ĐĂNG HOA TIẾU_Nữ tử cô độc vào kinh trả thù cho cả gia đình - Chương 106: Kỳ thi mùa xuân 1
Cập nhật lúc: 2025-01-27 16:48:16
Lượt xem: 46
Kể từ ngày Bùi Vân Ánh đến y quán lấy thuốc, nhiều ngày liền, Lục Đồng không gặp lại hắn nữa.
Sau tiết Lập Đông, kinh thành Thịnh Kinh ngày một lạnh hơn. Ngân Tranh thấy thời tiết này có lẽ sắp có tuyết, bèn gọi thợ may Cát ở đối diện để dành hai miếng da dày, để may áo choàng cho Lục Đồng.
Ngày hôm đó, Lục Đồng đang ngồi trước quầy đọc sách y, có người bước vào, dừng lại trước quầy, nhẹ nhàng gọi: "Lục đại phu."
Lục Đồng ngước lên, nhìn rõ người đến liền đứng dậy, "Đổng thiếu gia."
Người đến là Đổng Lân, con trai của Thái Phủ Tự Khanh.
Kể từ sau vụ án thi cử, Đổng Lân ít khi đến y quán. Một là vì bệnh phổi của hắn đã đỡ nhiều, không cần dùng thuốc thường xuyên như trước. Hai là, vụ việc xảy ra ở trường thi cách đây vài tháng đã làm Đổng phu nhân hoảng sợ. Bà vốn đã coi con trai như châu báu, sau chuyện này, lại càng giữ Đổng Lân chặt hơn, mỗi lần ra ngoài đều có cả đám hộ vệ trước sau, ngược lại không tiện đến phố Tây nữa.
Hôm nay Đổng Lân mặc chiếc áo lụa màu mật ong mới tinh, sau khi bệnh phổi thuyên giảm, sắc mặt hắn hồng hào hơn nhiều, cũng không còn béo phì như trước, trông khỏe khoắn hơn hẳn so với lần đầu gặp ở chùa Vạn Ân. Thấy Lục Đồng đứng dậy, Đổng Lân vội nói: "Lục đại phu, làm phiền ngài... ta... hôm nay ta đến lấy thuốc."
Hắn vốn hay lúng túng trước mặt Lục Đồng, Đỗ Trường Khanh liếc nhìn hắn đầy ẩn ý, rồi khéo léo kéo A Thành vào phòng trong.
Lục Đồng mời Đổng Lân ngồi xuống, đưa tay bắt mạch cho hắn.
Hai người ngồi rất gần, Lục Đồng vốn đã mảnh mai, trong ngày đông mặc áo ngắn váy màu thanh thạch, viền cổ thêu một vòng lông thỏ xù xù, càng làm khuôn mặt nhỏ nhắn như bàn tay của nàng thêm nổi bật, đôi mắt sáng động lòng người.
Tim Đổng Lân đập như trống, chỉ cảm thấy cổ tay được ngón tay của mỹ nhân chạm vào cũng trở nên nóng bỏng, vội cúi đầu, không dám nhìn nhiều.
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
Lục Đồng thu tay lại: "Mạch của Đổng công tử không có vấn đề gì, sau này nếu không có triệu chứng thì không cần uống thuốc nữa. Ta sẽ kê một đơn thuốc bổ, thỉnh thoảng uống là được. Bình thường chỉ cần chú ý ăn uống là được."
"Đa tạ Lục đại phu.", Đổng Lân cảm kích, "Làm phiền Lục đại phu vừa phải trông nom y quán, vừa phải để tâm đến bệnh tình của ta..."
Đổng Lân đến y quán sau khi nhận được tin.
Tiểu đồng bên cạnh nói, tỳ nữ của Nhân Tâm Y quán đã đến phủ Đổng một chuyến, nói Đổng Lân đã một thời gian không đến y quán khám bệnh, nếu rảnh, xin mời đến y quán ngồi một lát, để Lục Đồng xem bệnh tình thế nào.
Lúc đó trong lòng Đổng Lân đã len lỏi một niềm vui thầm kín.
Vị Lục đại phu này tính tình thanh lãnh, mấy lần đến Thái Phủ Tự Khanh, nhưng không có ý nịnh bợ, thậm chí còn xa cách hơn người khác. Chính vì thế, Lục Đồng càng xa cách, Đổng Lân càng thêm một phần mến mộ nàng.
Những gì không có được thường là những thứ người ta muốn nhất.
Tuy nhiên, tình hình dường như không hoàn toàn vô vọng như hắn nghĩ.
Lục đại phu mỗi ngày bận rộn với việc y quán, vậy mà vẫn nhớ đến sức khỏe của hắn, điều này có nghĩa là... trong lòng nàng cũng có hắn phải không?
Đổng Lân thu những suy nghĩ viễn vông trong đầu lại, nghiêm túc nói: "Bệnh của ta có thể khỏi được như thế này, đều nhờ ơn của Lục đại phu, nói thật, không biết phải cảm tạ ngài thế nào cho phải. Sau này nếu Lục đại phu có cần gì, cứ nói với tại hạ, nếu ta có thể giúp được, nhất định không tiếc công sức."
Đây vốn chỉ là một câu khách sáo, không ngờ nghe xong câu nói của hắn, ánh mắt Lục Đồng khẽ động, dần dần nhíu mày lại, dường như rất khó xử.
Đổng Lân giật mình, dò hỏi: "Lục đại phu... Gặp chuyện gì khó xử sao?"
"Cũng không phải là khó xử.' - Mỹ nhân khẽ thở dài, nỗi buồn trong đôi mày như sợi tơ mảnh, dễ dàng bao bọc lấy hắn, nàng nói, "Ta có một việc muốn làm, nhưng không tìm được người giúp đỡ." Rồi lại nhìn Đổng Lân một cái, lặng lẽ cúi mắt, "Thôi vậy."
Câu "thôi vậy" này khiến tim Đổng Lân như treo lơ lửng, hắn kìm nén xung động muốn vuốt thẳng đôi mày của mỹ nhân, gấp gáp hỏi: "Nếu Lục đại phu tin tưởng ta, cứ nói thẳng, ta tuyệt đối không nói với người khác."
Lục Đồng lộ vẻ khó xử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/dang-hoa-tieu-nu-tu-co-doc-vao-kinh-tra-thu-cho-ca-gia-dinh/chuong-106-ky-thi-mua-xuan-1.html.]
Đổng Lân tỏ vẻ tha thiết.
Hồi lâu, Lục Đồng thở dài một tiếng, mới nhìn về phía hắn, nhẹ nhàng nói: "Đổng công tử có biết về kỳ thi mùa xuân của Thái Y Cục không?"
"Thi mùa xuân?" - Đổng Lân sửng sốt.
Là con trai của Thái Phủ Tự Khanh, hắn đương nhiên biết về kỳ thi mùa xuân.
Thái Y Cục là học viện đào tạo quan y.
Đệ tử của Thái Y Cục triều Lương, sau khi học xong chín khoa gồm Đại phương mạch, Tiểu phương mạch, Thương hàn khoa, Phụ nhân khoa, Sang dương khoa, Châm cứu khoa, Nhãn khoa, Yết hầu khoa, và Chính cốt khoa., chỉ cần vượt qua kỳ thi mùa xuân ba năm một kỳ, là có thể vào Hàn Lâm Y Quan Viện làm việc.
Đổng Lân ngập ngừng nhìn Lục Đồng: "Lục đại phu định..."
"Ta muốn tham gia kỳ thi mùa xuân của Thái Y Cục năm nay." - Lục Đồng nhìn hắn.
Đổng Lân ngây người.
Kỳ thi mùa xuân Thái Y Cục đúng như tên gọi, những người tham gia thi đều là đệ tử của Thái Y Cục. Có thể vào học ở Thái Y Cục, phần lớn đều là con em nhà có quan hệ rộng, nếu không phải là gia đình quyền quý, ít nhất cũng là con cháu quan lại.
Thật ra, để thể hiện sự công bằng, mỗi năm trong kỳ thi mùa xuân của Thái Y Cục, giới y thuật triều Lương cũng sẽ giới thiệu một số đại phu bình dân không phải Đệ tử Thái Y Cục, những đại phu này phần lớn có thâm niên cao tuổi nhiều, y thuật được tin cậy rộng rãi ở Thịnh Kinh, Hàn Lâm Y Quan Viện sẽ phá lệ cho những đại phu này cơ hội tham gia kỳ thi mùa xuân, cho phép họ có khả năng vào Hàn Lâm Y Quan Viện.
Nhưng... Lục Đồng muốn tham gia kỳ thi mùa xuân?
Đổng Lân bối rối lên tiếng: "Lục đại phu chẳng lẽ muốn vào Hàn Lâm Y Quan Viện?"
Lục Đồng gật đầu.
Đổng Lân càng không hiểu, Hàn Lâm Y Quan Viện không phải là không có nữ y quan, nhưng Lục Đồng ở Nhân Tâm Y quán làm việc tốt như vậy, nếu thật sự vào Hàn Lâm Y Quan Viện, bề ngoài tuy có vẻ sang trọng hơn một chút, nhưng lại không tự do bằng ở ngoài. Hơn nữa những y quan trong Hàn Lâm Y Quan Viện phần lớn là đệ tử Thái Y Cục, vốn xem thường những "dã đại phu" từ bên ngoài vào, người ngoài vào đó, không biết sẽ bị họ bắt nạt như thế nào.
Huống chi...
Đổng Lân nhìn Lục Đồng, hắn không tin Lục Đồng có thể vượt qua kỳ thi mùa xuân của Thái Y Cục.
Tuy Lục Đồng đã cứu hắn, mấy ngày trước còn cứu mẹ con Văn Quận Vương phi, trước đó "Xuân Thủy Sinh" và "Tiêm Tiêm" ở Thịnh Kinh bán đắt như tôm tươi. Nhưng những vị tiên sinh ở Thái Y Cục, tất cả đều là y quan từ Hàn Lâm Y Quan Viện, Lục Đồng thậm chí chưa từng học qua y khoa chính quy một cách kỹ càng, làm sao có thể vượt qua kỳ thi chín khoa mùa xuân. Ít nhất những năm này, những đại phu bình dân lão thành được giới y giới thiệu tham gia kỳ thi mùa xuân, số người có thể vượt qua kỳ thi đếm trên đầu ngón tay.
"Lục đại phu vì sao lại muốn như vậy?" - Đổng Lân hảo tâm khuyên nhủ, "Làm y quan cũng chỉ là kiếm được nhiều bạc hơn ở đây một chút, quy củ trong cung nhiều hơn ngoài này gấp bội. Nếu Lục đại phu thiếu bạc, ta có thể..."
"Đổng công tử,…", Lục Đồng ngắt lời hắn, mỉm cười với hắn, "Khi xưa ta đến Thịnh Kinh, chính là tuân theo di chí của sư phụ, muốn vào Hàn Lâm Y Quan Viện..."
Đổng Lân bị nụ cười của mỹ nhân làm choáng váng đầu óc, n.g.ự.c nóng ran, lại nghe nàng nói về "di chí của sư phụ", lập tức sinh lòng khâm phục và thương xót, một tràng lời khuyên can không thể nói ra được, liền dè dặt hỏi: "Vậy chuyện này, không biết ta có thể giúp gì cho ngài?"
"Ta nghĩ, Đổng đại nhân là Thái phủ tự khanh, hẳn la có quan hệ tốt với y hành. Nếu ngài nói một tiếng với bên y hành, để thêm tên ta vào danh sách đại phu được tiến cử dự thi năm nay...
Nghe vậy, Đổng Lân thầm thở phào nhẹ nhõm.
Hắn cứ tưởng Lục Đồng muốn nhờ mình can thiệp vào kết quả cuối cùng của khoa thi xuân. Phải biết rằng cách đây mấy tháng, vì vụ án ở Cống viện, tất cả các kỳ khảo hạch ở triều Lương đều nghiêm ngặt hơn năm trước rất nhiều, không ai dám liều lĩnh vào lúc này. Nếu Lục Đồng thực sự đưa ra yêu cầu đó, hắn cũng khó mà đồng ý, không ngờ chỉ là xin một suất dự thi.
"Có gì khó đâu?", Đổng Lân cười nói: "Mỗi năm y hành tiến cử đại phu còn không đủ người điền tên, chỉ là chuyện nhỏ thôi, Lục đại phu cứ để ta lo."
Sắc mặt Lục Đồng hơi dãn ra, cảm kích nói: "Vậy, đa tạ Đổng thiếu gia đã giúp đỡ."