nhiều hơn một chút, khi trở về Phượng Minh đại lục, mới dễ dàng khác lừa gạt.”

 

Mặt Chung Nhiễm đen : “Sống một đời, nếu vẫn còn ngu ngốc như , thà rằng c.h.ế.t ngay bây giờ còn hơn, đỡ lãng phí tài nguyên.”

 

Mộ Cẩn Ninh trừng mắt, khẽ trách: “Không lung tung.”

 

Chung Nhiễm cũng tiếp tục đề tài , mà chủ đề .

 

“Phủ Thừa tướng, Yến Vương phủ, Hoàng hậu, bọn họ đều cùng một phe, hơn nữa đều là quý tộc hàng đầu đúng ?”

 

“Bây giờ thêm một Tiêu gia, cũng coi như là quý tộc hàng đầu?”

 

“Lại thêm một Như Ý Trường Công Chúa, cũng là quý tộc hàng đầu?”

 

---

 

 

 

Loading...