Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 373: Tìm ra huyết dẫn
Cập nhật lúc: 2025-11-05 05:19:32
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mấy ngày tiếp theo, Tần Lưu Tây và Tư Lãnh Nguyệt vùi đầu lật tung đống bút ký về Thánh tử Vu Hịch trong tộc địa. Lại kết hợp với lời kể của lão tộc trưởng, từng chút một gỡ rối, cuối cùng cũng tìm một tia manh mối.
Hai hề trì hoãn, từ biệt lão tộc trưởng, liền thẳng tiến đến địa điểm hiến tế thực sự của Cung Tiêm Biện – địa chỉ cũ của Hắc vu Thánh Điện.
, là địa chỉ cũ, tại một sơn trại nhỏ từ thời hắc vu quật khởi, chứ Hắc Thánh Điện nguy nga tráng lệ với vô giáo chúng về . Nơi đây hiện giờ sớm tường đổ vách xiêu, cỏ dại lan tràn, hoang tàn vắng vẻ, đến chim chóc cũng dám gần.
Tần Lưu Tây mở Thiên Nhãn, chằm chằm kiến trúc đổ nát đáy cốc, : “Chúng lẽ thật sự tìm lầm chỗ.”
“Sao ngươi ?” Tư Lãnh Nguyệt vòng tay ôm lấy . Nơi quá âm hàn, nàng cảm thấy cả thoải mái.
Tần Lưu Tây : “Bên , âm sát khí đặc quánh như mực.”
Nếu bên thứ gì, sẽ thể âm sát oán khí nồng đậm đến như .
Tư Lãnh Nguyệt xuống, chỉ thấy một đống đổ nát thê lương, còn sát khí linh tinh gì đó, nàng thể . nàng cảm thấy hai mắt đau nhói, khỏi nhắm nghiền .
“Ngươi ở đây chờ , xuống xem .” Tần Lưu Tây bảo nàng ở yên tại chỗ.
Tư Lãnh Nguyệt vội kéo tay áo nàng, lắc đầu: “Không . Đây vốn là tìm manh mối cho huyết chú của Tư gia chúng , thể để một ngươi mạo hiểm. Chúng cùng .”
Tần Lưu Tây , mỉm gật đầu, bất động thanh sắc đ.á.n.h một pháp quyết lên nàng, cùng nàng xuống.
Càng đến gần cung điện hoang phế, Tư Lãnh Nguyệt càng cảm thấy tự nhiên và khó chịu. Máu trong cơ thể nàng phảng phất như đang sôi trào, tựa như ngàn vạn mũi kim lạnh buốt đang đ.â.m chích khắp . Cảm giác lạnh thấu xương răng nàng va cầm cập, thể run rẩy ngừng.
Tần Lưu Tây bỗng nhiên nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, một luồng ấm từ tay nàng truyền sang. Tư Lãnh Nguyệt cảm kích mỉm .
Hai dìu tòa cung điện rách nát. Nói là cung điện, nhưng thực chất cũng chỉ là dùng đá và gỗ xây nên, so với tân điện kim bích huy hoàng thì trông vẻ keo kiệt hơn nhiều. vách tường cũng điêu khắc ít đồ đằng của hắc vu – hình ảnh nữ vu rắn quấn quanh , quyến rũ tà khí.
“Tây Tây, ... khó chịu quá.” Tư Lãnh Nguyệt nhíu chặt mày, khuôn mặt trắng bệch.
Vừa đến gần nơi , nàng liền cảm thấy hô hấp khó khăn, như thể cổ họng ai bóp nghẹt, thể thở dốc.
“Ngươi ở đây chờ.” Tần Lưu Tây thấy sắc mặt nàng quá khó coi, khỏi chút lo lắng.
Tư Lãnh Nguyệt hít sâu một : “Cùng . Nếu ở đây một , lỡ xảy chuyện gì, ngươi lẽ sẽ ứng phó kịp. Hai , thế nào cũng thể chiếu ứng lẫn .”
Tần Lưu Tây nghĩ nghĩ, thấy cũng lý. Nàng điểm nhẹ chuỗi kim châu (chuỗi hạt vàng) cổ tay Tư Lãnh Nguyệt. Một vệt kim quang chợt lóe lên tắt, Tư Lãnh Nguyệt cảm thấy nhẹ vài phần, khỏi xuống chuỗi phù châu màu vàng trong tay.
“Pháp khí gia trì thêm một tầng nữa, ngươi sẽ dễ chịu hơn chút.” Tần Lưu Tây .
Âm sát khí ở đây nặng đến mức , nếu pháp khí hộ , e rằng sớm phát điên. Tư Lãnh Nguyệt khó chịu như mà vẫn trụ , một là do tâm tính, hai là cũng nhờ Tần Lưu Tây tầng tầng gia trì bảo vệ. nàng vẫn cảm thấy thoải mái, xem là do huyết chú trong huyết mạch ảnh hưởng.
Tần Lưu Tây ngẩng đầu về phía tấm biển hiệu sắp rơi xuống, đó “Hắc Thánh Điện”, đ.á.n.h giá địa thế cảnh xung quanh.
“Ngươi đang gì ?”
“Nếu con tiểu quỷ vô tình xông đây thấy Cung Tiêm Biện hiến tế, như hẳn là ở bên ngoài. Ta đang xem, cái phù trận đó ở ?”
Tư Lãnh Nguyệt cũng quanh tứ phía. địa thế nơi đây trong sơn cốc, là đá lởm chởm, chỗ nào bằng phẳng .
“Ta cảm thấy... ở chỗ là khó chịu nhất.” Nàng một vòng cái gì, đành cố nén sự khó chịu, cho Tần Lưu Tây cảm giác của .
Tần Lưu Tây cũng thấy gì đúng. Vừa từ xuống, nơi đúng là nơi âm sát nồng đậm nhất. Ngay cả hiện tại, âm sát khí cũng hòa một thể với kiến trúc rách nát .
Thư Sách
Nàng nghĩ nghĩ, mũi chân điểm nhẹ, nhảy hai cái lên đến nóc của Hắc Thánh Điện, nhắm mắt, thẳng xuống . Tư Lãnh Nguyệt vẫn luôn dõi theo nàng. Khi Tần Lưu Tây xuống, nàng thấy trong mắt Tần Lưu Tây kim quang xuất hiện.
Tần Lưu Tây kỹ kiến trúc chân, cuối cùng cũng thấy điểm bất thường. Tòa kiến trúc xây dựng tùy ý. Tuy hư hỏng, nhưng nếu bù đắp những chỗ khuyết, một trận đồ chỉnh liền hiện trong đầu nàng.
Bản tòa kiến trúc chính là một cái Tàng Âm Pháp Trận.
Trong mắt Tần Lưu Tây lộ rõ vẻ hứng thú. Vị hắc vu cũng chút bản lĩnh đấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-373-tim-ra-huyet-dan.html.]
Thiên địa phong vân, lấy rắn vật chí tôn. Nàng nhớ sử ký xem, nhánh hắc vu lấy rắn thánh vật.
Trận bàn là hình rắn cuộn đuôi, mắt trận là hình rắn quấn cột. Vậy thì... trận tâm...
Tần Lưu Tây từ nóc nhà nhảy xuống, trong Hắc Thánh Điện, ngẩng đầu lên. Một con mắt rắn khổng lồ đang chằm chằm nàng, khiến thần hồn cũng chấn động. Con mắt rắn đó đang ngừng tản oán khí âm sát.
“Ư...”
Tư Lãnh Nguyệt vội ôm lấy trái tim đang đập hoảng loạn, hai chân mềm nhũn quỳ xuống đất, mặt lộ rõ vẻ thống khổ, kìm mà nắm chặt chuỗi hạt, nhắm mắt .
Tần Lưu Tây thấy , hề chần chừ. Nàng mượn lực mấy điểm tựa trong điện, nhảy lên vòm điện, móc lấy một thanh xà ngang, lộn một vòng, eo ưỡn thẳng, tay vươn về phía con mắt rắn.
Luồng âm sát đặc quánh đến mức lạnh thấu xương lập tức quấn lấy cánh tay nàng, xộc thẳng . Tần Lưu Tây tâm niệm động, đầu ngón tay bùng lên một sợi Nghiệp Hỏa. Luồng âm sát lập tức như rắn phỏng, vội vàng rút lui. Bên tai nàng phảng phất tiếng thét chói tai vang lên.
Bịch.
Tư Lãnh Nguyệt ngã lăn đất.
Tần Lưu Tây cả kinh, nghĩ nhiều nữa, tay vồ tới, một vật gì đó từ trong mắt rắn nàng lôi . Tần Lưu Tây cũng kịp xem đó là thứ gì, ném nó sang một bên, vội chạy đến đỡ Tư Lãnh Nguyệt: “Tiểu Nguyệt! Ngươi ?”
Phát hiện cả nàng lạnh toát, Tần Lưu Tây khỏi truyền một ít nội lực qua, đồng thời thúc giục chuỗi hạt tay nàng.
Tư Lãnh Nguyệt mở mắt , môi tái nhợt, yếu ớt : “Ta... .” Trời mới , trong một khoảnh khắc, nàng cứ tưởng thứ gì đó thiêu đốt.
Tần Lưu Tây thấy nàng đỡ hơn, lúc mới về phía vật bọc trong miếng vải đen đang đất. Tư Lãnh Nguyệt cũng qua, nhưng trong lòng dâng lên cảm giác kháng cự mãnh liệt. Trực giác mách bảo nàng thứ thật sự lành.
Tần Lưu Tây tháo cái hồ lô ngọc hộ bên hông đưa cho Tư Lãnh Nguyệt cầm, lúc mới mở miếng vải đen , để lộ vật bên trong.
Hù!
Hai suýt nữa thì lùi .
Bên trong miếng vải đen, là một cái bào thai, đen nhẻm, đang cuồn cuộn tản oán khí âm sát.
Điều khiến cả hai kinh ngạc là, bào thai xử lý bằng thứ gì mà hề thối rữa, ngũ quan tay chân đầy đủ, là một t·hi t·hể khô của một bé trai sơ sinh.
Tần Lưu Tây : “Con tiểu quỷ khoác lác. Những gì nó thấy rõ ràng xảy ở đây. Cung Tiêm Biện quả thật dùng thuật pháp âm độc nhất để hạ chú, nguyền rủa huyết mạch Tư gia đời đời kiếp kiếp chịu huyết chú xâm thực, vĩnh viễn ngày yên .”
Tư Lãnh Nguyệt chằm chằm cái bào thai đen như mực, phảng phất như thấy cảnh tượng trăm năm : Người đó lấy bào thai vật dẫn, lấy m.á.u vật tế, lấy linh hồn vật hiến tế, phát lời nguyền rủa oán độc, từng tiếng vang vọng bên tai, kinh sợ thần hồn.
Cổ họng nàng ngòn ngọt, phụt một tiếng, phun một ngụm m.á.u tươi.