Đại Phóng Dị Sắc Ở Dị Giới, Ta Giải CứuThế Giới Khỏi Âm Mưu Diệt Vong - Chương 213
Cập nhật lúc: 2024-10-11 22:00:01
Lượt xem: 19
Chương 213:
Người dẫn chương trình: "Năm nay vận may của học viện Hi Nguyên không được tốt lắm, trên đường đi gặp phải quá nhiều trở ngại, thú tinh cấp cao liên tục xuất hiện, nếu tính theo quãng đường tiến lên thì họ còn không bằng đội vào sau cùng."
Lâm Chấp An gật đầu: "Đúng vậy, dù là thực chiến hay thi đấu thì đôi khi vận may thực sự rất quan trọng."
Người dẫn chương trình: "Bốn đội, ba đội đã dựng trại nghỉ ngơi, chỉ có đội Chuyên Trị Bất Phục của học viện Halsas vẫn đang tiến lên, tôi thấy hướng đi của họ đã thay đổi, có phải họ đã nhận ra mình không phải là đối thủ của đội Thiên Nhất nên đã thay đổi chiến lược không?"
Lâm Chấp An: "Tôi không nghĩ vậy, hôm nay họ mượn gió của đội Thiên Nhất, trên đường đi cũng khá thuận lợi, mặc dù có thú tinh lợi hại như Tam Đầu Chu Yếm cản đường nhưng cũng không gây ảnh hưởng quá lớn đến họ. Đội Chuyên Trị Bất Phục vẫn còn ở trạng thái đỉnh cao về Nguyên Linh và tinh thần lực, họ không có lý do gì để thay đổi chiến lược, trừ khi... mục tiêu ban đầu của họ là đội Sa Mạc Chi Châu, đi theo sau đội Thiên Nhất chỉ là chiến thuật tiết kiệm sức lực mà thôi."
Người dẫn chương trình cũng thấy phân tích của Lâm Chấp An là đúng, dù sao thì đội thứ tư khiêu chiến đội thứ ba mới là hợp tình hợp lý, cách làm chắc chắn và ổn định, còn việc cướp bóc đội Thiên Nhất thực sự khiến người †a kinh ngạc.
"Có lý! Với tốc độ của đội Chuyên Trị Bất Phục, trước khi trời sáng có thể vượt lên trước đội Sa Mạc Chi Châu, chỉ là liên tục chạy không ngừng nghỉ, sắc mặt của các thành viên không được tốt lắm!"
Lâm Chấp An gật đầu, mấy thanh niên kia trông thực sự tiều tụy hơn ban ngày rất nhiều.
Trong rừng, không cần theo dõi đội Thiên Nhất, Chuyên Trị Bất Phục lại trở về đội hình mũi nhọn như cũ, nhanh chóng tiến lên.
Lê Tinh dẫn đầu mở đường cùng với Hoa Đại Khẩu, hoàn toàn không phát hiện ra ba đồng đội phía sau đã không theo kịp bước chân của cô.
"A Tinh... nghỉ ngơi một lát đi." Diệp Thanh Đình đầu váng mắt hoa, cảm thấy mệt mỏi như thể vừa g.i.ế.c xong mấy trăm hiệp với thú tinh.
"Tinh tỷ, tôi, tôi cũng không đi nổi nữa." Kỳ Minh sắc mặt càng tệ hơn, còn Thôi Thiên Tiếu thì trực tiếp ngồi bệt xuống đất, thở hổn hển thè lưỡi như chó.
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-phong-di-sac-o-di-gioi-ta-giai-cuuthe-gioi-khoi-am-muu-diet-vong/chuong-213.html.]
Lê Tinh quay đầu lại, không nhìn thì thôi, nhìn một cái liền cả cô cũng giật mình, sắc mặt ba đồng đội trắng bệch, má hóp lại.
"Các cậu sao vậy?"
Diệp Thanh Đình lắc đầu, nói: "Không biết, chỉ cảm thấy càng đi càng mệt, đầu óc choáng váng, thở không nổi..." Lê Tinh mắt tinh, mượn ánh trăng phát hiện trên cổ áo Diệp Thanh Đình có một vết bẩn nhỏ màu nâu, giống như vết m.á.u khô. Kết hợp với vẻ ngoài mất nước thiếu m.á.u của họ, Lê Tinh lòng thắt lại, vội vàng lấy ra trại Thiên Cơ, kéo ba đồng đội vào trong.
"Tiểu Minh, quay người lại, cởi áo ral"
Kỳ Minh sửng sốt một chút, trên mặt thoáng ửng hồng, ngượng ngùng cởi áo ngoài ra, để lộ phần lưng.
Chỉ nghe Thôi Thiên Tiếu "á' một tiếng quái dị, Hoa Đại Khẩu thì giơ hai cái rễ giống như chân vịt lên, làm động tác che đầu như người, trốn sau Lê Tinh, run rẩy.
Kỳ Minh theo bản năng quay đầu lại nhìn nhưng bị Lê Tinh ấn chặt lại.
"Đừng nhúc nhích."
"Sao, sao vậy? Trên người tôi có gì?"
Càng không cho động đậy, Kỳ Minh càng cảm thấy kỳ lạ, huống hồ vẻ mặt như gặp ma của Thôi Thiên Tiếu cũng đủ chứng minh trên lưng mình có thứ gì đó, hơn nữa còn là thứ rất đáng sợ. Đáng tiếc sức lực của Lê Tinh quá lớn, Kỳ Minh không phản kháng được.
"Không có gì, chỉ là vắt rừng nhỏ thôi. Chúng sống trên lá cây trong rừng mưa, khi có người đi qua sẽ rơi xuống lưng hút máu, các cậu đầu óc choáng váng không có sức là do mất m.á.u quá nhiều."
Vắt rừng nhỏ có thân hình nhỏ bé, rơi xuống người cũng giống như cảm giác nước nhỏ xuống, rất dễ nhầm lẫn với nước nhỏ trên lá cây trong rừng mưa, theo cổ áo chui vào hút máu.