Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 372: Tìm lầm phương hướng

Cập nhật lúc: 2025-11-05 05:19:31
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Lf9NukroY

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tộc sử của Tư gia, do sử tư ( chép sử) ghi , còn kỹ càng tỉ mỉ hơn cả những bức bích họa. Mọi sự kiện lớn nhỏ đều ký lục, trong đó, phần nhiều nhất là từ một trăm năm . 50 năm , kể từ khi Tư gia tuyên bố tu tập vu lực nữa, huyết mạch đời đời suy tàn, những điều tộc sử thể ghi cũng ngày càng ít .

Đến 20 năm gần đây, chỉ vỏn vẹn vài ba trang giấy là ghi xong hết.

Cuốn tộc sử , từ huy hoàng đến suy bại, từng bước xuống dốc, là cả một bộ huyết lệ sử (lịch sử đẫm m.á.u và nước mắt), nặng trĩu như núi.

Tần Lưu Tây một nữa lật về một trăm năm , cẩn thận xem xét, phát hiện bộ tộc sử từng ghi chép chuyện vị Thánh tử Vu Hịch và Hắc vu Thánh nữ con chung.

tin đồn vỉa hè mà tiểu nhân sâm tinh rằng Hắc vu Thánh nữ mổ bụng, lấy bào thai để vẽ bùa trận, lập đàn tế.

Rốt cuộc là con tiểu quỷ khoác lác bừa, là vị Hắc vu Thánh nữ đó giữ một chiêu, căn bản để cho Vu Hịch thai, dẫn đến bộ Bạch Vu nhất tộc đều gì về việc ?

Tần Lưu Tây lật đến một trang, đó : “Năm Canh Thìn, tháng Ất Mão, Đại vu Tư Sanh của tộc triệu tập tám vị trưởng lão hiến tế cùng Thánh nữ Tư Khánh vây quét Hắc Thánh Điện, đại hoạch thắng. Hắc vu Thánh nữ tự bạo nguyên đan tại thánh đàn, lấy linh hồn hiến tế, gieo xuống huyết chú, nguyền rủa tộc của đời đời kiếp kiếp chịu báo ứng dứt.”

“Năm Tân Mùi, tháng Đinh Tị, Thánh tử thất khiếu chảy m.á.u mà c·hết, hồn phi phách tán. Đại tư tế (cha của Thánh tử) vô cùng đau buồn.”

“Năm Canh Thìn, tháng Đinh Mùi, Thánh nữ Tư Khánh lấy m.á.u tế trời, trộm một tia thiên cơ, tiên đoán rằng huyết chú trăm năm thể phá giải. Người hợp sức cùng các tư tế bày đại trận hộ trại, lưu một đường che chở, giữ một tia huyết mạch.”

Những ghi chép tiếp theo đều là về việc mỗi năm ai c·hết, và c·hết vì chứng bệnh gì.

Lật đến một trang trong đó, Tần Lưu Tây “Di” một tiếng, tầm mắt dừng trang giấy.

Đoạn ghi chép giống những đoạn khác. Nó kể về một “si nhi” (kẻ ngốc) thiếu mất một phách. Động tác khi c·hết của là... mổ bụng, lấy bào thai , quỳ đất vẽ loạn, miệng lẩm bẩm, như thể đang hiến tế. Cảnh tượng thật rợn .

Tần Lưu Tây chỉ đoạn ghi chép , đăm chiêu suy nghĩ. (Thao tác ... quen mắt thật!)

Có những kẻ ngốc tuy thiếu mất một phách, nhưng sở hữu thiên phú khác , hoặc thể thông linh với quỷ thần, quá khứ tương lai. Kẻ ngốc thuộc loại nào đây?

“Ngươi thấy gì ?” Tư Lãnh Nguyệt tới.

Tần Lưu Tây ngẩng đầu: “Hiến tế xong ?”

Thư Sách

“Chỉ là tiểu tế thôi. Hiện giờ nhân khẩu cũng ít, ngoại trừ đại tế mười năm một , các nghi thức hiến tế nhỏ còn giản lược từ thời mẫu còn sống .” Tư Lãnh Nguyệt .

Tần Lưu Tây chỉ cho nàng xem đoạn ghi chép ngắn : “Ngươi xem .”

Tư Lãnh Nguyệt nhận lấy xem. Bộ sử ký là nàng từng lật qua. Nếu là đây, khi thấy đoạn , nàng cũng sẽ lướt qua, rốt cuộc nguyên nhân c·hết của đều khác .

từ khi tin đồn vỉa hè từ tiểu nhân sâm tinh, thấy đoạn ghi chép , trong lòng nàng liền dâng lên một cảm giác khác thường.

“Nghĩ đến điều gì ?” Tần Lưu Tây hỏi.

Tư Lãnh Nguyệt : “Giống hệt như tin đồn của Tiểu Sâm. Chuyện ... thể nào là ‘si nhi’ cũng thấy ?”

“Ngươi xem cô mới bao nhiêu tuổi? Mười lăm tuổi. Lúc đó Cung Tiêm Biện sớm c·hết .” Tần Lưu Tây .

Tư Lãnh Nguyệt chút hổ: “Bị ngươi chê . Vậy... ý ngươi là cô năng lực quá khứ?”

“Khó lắm. Kẻ ngốc thiếu một phách, lẽ nàng ngẫu nhiên thiên phú về quá khứ, hoặc cũng lẽ, một phách của nàng thật sự ở đó, thấy lúc Cung Tiêm Biện hiến tế.”

“Một phách cũng thể thấy ?”

“Con ba hồn bảy phách, hợp mới là một chỉnh. khi tách , chúng cũng giống như những phân .” Tần Lưu Tây dùng hai ngón tay động tác so sánh: “Phách thể thấy, chừng phách cũng thể nhân một cơ duyên nào đó mà thấy.”

Tư Lãnh Nguyệt dường như hiểu điều gì đó.

“Đương nhiên, đây chỉ là phỏng đoán của . ghi chép , một tin đồn là trùng hợp, lẽ nào cái thứ hai vẫn là trùng hợp ?” Tần Lưu Tây : “Ta xem tộc sử nhà ngươi ghi , trăm năm nay, đều vì giải huyết chú mà bôn ba, trả giá cả tính mạng, nhưng một ai thành công. E rằng đúng như lời ngươi , tìm lầm phương hướng, căn bản tìm ngọn nguồn thật sự, nên cũng thể nào giải .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-372-tim-lam-phuong-huong.html.]

Tư Lãnh Nguyệt ngơ ngẩn, đầu về phía pho tượng Thánh nữ, khẽ : “Bà từng tiên đoán trăm năm thể giải . Lời đó quả sai. Nếu ngươi xuất hiện, chúng vĩnh viễn điều ?”

Tần Lưu Tây cũng sang, tỏ vô cùng hứng thú: “Bà lợi hại. Hẳn là lúc đó tín chúng kính ngưỡng, vu lực cũng mạnh.”

Tư Lãnh Nguyệt : “Bà cũng là song tu cả vu và y. Nếu bây giờ bà còn sống, chắc chắn sẽ hợp ý với ngươi.”

Pho tượng yên đài cao, khóe miệng nhếch, hai mắt thẳng về phía , yên tĩnh, an nhiên, từ bi, tường hòa.

Tư Lãnh Nguyệt : “Đi thôi, dẫn ngươi xem bút ký của Thánh nữ.”

Tần Lưu Tây theo nàng cửa. Khi một chân bước qua ngạch cửa Thánh Điện, nàng dường như cảm nhận điều gì, vội đầu pho tượng, phảng phất thấy một tia sáng mờ nhạt.

Nơi ở của Thánh nữ ngay thác nước. Tuy gần trăm năm trôi qua, nhưng căn nhà vẫn giữ gìn sạch sẽ. Đứng nhà, thể thu trọn cả sơn cốc trong tầm mắt.

Tần Lưu Tây đ.á.n.h giá tòa tiểu lâu . Nó vô cùng đơn giản mà sạch sẽ, khắp nơi đều điêu khắc đồ đằng. Giường là giường tre, bàn sách còn đặt một quyển sách, phảng phất như chủ nhân bao giờ rời , chỉ là ngoài xa nhà về mà thôi.

Nàng Tư Lãnh Nguyệt rút một quyển bút ký từ kệ sách xuống đưa qua.

“Ta cứ nghĩ bút ký như thế sẽ cất giấu ở nơi nào đó thật bí ẩn chứ.” Tần Lưu Tây .

Tư Lãnh Nguyệt : “Lời tiên đoán là bí mật, chỉ là nó kỹ càng tỉ mỉ như trong bút ký. Cho nên, dù tộc nhân lời tiên đoán đó, nhưng vì là chuyện của tương lai, tìm cũng tìm ở , chỉ thể chờ đợi. Càng về , tộc nhân càng suy tàn, thế hệ bằng thế hệ , cuối cùng rơi cảnh tuyệt hậu. Người rõ chi tiết, cũng chỉ còn gia chủ mà thôi.”

Tần Lưu Tây mở quyển bút ký xem. Chữ bên trong là kiểu chữ tiểu khải (chữ nhỏ), các trang giấy đều ngay ngắn, sạch sẽ. Khi , nàng phảng phất như thấy chủ nhân của nó đang bàn sách, từng nét, từng nét về huyết chú của gia tộc.

Bọn họ thử khả năng để giải chú, nhưng đều cầu mà , chỉ thể trơ mắt tộc nhân suy tàn.

Bọn họ bắt đầu oán trách rằng việc dùng Thánh tử gián điệp (mật thám) là quyết sách sai lầm nhất kể từ khi Bạch Vu nhất tộc lập giáo, chính điều đó khiến cả tộc lâm tai họa ngập đầu.

“...Ta trộm thiên cơ, huyết chú tồn tại trăm năm. Sẽ quý tử xuất hiện, mang ấn ký nghiệp hỏa hoa sen (liên thượng nghiệp hỏa văn), cứu tộc thoát khỏi cảnh tuyệt mạch. Nếu quý tử giải cái vây cho tộc , trong tộc coi quý tử là chủ, kết giao vạn năm, vĩnh viễn phản bội, để báo đáp thánh ân...”

Có một giọt m.á.u đỏ thẫm đọng đoạn văn . Tần Lưu Tây về phía bàn sách, phảng phất như thấy Tư Khánh đang , rỉ m.á.u nơi khóe miệng.

Tần Lưu Tây tiếp, Tư Khánh còn về sự nghi ngờ của đối với huyết chú hiến tế linh hồn của Cung Tiêm Biện. Bà nghi ngờ Cung Tiêm Biện còn một bố cục khác, nhưng bất hạnh là thời gian còn nhiều nên thể nào khảo cứu .

Bút ký đến đây thì đột ngột dừng .

Tần Lưu Tây từ đầu đến cuối một nữa, : “Tư Khánh lẽ đoán Cung Tiêm Biện chỉ đang giả vờ ở Hắc Thánh Điện, chỉ là đủ thời gian để tìm ngọn nguồn thật sự. Như , phiền toái lớn nhất bây giờ là, chúng tìm nơi lập đàn nguyền rủa thật sự ở ?”

Con tiểu quỷ đầu thai, cũng thể thấy cảnh đó ở . Bọn họ tìm nơi đó như thế nào đây?

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...