Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 371: Người gặp người thích, chim thấy chim ị

Cập nhật lúc: 2025-11-05 05:19:30
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đi qua một hành lang hầm dài, mắt hiện là một sơn cốc. Những ngôi nhà gỗ mộc mạc đan xen, tọa lạc đầy thú vị giữa lòng thung lũng. Ở vị trí cao nhất là một kiến trúc đỉnh tháp bằng vàng. Ánh mặt trời chiếu rọi lên đó, phản xạ ánh kim quang chói mắt. Xa xa ngọn núi, một thác nước nhỏ, bọt nước văng tung tóe, nước bốc lên, một chiếc cầu vồng bắc ngang qua. Mây mù ban sớm lững lờ tan vờn quanh, khung cảnh tựa như chốn tiên cảnh.

Bên trong sơn cốc mấy , nơi đây giống như một “thế ngoại đào nguyên” lãng quên, yên lặng cả trăm năm. Phảng phất như đầu tiên đón tiếp khách nhân, một đàn chim đang "chi chi chít chít" bay lượn trong cốc.

Chít chít...

Tần Lưu Tây đưa tay lên che trán, thứ gì đó phản quang bay về phía nàng, ngũ sắc sặc sỡ, kéo theo cái đuôi thật dài.

Con chim bay đến gần mới thấy rõ đó là một con chim ngũ sắc, lông vũ năm màu, mỏ đỏ hồng, một đôi mắt sáng như đá quý, thể phản chiếu cả bóng .

Chim ngũ sắc bay quanh Tần Lưu Tây vài vòng, tiếng hót trong trẻo, như thể đang chào đón nàng đến. Cuối cùng, nó còn lớn mật đậu lên vai Tần Lưu Tây, nghiêng đầu nàng.

Lão tộc trưởng thấy càng thêm kích động: “Đây là thánh vật Ngũ Sắc Điểu của Vu tộc chúng , ngũ sắc sặc sỡ, ngày thường khó thấy. Ngài đến, nó liền xuất hiện, nhất định là nghênh đón ngài.”

Tư Lãnh Nguyệt cũng ngạc nhiên: “Bao nhiêu năm nay, tổng cộng mới thấy nó ba , đều là dịp đại tế của tộc.”

Tần Lưu Tây tủm tỉm: “Có thể thấy đây là gặp thích, chim thấy chim yêu, nó...”

Phẹt.

Lời Tần Lưu Tây đột ngột dừng . Nàng xuống vai, một bãi phân chim tươi mới đang chảy dọc xuống. Nàng sa sầm mặt.

Tư Lãnh Nguyệt “phụt” một tiếng bật , vội che miệng .

Lão tộc trưởng và đám : “...” (Cảnh ... chút hổ.)

Tần Lưu Tây trừng mắt con chim ngũ sắc đang vẻ vô tội, giọng u ám: “Ta cảm thấy, dùng rễ của Tiểu Sâm hầm nó, ăn nhất định thể tăng thêm thọ nguyên.”

Chim ngũ sắc giật : (Ta... chỉ là nhất thời kích động nhịn "cửa " thôi mà! Có đến nỗi ?)

Thấy Tần Lưu Tây vươn "ma trảo" , nó sợ đến mức vỗ cánh bay vút .

Lão tộc trưởng chống gậy tiến lên: “Đại sư, là... một bộ y phục sạch sẽ ?”

Tư Lãnh Nguyệt cũng : “Ta cũng chỗ ở trong cốc, để mấy bộ quần áo, là đến bên đó tắm rửa?”

“Không cần.” Tần Lưu Tây từ trong tay áo lấy một lá bùa, vẽ thêm một đạo Khử Uế Phù lên đốt. Bãi phân chim ướt át nàng lập tức biến mất, quần áo cũng sạch sẽ như mới giặt.

Mọi mà trố mắt, ánh mắt Tần Lưu Tây thêm vài phần kính sợ. Tư gia lâu tu tập vu lực, các tử khác cũng đều nơi khác, cho nên trong trại hiện giờ phần lớn từng thấy qua thần thông như .

Chỉ lão tộc trưởng, trong lòng càng thêm kiên định. (Tần Lưu Tây tay chiêu , đúng là bản lĩnh thật sự. Nhất định chính là vị quý tử trong lời tiên đoán của Thánh nữ đại nhân, thể giải huyết chú.)

Đoàn tiếp tục lên phía .

Tư Lãnh Nguyệt giới thiệu cho Tần Lưu Tây, kiến trúc đỉnh vàng chính là Thánh Điện của Vu tộc. Phía Thánh Điện còn một Thánh Miếu, thờ phụng liệt tổ liệt tông của Vu tộc và các tử dòng chính. Bên trong sơn cốc còn một thánh đàn, ở vị trí cao hơn nữa, mang ý nghĩa "càng gần trời hơn".

Tần Lưu Tây đ.á.n.h giá bên trong sơn cốc: “Trong cốc vẫn còn một luồng kim cát chi khí (khí tức may mắn) nhàn nhạt, là do tổ tiên các ngươi dùng vu lực gia trì pháp trận ?”

Tư Lãnh Nguyệt: “Không thể gạt pháp nhãn của ngươi.”

Tần Lưu Tây : “Luồng kim cát chi khí mờ nhạt . Nếu nó biến mất...”

Tư Lãnh Nguyệt hiểu ý nàng. (Nếu nó biến mất, Tư gia sẽ còn phù hộ nữa. Không chỉ tuyệt hậu, mà thứ sở hữu cũng sẽ sụp đổ.)

“Nếu như , đó chính là mệnh của tộc .”

Lễ hiến tế của Tư gia, mười năm mới một đại tế. Năm nay chỉ là tiểu tế, long trọng bằng đại tế, nhưng cũng chuẩn chu và trang nghiêm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-371-nguoi-gap-nguoi-thich-chim-thay-chim-i.html.]

Khi đến tiểu quảng trường Thánh Điện, ít ở đó. Đây đều là những canh giữ thung lũng (thủ cốc nhân), từ trong trại lên, cũng các vị "lang quân" (chồng của các nữ gia chủ Tư gia) qua các đời. Chỉ cần bằng lòng, họ đều thể cốc dưỡng lão và canh giữ, nhưng một khi cốc thì thể ngoài, trừ phi gia chủ và lão tộc trưởng đồng ý.

Nếu vị lang quân nào , cũng thể ở thế tục sống hết quãng đời còn . Hiện tại, vị lang quân canh giữ lớn tuổi nhất 70 tuổi, là hàng ông cố của Tư Lãnh Nguyệt.

Mọi Tần Lưu Tây với ánh mắt vô cùng nóng rực. (Đây chính là vị quý tử trong lời tiên đoán của Thánh nữ đại nhân, thể đưa Tư gia thoát khỏi huyết chú trăm năm.)

Tư Lãnh Nguyệt cùng thương nghị về việc hiến tế. Tần Lưu Tây thì trong Thánh Điện. Bên trong trang hoàng hề xa hoa, ngược vô cùng cổ xưa, trang nghiêm, xây dựng theo kết cấu "trời tròn đất vuông". Vòm điện điêu khắc bức bích họa tinh mỹ mô tả cảnh vu sư trừ tà. Giữa vòm tròn một viên minh châu lớn bằng nắm tay. Trên tường cũng vẽ đầy bích họa. Tần Lưu Tây xem từ bên trái qua, từng bức, từng bức... con ngươi khẽ nheo .

Thư Sách

Lịch sử của Vu tộc lâu đời, nguồn gốc sâu xa. Mà những bức bích họa liên trong Thánh Điện chính là sử ký khởi nguyên của Bạch Vu Tư gia.

Tần Lưu Tây xem lướt qua, từ những cảnh tượng trong tranh mà xâu chuỗi câu chuyện, lăng là ráp nối một bộ lịch sử chỉnh của Tư gia Vu tộc, từ lúc khởi nguyên đến khi suy tàn, đến các đời nữ hộ (nữ chủ nhân) chống đỡ, và đột ngột dừng .

“Nếu thể sống sót, nhất định sẽ vẽ tiếp đây.” Tư Lãnh Nguyệt bên cạnh Tần Lưu Tây từ lúc nào, chỉ tường trống: “Từ chỗ , bắt đầu quật khởi một nữa.”

Tần Lưu Tây nhướng mày : “Nếu là giúp ngươi một tay, nhớ vẽ một chút.”

Tư Lãnh Nguyệt : “Được.”

Nàng dẫn Tần Lưu Tây đến giữa Thánh Điện, hai tay kết một cái ấn, chỉ xéo về phía bức tượng: “Đây là Thánh nữ Tư Khánh của tộc .”

Tần Lưu Tây , kinh ngạc: “Sao giống ngươi như ?”

“Bọn họ đều là Thánh nữ chuyển thế.” Tư Lãnh Nguyệt lấy đàn hương đốt lên, giơ ngang trán vái ba vái, cắm lư hương. Nàng pho tượng tinh mỹ, : “Có chuyển thế . Nếu , hẳn bà thiên phú dị bẩm đến mức nào, mới thể đoán việc sẽ gặp ngươi. cố tình một như , c·hết vì một cái huyết chú.”

“Thảo nào thấy lão tộc trưởng ngươi, ánh mắt luôn một tia phức tạp khó , như hồi tưởng, hiền từ, đau lòng, như thể đang ai đó qua hình bóng của ngươi. Hóa là vì bà .”

Tư Lãnh Nguyệt nhạt: “Ông từ năm ba tuổi Thánh nữ đại nhân mang theo bên tự dạy dỗ, đối với Thánh nữ sự kính ngưỡng, lòng ái mộ. Cho đến khi qua đời, ông cũng từng rời xa nửa bước. Tình cảm đối với Thánh nữ đại nhân, tất nhiên là giống bình thường.”

Tần Lưu Tây hiểu . (Đối với lão tộc trưởng mà , Thánh nữ giống như mẫu của ông, càng là tín ngưỡng duy nhất của ông. Ông thể sống đến tuổi , chẳng cũng là vì tín ngưỡng đó chống đỡ ?)

“Gia chủ, đến giờ Thánh Miếu hiến tế.” Vu Tang tiến lên cung kính .

Tư Lãnh Nguyệt sang Tần Lưu Tây: “Thánh Miếu cho phép ngoài đặt chân. Ta sẽ trở nhanh. Chờ hiến tế xong, sẽ dẫn ngươi xem bút ký Thánh nữ đại nhân để . Bên tủ sách, là sử ký của tộc , ngươi thể tự lật xem.”

Tần Lưu Tây : “Được.”

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...