Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

ĐĂNG HOA TIẾU_Nữ tử cô độc vào kinh trả thù cho cả gia đình - Chương 106: Kỳ thi mùa xuân 2

Cập nhật lúc: 2025-01-27 16:48:19
Lượt xem: 37

Được làm anh hùng cứu mỹ nhân trước mặt người đẹp trong lòng, Đổng Lân tất nhiên cảm thấy vui sướng trong lòng, ngay cả giọng nói cũng trở nên phấn chấn hơn. Nói thêm vài câu với Lục Đồng, đến khi có bệnh nhân đến khám bệnh, Lục Đồng bắt đầu bận rộn, Đổng Lân mới đứng dậy cáo từ, lưu luyến không rời.

Đỗ Trường Khanh đang ngồi nhai hạt dưa sau tấm rèm, nhìn theo bóng Đổng Lân đi xa, nhổ vỏ hạt dưa vào túi vải, lẩm bẩm: "Chẳng biết nói gì mà nói lâu thế, cười đến nát cả mặt, còn là công tử Thái phủ tự khanh nữa chứ, xem cái điệu bộ rẻ tiền kia kìa."

Ngân Tranh bưng một rổ Bạch Cức vào, thấy vậy tò mò nhìn Đỗ Trường Khanh, nói: "Đỗ chưởng quầy, người hơi lạ đấy."

"Lạ chỗ nào?"

"Cũng đều là người có ý đồ với cô nương, sao ngài phòng thủ nghiêm ngặt với Bùi Điện soái, mà chẳng thấy ngài ngăn cản Đổng thiếu gia?"

Cứ vài ngày Đỗ Trường Khanh lại nói xấu Bùi Vân Ánh trước mặt Lục Đồng, như sợ Lục Đồng bị Bùi Vân Ánh dụ dỗ đi mất, còn tên Đổng Lân này mắt cứ dính chặt vào Lục Đồng, lại chẳng thấy Đỗ Trường Khanh nói gì thừa.

"Làm sao giống nhau được?", Đỗ Trường Khanh trợn mắt, "Bùi Vân Ánh đẹp trai thế, Đổng Lân thì thế này, thiếu nữ trẻ ai chẳng thích người đẹp trai. Lục đại phu rất có thể bị gương mặt họ Bùi kia mê hoặc, còn họ Đổng kia? Cô ấy không thèm nhìn, ta lo lắng làm gì?"

Ngân Tranh suy nghĩ một lúc: "Ngài lo lắng cô nương bị Tiểu Bùi Đại nhân mê hoặc nên mới phản ứng như vậy, Đỗ chưởng quầy, không phải là ngài đang để ý cô nương nhà ta, nên ghen tị chứ?"

Khục khục khục—

Đỗ Trường Khanh suýt bị vỏ hạt dưa mắc nghẹn, khó khăn lắm mới nhổ ra được, giận dữ nói: "Sao có thể chứ?"

"Vậy sao mỗi lần nhắc đến Tiểu Bùi đại nhân, ngài đều xụ mặt xuống vậy?"

"Không ngăn cản hắn, để hắn dùng những lời ngon ngọt dụ Lục đại phu vào cửa nhà họ Bùi sao?", Đỗ Trường Khanh cáu kỉnh nói, "Phụ nữ một khi đã lấy chồng thì không còn tự do nữa. Nhất là những nhà quan lớn như bọn họ."

"Nếu Lục đại phu thật sự theo họ Bùi, sau này họ Bùi còn để nàng ấy ra ngoài ngồi quản lý y quán cho ta nữa không? Y quán của ta vất vả lắm mới có được chút khởi sắc, làm thêm vài năm nữa là có thể mua cửa hiệu ở nam thành rồi. Họ Bùi muốn quyến rũ Lục đại phu, chính là đang cạo tiền bạc của ta. Đoạt tiền người khác như g.i.ế.c cha người ta, ta thấy kẻ thù g.i.ế.c cha, làm sao ta có thể cho hắn sắc mặt tốt chứ?"

Ngân Tranh không ngờ suy nghĩ của Đỗ Trường Khanh lại kỳ lạ đến thế, nghẹn một lúc mới mở miệng: "Ra là vậy, ta đã đánh giá thấp Đỗ chưởng quầy rồi."

Đỗ Trường Khanh bỏ hạt dưa vào túi: "Sớm đã nói với ngươi đừng xem nhiều mấy chuyện tình ái ấy, phải có tầm nhìn rộng lớn một chút."

Hắn vén tấm rèm lên, thở dài: "Phượng hoàng vàng như Lục đại phu, không thể để những thứ lung tung bắt đi được, vẫn nên ở lại cái ổ gà rách nát của chúng ta này, giúp cái ổ gà này dát thêm lớp vàng đi!"

Ngân Tranh: "..."

Hắn đi ra ngoài, dáng vẻ ngông cuồng bất cần, Ngân Tranh bĩu môi, nhìn hắn với ánh mắt đồng tình, khẽ nói: "Điều đó chưa chắc."

...

Trong khi Đỗ Trường Khanh còn đang mong muốn giữ con phượng hoàng vàng là Lục Đồng lại làm bảo vật trấn điếm cho Nhân Tâm Y quán, thì bên kia, Đổng thiếu gia đã nhận được lời thỉnh cầu của Lục Đồng, chiều hôm đó liền đến y hành một chuyến.

Viên Y sử của y hành những ngày này đang nằm trên giường soạn danh sách đại phu bình dân được tiến cử vào kỳ thi xuân của Thái y cục năm nay, thấy công tử nhà Thái phủ tự khanh đột nhiên đến thăm, lập tức quăng ấm tay đang cầm, chân trần chạy ra ngoài đón khách.

Từ khi bước vào cửa y viện, Đổng Lân được một đám người vây quanh. Sau khi cửa đóng lại, hắn trình bày ý định của mình, viên quan phụ trách y viện vỗ n.g.ự.c tự tin: "Chuyện nhỏ như vậy, sao Đổng thiếu gia phải đích thân đến đây, chỉ cần sai người nhắn một tiếng là được." Rồi ông ta cúi xuống xem danh sách từ các y quán gửi đến, ngập ngừng hỏi: "Người mà Đổng thiếu gia nói là... là..."

"Là Lục Đồng, đại phu của Nhân Tâm y quán."

Nghe xong, viên quan chợt tỏ ngộ, ánh mắt nhìn Đổng Lân lập tức thay đổi: "Thì ra là vị Lục đại phu đó!"

Nửa năm qua, Nhân Tâm y quán đã nổi tiếng ở kinh thành, tuy nhiên không phải vì một nữ y sĩ vô danh từ nơi khác đến làm ra hai loại thuốc mới. Mà là vì trước đó Lâu Tứ của phòng dược muốn nhận tiền để gây khó dễ cho Nhân Tâm y quán, nhưng ngay lập tức bị các vệ sĩ nhà họ Đổng đến trợ giúp làm cho chật vật, xám xịt bỏ chạy. Chuyện này nhanh chóng lan truyền trong giới y thuật.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/dang-hoa-tieu-nu-tu-co-doc-vao-kinh-tra-thu-cho-ca-gia-dinh/chuong-106-ky-thi-mua-xuan-2.html.]

Một Nhân Tâm y quán nhỏ bé, không ngờ lại có Thái Phủ Tự Khanh chống lưng.

Y viện vốn nửa tin nửa ngờ về tin đồn này, nhưng hôm nay công tử nhà họ Đổng lại đích thân đến xin giúp đỡ cho vị Lục đại phu này, xem ra tin đồn quả nhiên không sai.

Viên quan thầm ghi nhớ thêm một điều về y quán nhỏ ở phố Tây này, miệng thì hứa: "Đổng thiếu gia cứ yên tâm, bên y viện hàng năm tiến cử đại phu cho kỳ thi xuân còn không đủ người, ngài nói vậy ngược lại giải quyết được nỗi lo cấp bách của chúng ta. Để ta đưa tên ngài ấy vào danh sách, nhất định không làm trễ nãi kỳ thi xuân năm nay của Lục đại phu."

Đổng Lân mỉm cười tạ ơn, lại nghe viên quan nói mấy câu nịnh hót, rồi mới rời đi.

Sau khi hắn đi, tiểu đồng bên cạnh viên quan hỏi: "Đại nhân, vị Lục đại phu đó là lai lịch gì, mà khiến Đổng thiếu gia phải đích thân đến xin giúp?"

Dù đã từng khám bệnh cho Đổng Lân, nhưng về bản chất, Lục Đồng vẫn chỉ là một thường dân bình thường, con trai của Thái Phủ Tự Khanh không cần phải vất vả như vậy vì nàng. Hành động của Đổng Lân rõ ràng là rất quan tâm đến chuyện này.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Viên quan hừ một tiếng: "Ai mà biết được?"

Ông ta đút tay vào tay áo, "Lát nữa tìm cơ hội nói chuyện này với Đổng phu nhân."

"Ủa? Sao còn phải nói với Đổng phu nhân?"

Viên quan gõ đầu tiểu đồng, lắc đầu bỏ đi.

"Đồ ngốc này, chúng ta đâu có giúp không."

Bên ngoài, tiểu đồng đỡ Đổng Lân lên xe ngựa, gió lạnh thổi buốt, làm cho tay chân lạnh cóng, Đổng Lân hắt hơi một cái, tiểu đồng vội đưa lò sưởi tay cho hắn.

Xe ngựa rẽ một góc, dần dần rời khỏi phố dài, tiểu đồng không nhịn được hỏi: "Công tử, ngài thật sự muốn giúp Lục đại phu vào cung sao?"

Đích thân đến xin giúp đỡ cho một kỳ thi xuân, công tử nhà mình khi nào phải chịu hạ mình như vậy?

Đổng Lân mỉm cười ôm lò sưởi tay, hơi ấm nhẹ truyền từ lòng bàn tay, khiến hắn nhớ đến lúc ở y quán, chỗ da được ngón tay Lục Đồng chạm vào cũng nóng như vậy.

Hắn mơ mang nói: "Chỉ là để nàng ấy tham gia kỳ thi xuân thôi, nàng ấy chưa chắc đã qua được kỳ thi vào cung."

Những năm này, ngoài đệ tử của Thái Y Cục, những đại phu già được y viện tiến cử có mấy người qua được? Thật ra những đại phu già đó y thuật không tầm thường, nhưng thi cử và hành y, đôi khi là hai chuyện khác nhau, huống chi Lục Đồng còn trẻ như vậy.

Đổng Lân trong lòng hiểu rõ, dù cho Lục Đồng tham gia kỳ thi xuân, kết quả cuối cùng nhiều khả năng cũng không như ý.

Nhưng hành động như vậy có thể giúp hắn lấy được thiện cảm của người đẹp.

Thực ra từ trước đến nay, so với sự phản đối của mẹ, hắn càng quan tâm đến việc Lục Đồng xa lánh hắn hơn. Nhưng hôm nay khác, nàng chủ động quan tâm đến bệnh tình của hắn, hắn lại vì ước nguyện của nàng mà bôn ba. Đổng Lân tự nhận có thể thấy được thái độ của Lục Đồng đối với hắn đã mềm mỏng hơn, có lẽ, đối với hắn, Lục đại phu không phải là hoàn toàn vô tình.

Tiểu đồng hỏi: "Nếu Lục đại phu không qua được kỳ thi xuân thì sao?"

"Vậy càng tốt."

Tiểu đồng sửng sốt.

Bánh xe lăn qua đá lởm chởm, xe ngựa xóc một cái, Đổng Lân cúi đầu nắm chặt lò sưởi suýt rơi, trong mắt lóe lên một tia cười.

"Lúc đó ta sẽ trực tiếp đến cửa cầu hôn, đón nàng vào cửa nhà họ Đổng của ta."

Loading...