ĐĂNG HOA TIẾU_Nữ tử cô độc vào kinh trả thù cho cả gia đình - Chương 68: Phần 2
Cập nhật lúc: 2025-01-27 04:02:18
Lượt xem: 63
Màu đêm u ám, trong gian bếp nhỏ, ánh đèn mờ nhạt, một người phụ nữ, một con thỏ chết, im lặng đối mặt nhau, vừa u ám vừa quái dị.
Ngay lúc ấy, phía sau bỗng vang lên một tiếng thét kinh hoàng: "Ôi—"
Ánh mắt Lục Đồng lạnh lùng, quay phắt lại, ở cửa bếp, Hạ Dung Dung đang cầm một ngọn đèn, sợ hãi nhìn nàng.
Thường ngày vào thời điểm này, Hạ Dung Dung đã ngủ từ lâu - Hạ Dung Dung rất trân trọng sắc đẹp, tin chắc việc ngủ sớm sẽ làm cho nét mặt phụ nữ tỏa sáng, nên luôn ngủ trước giờ hợi. Mà giờ đã qua giờ tý.
Lục Đồng nhíu mày: "Ngươi đến đây làm gì?"
Hạ Dung Dung như bị dọa, mặt trắng bệch, vô thức đáp: "Hương Thảo bị ngã, ta ra bếp lấy nước." nàng ta nhanh chóng liếc nhìn con thỏ dưới đất, như không dám nhìn kỹ, run giọng hỏi Lục Đồng: "Con thỏ này..."
"Con thỏ này vô tình ăn phải cỏ độc, trúng độc chết."
"Thế, thế sao?", Hạ Dung Dung nói, ánh mắt lại nhanh chóng quét qua tay trái Lục Đồng, bị cỏ thuốc trong cối bạc nhuộm đen.
Lục Đồng nhìn nàng ta: "Không phải đi lấy nước sao?"
"Ôi... vâng.", Hạ Dung Dung vội vàng đáp, vừa nhớ ra việc mình phải làm, vội vàng múc nước. Khi múc đầy nước, Hạ Dung Dung mang bát nước đi, đi ngang qua Lục Đồng, tay nàng ta run lẩy, suýt nữa làm đổ nước.
Lục Đồng lạnh lùng nhìn nàng ta mang nước đi, cho đến khi nàng ta vào đến sân, đi vào phòng mình, ánh đèn sau khe cửa được che lại, bên ngoài lại chìm vào bóng đêm.
Nàng im lặng một lúc, đứng dậy đi đến bên con thỏ chết, nhấc nó lên.
...
"Thật kinh khủng, ngươi không biết ta vừa thấy cái gì đâu!"
Vừa bước vào phòng, Hạ Dung Dung liền quăng bát nước sang một bên, hai chân mềm nhũn ngã xuống đất.
Hương Thảo giật bắn, không quan tâm đến vết trầy trên đầu gối vì vừa ngã, vội vàng đỡ Hạ Dung Dung lên ngồi trên giường: "Chuyện gì xảy ra vậy?"
Hạ Dung Dung trắng bệch một gương mặt, ánh mắt đầy sợ hãi, "Ta vừa mới thấy Lục Đại Phu trong bếp. Nàng ta, nàng ta...", Hạ Dung Dung nắm c.h.ặ.t t.a.y Hương Thảo, "Nàng ta dùng thuốc độc, g.i.ế.c c.h.ế.t một con thỏ!"
Hương Thảo ngỡ ngàng.
"Là thật đấy!", Hạ Dung Dung sợ nha hoàn không tin, giọng nói càng gấp gáp, kể lại những gì mình vừa chứng kiến, "Khi ta vào, thuốc độc trên tay nàng ta vẫn chưa được rửa sạch, nàng ta đứng trước xác thỏ, nhìn chằm chằm con thỏ chết, trông như một con quái vật."
Hương Thảo cũng bị mô tả của nàng làm cho kinh hoàng, nhưng vẫn giữ một chút lý trí, "Có khi nào Lục Đại Phu chỉ đang thử thuốc thôi không?"
"Không thể nào! Loại thuốc gì mà có thể g.i.ế.c c.h.ế.t người, huống chi ngươi không thấy ánh mắt nàng ta nhìn ta lúc nãy...
Hạ Dung Dung nhớ lại lúc vô tình làm kinh động Lục Đồng ánh mắt nàng ta lúc quay lại khác với vẻ ôn hòa thường ngày, người phụ nữ ẩn trong bóng tối của ngọn đèn, đôi mắt u ám lạnh lẽo, nhìn nàng như thể nhìn một xác chết, không chút cảm xúc.
Nàng bỗng rùng mình.
"Không được, chúng ta không thể ở đây nữa!", Hạ Dung Dung vội vàng đứng dậy, bắt đầu thu dọn quần áo, "Chúng ta phải rời đi ngay."
"Tiểu thư,…", Hương Thảo kéo nàng lại, "Xin hãy bình tĩnh. Chúng ta đi bây giờ thì làm thế nào với biểu thiếu gia?"
"Đổ Trường Khanh?"
Hạ Dung Dung mới chợt nhớ đến người biểu ca này lẩm bẩm: "Phải, phải nói với biểu ca."
Hương Thảo nói: "Bây giờ, việc kinh doanh của y quán phụ thuộc hoàn toàn vào thuốc của Lục Đại Phu. Theo A Thành nói, Lục Đại Phu và biểu thiếu gia chia đôi lợi nhuận. Những ngày qua ở y viện, nô tỷ thấy biểu thiếu gia rất tin tưởng Lục Đại Phu. Cho dù tiểu thư có nói, biểu thiếu gia cũng chưa chắc đã tin. Dù có tin, ngài ấy cũng chưa chắc sẽ đuổi Lục Đại Phu đi."
Lục Đồng chính là cái cây hái ra tiền của Nhân Tâm Y quán, ai lại muốn đuổi đi cái cây sinh lời đó đi?
Hạ Dung Dung nghe vậy, liền trở nên hoang mang: "Vậy phải làm sao?"
Ngày thường nàng ta cũng không có chủ kiến gì, lần này đến kinh thành vốn là để được vào cửa nhà họ Đỗ, nào ngờ đã tính sai về tài sản hiện tại của Đỗ Trường Khanh. Hơn nữa, Đỗ Trường Khanh có vẻ cũng không có ý gì với nàng ta, cứ thế ở trong tình trạng nửa vời. Giờ gặp phải chuyện này, Hạ Dung Dung cũng không biết phải làm sao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/dang-hoa-tieu-nu-tu-co-doc-vao-kinh-tra-thu-cho-ca-gia-dinh/chuong-68-phan-2.html.]
"Tiểu thư, hay là hỏi Bạch chưởng quầy ở Hạnh Lâm Đường?", Hương Thảo bên cạnh đột nhiên lên tiếng.
Hạ Dung Dung sửng sốt, Bạch Thủ Nghĩa ư?
Nhắc mới nhớ, mấy ngày trước, Văn Hựu bên cạnh Bạch Thủ Nghĩa đã tìm nàng một lần.
Hạnh Lâm Đường vì chuyện Xuân Thủy Sinh trước đây mà kết thù với Nhân Tâm Y Quán, chuyện này Hạ Dung Dung cũng đã nghe A Thành kể. Bạch Thủ Nghĩa đã chịu thiệt lớn, nhưng lại tính sổ lên đầu Lục Đồng.
Đáng tiếc là đã lâu như vậy, Bạch Thủ Nghĩa vẫn chưa tìm được nhược điểm gì của Lục Đồng, nên đã cho Văn Hựu bên cạnh đến tìm Hạ Dung Dung, có ý muốn "hợp tác" với nàng.
Văn Hựu đứng trước mặt Hạ Dung Dung, nói: "Hạ cô nương, chưởng quầy nhà ta đã nói, nàng không thích Lục đại phu ở lại y quán, vừa hay chưởng quầy nhà ta cũng muốn đuổi Lục đại phu ra khỏi kinh thành, chi bằng hợp tác, hai bên đều có lợi."
Hạ Dung Dung nhíu mày: "Hợp tác?"
Cách hợp tác của Bạch Thủ Nghĩa rất đơn giản, để Hạ Dung Dung làm tay trong, động tay chân vào dược liệu mà Lục Đồng chế biến hàng ngày.
Điều này lập tức bị Hạ Dung Dung từ chối.
Nếu thuốc của Lục Đồng thật sự có vấn đề, người chịu thiệt là Nhân Tâm Y Quán, kéo theo cả Đỗ Trường Khanh cũng sẽ gặp họa. Huống chi Hạ Dung Dung thấy rất rõ, trong y quán, việc chế biến dược liệu, sắp xếp thuốc mới, Lục Đồng không để ai khác đụng vào, tỳ nữ Ngân Tranh của nàng có vẻ đặc biệt nhạy bén, hoàn toàn không có cơ hội ra tay.
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
Văn Hựu vẫn không từ bỏ, nhét vào tay Hạ Dung Dung một tờ ngân phiếu, nói: "Hạ cô nương không cần trả lời ngay, khi nào nghĩ thông, tìm người đến tiệm nhà ta nói một tiếng với chưởng quầy là được."
Hạ Dung Dung nhận tiền, ban đầu còn có chút lo lắng, đợi qua vài ngày, cũng dần quên đi chuyện này, không ngờ hôm nay bị Hương Thảo nhắc lại.
Nàng ta hơi do dự nhìn Hương Thảo: "Như vậy có ổn không?"
Dù sao Lục Đồng cũng là người của Nhân Tâm Y Quán, đem chuyện của Nhân Tâm Y Quán nói với người ngoài, không khỏi có chút không phải.
Hương Thảo thở dài: "Tiểu thư, tuy việc người thấy hôm nay là ngoài ý muốn, nhưng cũng không thể chứng minh Lục đại phu đang làm độc dược hại người. Biểu thiếu gia nghe lời Lục đại phu, chắc chắn sẽ đứng về phía nàng ta, nếu người nói ra, ngược lại sẽ kinh động Lục đại phu, còn làm tổn thương tình cảm với biểu thiếu gia."
"Nhưng Bạch chưởng quầy thì khác, Lục đại phu trước đây đã khiến Hạnh Lâm Đường mất mặt, Bạch chưởng quầy ôm hận trong lòng, nếu Lục đại phu thật sự có gì không ổn, Bạch chưởng quầy chắc chắn sẽ không tha cho nàng ta, hơn nữa—"
"Hơn nữa, trước đây người không phải đã nhận năm mươi lượng bạc của Bạch chưởng quầy sao, nhận tiền của người ta thì phải làm việc, vạn nhất họ đến đòi, biểu thiếu gia chắc chắn sẽ giận."
Nhớ đến năm mươi lượng bạc đó, Hạ Dung Dung không khỏi đỏ mặt.
Tiền đã bị nàng dùng mua trâm cài đầu trang sức tiêu hết, nếu Bạch Thủ Nghĩa đến đòi, nàng thật sự không biết phải đối phó thế nào.
Hương Thảo thấy nàng bắt đầu động tâm, lặng lẽ cúi đầu, che giấu nụ cười nơi khóe môi.
Hương Thảo làm tỳ nữ thân cận của Hạ Dung Dung nhiều năm, lần này vào kinh, cha mẹ họ Hạ đặc biệt dặn dò, nhất định phải tác thành hôn sự giữa Hạ Dung Dung và Đỗ Trường Khanh.
Tuy hiện giờ tài sản của Đỗ Trường Khanh không bằng trước kia, nhưng ở kinh thành có tiệm có nhà, cũng tốt hơn nhiều người khác, môn hôn sự này vẫn đáng quý.
Tuy nhiên những ngày này ở trong y quán, Hương Thảo đã nhìn ra rõ ràng, Đỗ Trường Khanh đối với Hạ Dung Dung không có ý gì khác, ngược lại với vị Lục đại phu kia lại thân thiết có thừa.
Hương Thảo vốn đến đây là vì muốn kết thân với Đỗ Trường Khanh, việc này nếu không làm tốt, không chỉ Hạ Dung Dung thất vọng, bên cha mẹ họ Hạ cũng khó ăn nói. Nàng ta nghi ngờ Lục Đồng và Đỗ Trường Khanh có tình riêng, tuy không có bằng chứng, nhưng Lục Đồng trong y quán, ẩn ẩn có tư thái của nữ chủ nhân, A Thành và Đỗ Trường Khanh đều nghe theo nàng ta.
Hương Thảo muốn đuổi Lục Đồng ra khỏi y quán, đáng tiếc vẫn chưa tìm ra cách, ai ngờ đêm nay lại để Hạ Dung Dung bắt gặp cảnh tượng trong bếp.
Đây là cơ hội trời cho.
Hương Thảo không quan tâm đến vết trầy trên chân, lật đật từ trên giường bò dậy, đi lấy giấy bút cho Hạ Dung Dung.
"Tiểu thư, người còn do dự gì nữa? Hiện giờ người có thể giúp được chỉ có Bạch chưởng quầy, mau viết thư cho Bạch chưởng quầy, nếu thật sự có vấn đề, cũng còn kịp cứu vãn."
Ánh đèn trong phòng yếu ớt, chiếu xuống vết nước đổ trên mặt đất, Hạ Dung Dung nhìn vết nước hồi lâu, cắn môi, cuối cùng như đã quyết định đứng dậy.
"Biết rồi."
"Ta sẽ viết."