Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

ĐĂNG HOA TIẾU_Nữ tử cô độc vào kinh trả thù cho cả gia đình - Chương 105: Chiêu Ninh Công Phu nhân 1

Cập nhật lúc: 2025-01-27 16:09:38
Lượt xem: 43

Lục Đồng đã trở về y quán.

Vị Hồng Mạn cô nương kia đưa nàng rời khỏi cửa sau Ngộ Tiên Lâu, thay quần áo rồi đi xe ngựa lặng lẽ trở về, trong suốt quá trình không hề hỏi một câu nào. Dường như đối với mệnh lệnh của Bùi Vân Ánh, nàng ta không cần phải thắc mắc, chỉ cần tuân theo là được.

Đến y quán, hai người xuống xe ngựa đi vào, Ngân Tranh đóng cổng lớn, đi theo Lục Đồng vào sân, vừa đi vừa lo lắng hỏi: "Cô nương, vị Bùi Đại nhân kia có nghi ngờ người không?"

Lục Đồng lắc đầu: "Ta sẽ ứng phó."

Nàng giả dạng vũ cơ, đêm khuya trà trộn vào hoa lâu, hành vi mờ ám, với tâm cơ của Bùi Vân Ánh, không thể nào coi như không có chuyện gì xảy ra. Nói không chừng bây giờ hắn đã phái người điều tra rồi.

Nhưng một là hắn không có bằng chứng, hai là hiện giờ Lục Đồng cũng chưa gây trở ngại gì cho hắn, khả năng lớn nhất là cả hai đều ngầm đồng ý bỏ qua chuyện này không nhắc tới nữa——

Dù sao, mối quan hệ giữa Bùi Vân Ánh và vị Hồng Mạn cô nương kia cũng đáng để suy nghĩ.

Trên đời này, ai mà chẳng có bí mật?

Ngân Tranh lại hỏi: "Hôm nay cô nương không thể tiếp cận Thích Ngọc Đài, sau này phải làm sao đây?"

Ánh mắt Lục Đồng trầm lắng xuống.

Qua một lúc, nàng mới nói: "Đợi thêm nữa, tìm cơ hội khác vậy."

Việc tiếp cận Thích Ngọc Đài khó hơn nàng tưởng tượng nhiều, nhất là chuyến đi bất ngờ đêm nay, ám vệ của Thích Ngọc Đài lại nhạy bén đến thế, nàng mới tiến lên tầng ba một chút, người của Thích Ngọc Đài đã lập tức truy tìm.

Hoặc là, người bên cạnh hắn vốn rất cảnh giác.

Hoặc là... Hắn trong lòng có quỷ, đã sớm đề phòng.

Bất kể là trường hợp nào, đều là trở ngại đối với kế hoạch báo thù của Lục Đồng.

Ngân Tranh thấy sắc mặt Lục Đồng m.ô.n.g lung, vội nói: "Thôi, hôm nay quá muộn rồi. cô nương đi tắm rửa lên giường nghỉ ngơi trước đã, tránh để sáng mai Đỗ chưởng quầy nhìn ra điều gì."

"Thuyền đến đầu cầu tự khắc thẳng, lần này không được, chúng ta còn có lần sau, còn có cách khác mà!"

Lục Đồng nghe ra ý an ủi trong lời nói của nàng, gật đầu đáp lại, rồi tẩy trang rửa mặt sạch sẽ, cuối cùng tắt đèn lên giường.

Tiếng mưa bên ngoài cửa sổ nhỏ dần, rơi dày đặc trên cửa sổ, đêm đông mưa gió luôn thêm phần lạnh lẽo thê lương.

Căn phòng nhỏ rất lạnh, không thể so với phòng ấm của Ngộ Tiên Lâu, màn cũng không được lộng lẫy thơm tho như ở đó. Lục Đồng nằm trên giường, mượn chút ánh sáng le lói qua khe cửa sổ nhìn tua rua bốn góc màn, trong mắt không có chút buồn ngủ nào.

Nàng tốn bao công sức, bỏ ra bao nhiêu tiền để trà trộn vào hoa lâu, cuối cùng lại chỉ nghe được giọng nói của Thích Ngọc Đài, nhìn thấy một góc vạt áo của hắn, chỉ có vậy thôi mà còn suýt để lộ thân phận.

Nếu nàng muốn đối phó với Thích Ngọc Đài…

Trước mộ phần trên núi Vọng Xuân, Lưu Côn trong lòng có quỷ đối mặt với sự ép hỏi của nàng, trong lúc hoảng sợ thốt ra cái tên "họ Thích".

Lục Đồng giờ đã hoàn toàn xác định, họ Thích chính là phủ Thích Thái sư Thích Thanh, Lục Nhu là bị hại bởi Thích thiếu gia - Thích Ngọc Đài. Chỉ là trong phủ Thái sư, địa vị cấp bậc nghiêm ngặt, với thân phận một đại phu nhỏ bé như nàng, căn bản không thể tiếp cận Thích Ngọc Đài.

Đợi lâu như vậy cũng chưa tìm được cơ hội, vốn định trong đêm nay nhân dịp sinh nhật Thích Ngọc Đài mà ra tay, nào ngờ cuối cùng cũng không thành công.

Lục Đồng trong lòng có chút thất vọng.

Thích Ngọc Đài có ám vệ bên cạnh, cảnh giác như vậy, tiếp tục thế này thì việc tìm cơ hội càng thêm khó khăn. Phải biết rằng, ở Ngộ Tiên Lâu, nàng từng hỏi Bùi Vân Ánh: “Các công tử vương tôn như các ngài, ra ngoài lúc nào cũng mang theo nhiều ám vệ thế này sao?”

Lúc đó, Bùi Vân Ánh đáp: "Hắn đúng là vậy, nhưng ta thì không."

Thích Ngọc Đài ra ngoài luôn có nhiều cặp mắt theo dõi như thế, làm sao có thể tiếp cận được...

Làm sao có thể tiếp cận được...

Không đúng! Không đúng!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/dang-hoa-tieu-nu-tu-co-doc-vao-kinh-tra-thu-cho-ca-gia-dinh/chuong-105-chieu-ninh-cong-phu-nhan-1.html.]

Lục Đồng chợt giật mình, ngồi bật dậy.

Nếu xung quanh Thích Ngọc Đài có nhiều mật vệ canh gác như vậy, thì ban đầu Lục Nhu làm cách nào lại vào được phòng của Thích Ngọc Đài? Nhìn từ hành động của hắn đêm nay, chẳng phải Lục Nhu còn chưa kịp đến gần đã bị bắt rồi sao?

Lục Đồng cuối cùng đã hiểu được cảm giác kỳ lạ trong lòng khi nghe Bùi Vân Ánh nói câu đó xuất phát từ đâu.

Tiểu đồng Vạn Phúc của Kha Thừa Hưng nói, ngày đó Lục Nhu đến Phong Nhạc Lâu đưa thuốc giải rượu cho Kha Thừa Hưng, kết quả là đi nhầm phòng, mới bị Thích Ngọc Đài để ý.

Nhưng một căn phòng có mật vệ canh gác của Thích Ngọc Đài, làm sao có thể dễ dàng vào được như vậy.

Hơn nữa, Thích Ngọc Đài đến Phong Nhạc Lâu làm gì? Người này vốn tham hoa lệ, luôn hưởng lạc ở Ngộ Tiên Lâu - nơi phồn hoa nhất Thịnh Kinh, tại sao ngày đó lại đặc biệt đến Phong Nhạc Lâu không bằng Ngộ Tiên Lâu, lại còn tình cờ gặp Lục Nhu ở Phong Nhạc Lâu....

Càng lúc càng nhiều điểm đáng ngờ xuất hiện, trước mắt Lục Đồng như bị phủ một lớp sương mù. Lớp sương mù này chồng chất lên nhau, nhìn không thấu, cô đơn thân độc mã ở trong đó, như một con thuyền nhỏ bé lênh đênh giữa biển khơi, giống như khoảnh khắc tiếp theo sẽ bị những dòng chảy ngầm này nuốt chửng—

Bộp một tiếng.

Ngoài cửa sổ mưa đêm rả rích, gió thổi khiến cửa sổ kêu lên xao xác.

Tay chạm vào chăn lạnh lẽo, Lục Đồng hoàn hồn, từ từ nắm chặt tấm chăn bông dưới thân.

Nàng sẽ tìm ra sự thật, nhất định sẽ đòi lại công đạo cho nhà họ Lục.

Bất kể dùng thủ đoạn gì.

Bất kể là nhà họ Thích, hay bất kỳ ai khác.

Bản dịch được đăng duy nhất trên kênh Youtube Thế Giới Tiểu Thuyết.

Ngày hôm sau mưa tạnh.

Mùa đông trời sáng muộn, khi Đỗ Trường Khanh đến y quán, Ngân Tranh và Lục Đồng đã bận rộn từ lâu.

A Thành cầm chổi quét những cành khô bị mưa đêm qua thổi rụng đầy đất, Đỗ Trường Khanh quay mặt lại, ghé sát Lục Đồng quan sát kỹ rồi trầm ngâm nói: "Khí sắc không tệ, Lục đại phu, trông nàng yếu ớt thế mà sức khỏe hồi phục nhanh thật."

Trước đó Ngân Tranh có nói với hắn Lục Đồng bị nhiễm gió lạnh cần nghỉ ngơi một ngày để có thời gian rảnh rỗi lén đi Ngộ Tiên Lâu, Đỗ Trường Khanh cũng không nghi ngờ gì.

Hắn lại lôi bàn tính ra, tính toán thu chi tháng này, mới tính được một nửa, nghe thấy A Thành ở cửa kêu lên: "Đại... đại nhân?"

Đỗ Trường Khanh ngẩng đầu nhìn, thấy một thanh niên tuấn mỹ mặc quan phục màu đỏ tía bước vào.

Có lẽ vì dậy quá sớm, lúc này đầu óc Đỗ Trường Khanh vẫn chưa tỉnh táo lắm, chưa kịp gọi tên người này, Lục Đồng từ trong tiệm bước ra đã đứng sau lưng hắn mở miệng: "Điện soái."

Điện soái?

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Sắc mặt Đỗ Trường Khanh lập tức thay đổi.

Nói thật, ấn tượng của hắn về vị chỉ huy sứ này thực sự không tốt chút nào. Cách đây mấy tháng, chính Bùi Vân Ánh dẫn một đám quân tuần tra lật tung y quán lên như mấy tên vô lại. Lúc đó bộ dạng ý vị thâm trường của Bùi Vân Ánh này, suýt nữa khiến Đỗ Trường Khanh tự nghi ngờ y quán của họ thật sự giấu một *thê thỉ*.

Giờ gặp lại người này, mối hận cũ lập tức trỗi dậy, kèm theo đó còn có chút căng thẳng, sợ họ Bùi lại tạt một gáo nước bẩn kinh thiên động địa lên y quán.

Đỗ Trường Khanh gượng cười giả tạo: "Không biết Bùi Đại nhân quang lâm tệ quán có việc gì?" Lại trừng mắt nhìn A Thành, "Còn không mau pha trà cho đại nhân!"

Bùi Vân Ánh đảo mắt nhìn xung quanh, rồi ngồi xuống ghế trong tiệm, thân thiết như về nhà mình.

Hắn nói: "Ta đến tìm Lục đại phu bốc thuốc."

Đỗ Trường Khanh nghi hoặc: "Bốc thuốc?"

"Thuốc của Bảo Châu và tỷ tỷ sắp hết rồi, vừa hay hôm nay ta đi ngang qua đây, tiện thể đến tìm Lục đại phu bốc thuốc." - Hắn trả lời câu hỏi của Đỗ Trường Khanh, nhưng ánh mắt lại hướng về phía Lục Đồng.

Đỗ Trường Khanh bừng tỉnh.

Thì ra là vì Văn Quận vương phi Bùi Vân Thục.

Loading...