ĐĂNG HOA TIẾU_Nữ tử cô độc vào kinh trả thù cho cả gia đình - Chương 120: Thiên Môn Vạn Hộ Đồng Đồng Nhật 2
Cập nhật lúc: 2025-01-27 14:16:35
Lượt xem: 27
Tuyết nhỏ như cát từ bầu trời rơi xuống lả tả, một số rơi trên vai chàng thanh niên.
Trong bức mật thư Thanh Phong mang về, phu nhân họ Lục khi sinh Lục Mẫn đặc biệt nguy hiểm, Lục Mẫn mới sinh ra đã nhiều bệnh yếu ớt, chính vì thế, nhà họ Lục đặc biệt cưng chiều nàng con gái út này, những năm qua cũng chưa từng từ bỏ việc tìm kiếm.
Tam Lục cô nương Lục Mẫn đã thất lạc trong trận dịch bệnh ở huyện Thường Vũ cách đây tám năm, tám năm trước Lục Mẫn mới chín tuổi. Nếu Lục Đồng thực sự là Lục Mẫn, trong tám năm này nàng vẫn hoàn hảo lớn lên, trở nên điềm tĩnh, quyết đoán, tàn nhẫn, một thân y thuật không thua kém gì quan thái y của Hàn Lâm viện, tra ra sự thật liền đến Thịnh Kinh, một mình báo thù, tâm ý hành động này, tuyệt không phải tám năm bình thường có thể làm được.
Hắn dừng lại quá lâu, lâu đến nỗi người chưởng quầy của một cửa hàng bên đường thò đầu ra nhìn, thấy là hắn, vui mừng nói: "Bùi đại nhân đến rồi!"
Bùi Vân Ánh hoàn hồn, lão chưởng quầy của Trân Bảo các cười tươi bước ra đón.
"Bùi đại nhân đại cát!" - Lão chưởng quầy nhiệt tình mời Bùi Vân Ánh vào trong, "Ngài đến lấy con bướm ngài đặt làm phải không? Đã làm xong từ lâu, đặc biệt để dành cho ngài!"
Vào dịp cuối năm đầu xuân, người Thịnh Kinh "lấy giấy đen cắt thành hình bướm, điểm tô son phấn, dùng dây đồng nhỏ quấn gắn lên kim, bên cạnh trang trí lá bách" để chơi đùa cài lên mũ khăn, gọi là "náo bướm".
Chàng đã đặt làm một đôi bướm vàng ở Trân Bảo các, định hôm nay tặng cho Bảo Châu, tính là quà mừng năm mới, dù với mái tóc hiện tại của Bảo Châu có lẽ vẫn chưa thể đeo được.
Những người phụ việc của Trân Bảo các đã về gần hết, có lẽ lão chưởng quầy chỉ đang đợi món làm ăn cuối cùng này, rất nhanh từ trong tiệm lấy ra một chiếc hộp gỗ đàn hương, mở ra trước mặt Bùi Vân Ánh.
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
Trên tấm lụa đen lót trong hộp là một đôi bướm vàng lấp lánh. Cánh bướm nhẹ nhàng xòe ra, đôi cánh được điểm xuyết bằng những viên ngọc hồng lấp lánh, sống động như thể sắp sửa bay lượn.
Lão chưỏng quầy nhìn chăm chú vào người trẻ: "Thế nào?"
"Rất đẹp." - Bùi Vân Ánh đóng nắp hộp lại: "Cảm ơn."
"Đại nhân khách khí rồi, đây đều là nhiệm vụ của tiểu nhân. Ta đặc biệt để các sư phụ giỏi nhất trong cửa hàng chế tác, từ việc vẽ tranh đến hoàn thiện sản phẩm, mất gần mấy tháng, không dám phụ lòng tin của đại nhân."
Lão chưởng quầy thở phào nhẹ nhõm. Thông thường, người ta đến đây để chế tác trang sức như trâm cài, ngọc bội, còn đèn lồng bằng vàng thì bán khắp nơi, loại bằng giấy chẳng đáng là bao. Đây là lần đầu tiên có người đặt làm bướm vàng, tiền công không hề rẻ, lại còn là nhân vật như vậy, không khỏi lo lắng.
Bùi Vân Ánh mỉm cười, trả tiền bằng bạc, lấy hộp gỗ, đi ra ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/dang-hoa-tieu-nu-tu-co-doc-vao-kinh-tra-thu-cho-ca-gia-dinh/chuong-120-thien-mon-van-ho-dong-dong-nhat-2.html.]
Hắn đi ra khỏi cửa vẫn hơi thờ thẫn, vừa lúc một nhóm trẻ con khoảng 7-8 tuổi cười đùa chạy ngang qua, bất ngờ va vào người hắn rồi ngã lăn xuống đất.
Bùi Vân Ánh vừa định cúi xuống để đỡ, nhóm trẻ con lại cười hăng hắc bò dậy, vỗ tuyết trên người, cầm pháo đầu cũng không quay lại mà tiếp tục chạy về phía trước, vừa chạy vừa hát: "Tiếng pháo xua đi một năm cũ, gió xuân mang ấm áp vào Thố Tô, ngàn nhà muôn cửa ngày rạng rỡ, trao đổi hoa đào mới thay cũ..."
Tiếng trẻ con trong trẻo vang vọng dài trên con phố hoang vắng.
Hắn mỉm cười lắc đầu, vừa định rời đi, bỗng nhiên trái tim hắn chấn động, có thứ gì đó lướt qua nhanh chóng trong trí nhớ.
Mật thư từ huyện Thường Vũ nói rằng, tiểu thư ba của nhà Lục, Lục Mẫn, sinh ra vào sáng sớm ngày đầu năm cách đây 17 năm, do đêm giao thừa hôm trước phu nhân Lý sinh khó, và Lục Mẫn khi sinh ra yếu ớt, bệnh tật, nên được Lục gia nuông chiều đặc biệt.
Ngày đầu năm...
Thanh Phong nói: "Chỉ cùng họ Lục thôi, chưa chắc đã chứng minh được Tam tiểu thư nhà họ Lục, Lục Mẫn chính là Lục đại phu. Dù sao những năm qua, huyện Thường Vũ không hề có tin tức gì về Lục Mẫn."
Ngàn nhà muôn cửa ngày rạng rỡ, trao đổi hoa đào mới thay cũ. Tuyết rơi nhẹ nhàng, trắng xóa cả trời đất. Những mảnh tuyết nhỏ dần phủ kín con phố dài, che lấp dần những dấu chân hỗn loạn vừa rồi.
Không một dấu vết.
Chỉ có một dãy đèn lồng gấm đỏ rực rỡ bên mái hiên, chiếu sáng trên nền tuyết.
Không xa, có một chiếc bình rượu vỡ, có lẽ là từ nhà nào đó đi qua đây, đường trơn trượt vì tuyết nên ngã, bình rượu vỡ làm đôi, có thể ngửi thấy mùi rượu Thố Tô nồng nàn.
Giữa mùi rượu ngào ngạt ấy, người trẻ tuổi đứng yên lặng, tuyết lớn bay phủ trên chiếc áo gấm tím, rồi lặng lẽ tan chảy trên vai hắn.
Một lúc lâu, Bùi Vân Ánh ngẩng lên.
"Hóa ra, là chữ 'đồng' này." - Hắn bình tĩnh nói.
Không phải chữ "đồng" trong câu "Trọng đồng nàng phần cánh hà thị", cũng không phải chữ "đồng" trong câu "Thuấn cái trọng đồng kham thống hận".
Là chữ "đồng" trong câu "Thiên môn vạn hộ đồng đồng nhật" -"Ngàn nhà muôn cửa ngày rạng rỡ".