Ôn Cừ Hoa đến ngẩn , ngay đó hất tay , đến phòng bếp, mặt bàn đều là đồ ăn chuẩn để lấy lòng.
Ôn Cừ Hoa: ...
Cảm giác gài bẫy, sớm tính toán xem phim xong sẽ đưa cô về nhà , còn giả bộ hỏi cô tiệm cơm ?
Đi cái đầu .
"Dương Khâm!" Cô xoay ngoái đầu trừng .
Trong mắt Dương Khâm nén , độ cong nơi khóe môi giương lên quá rõ ràng.
Hắn tới khom lưng dỗ cô: "Ra xem TV ăn trái cây ?"
TV? Đào TV?
Cô theo ánh mắt qua, đối diện sô pha bày một chiếc TV mới tinh!
Dương Khâm mua TV trả thêm tiền để tới lắp đặt và điều chỉnh ngay trong ngày.
Hắn dắt cô qua, bật TV lên để cô xuống sô pha, quạt điện cũng chỉnh xong.
Ôn Cừ Hoa sắp xếp đấy, mãi đến khi phòng bếp, cô vẫn còn đang suy nghĩ, dỗ như thế.
Ngồi sô pha ăn trái cây xem TV, nhàn nhã thoải mái, chút tức giận trong lòng cô tiêu tan hết.
Chờ mùi hương bay tới, cô khỏi dậy nhẹ nhàng qua. Bóng lưng cao lớn của Dương Khâm đang bận rộn trong căn bếp tính là rộng rãi. Hắn thái rau xào rau đều thành thục, sườn mặt góc cạnh, cánh tay cầm xẻng xào gồng lên, đường cong cơ bắp cực kỳ.
Ôn Cừ Hoa thưởng thức mắt, phát giác thẩm mỹ của dần dần đổi, cô hiện tại cảm thấy đàn ông rắn rỏi như Dương Khâm cũng tệ.
Hắn xào đồ ăn, đầu cũng với cô: "Phòng bếp nóng, em ngoài chờ , lát nữa cho em ngắm đủ."
Ôn Cừ Hoa: ...
Người đàn ông lưng mọc mắt .
Cô nhẹ nhàng hừ một tiếng, xem TV.
Khoảng nửa giờ , bưng bốn món ăn, còn hai bát mì nước gà xé.
Món ăn mặn chay, chủ yếu là sắc hương vị đều đầy đủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-96.html.]
Cô kinh ngạc : "Không ngờ tay nghề như ."
"Trước từng học qua," nhàn nhạt .
Học qua?
Thấy cô tò mò, thản nhiên : "Thật đấy, khi đó tuổi còn nhỏ tìm việc , bếp câu nệ tuổi tác, phụ bếp thái đồ ăn những lương, chủ yếu còn bao cơm."
Thì là .
Cô gật đầu, bỗng nhiên nghĩ đến tư liệu bối cảnh của thanh nhiệm vụ. Cha mất sớm, mười mấy tuổi liền ngoài thuê kiếm tiền nuôi và bà nội.
Cho nên chẳng những vá áo, còn nấu cơm.
Đảo đau lòng đồng tình, Ôn Cừ Hoa chỉ cảm thấy đàn ông mắt đột nhiên chân thật lên. Không là nhiệm vụ của cô, cũng cô chỉ cần ngoài quan sát, cứ thế sống sờ sờ mặt cô, cô bắt đầu thật sự hiểu về .
"Nghĩ gì thế?" Hắn gắp thức ăn cho cô, thuận tiện mật gõ nhẹ đầu cô.
"Nghĩ nếu công trình nữa, còn thể đầu bếp."
Thời gian tuyến của thanh nhiệm vụ, ước chừng một năm sẽ vì xảy chuyện mà tù, chắc chắn công trình nữa. Cô quên mất phán bao lâu, tù đầu bếp ít nhất điều tra lý lịch.
Bất quá cô chắc chắn sẽ nỗ lực để một năm xảy chuyện, lên một vận mệnh khác.
Cô xuất thần nghĩ, thực sủng nịch : "Anh đầu bếp riêng cho em."
Ôn Cừ Hoa liếc một cái, cảm thấy thâm tình nơi đáy mắt càng thêm nồng đậm, hình như thật sự thích cô.
cô sớm muộn gì cũng về Hồng Kông, đến việc học xong, cha đều ở Hồng Kông, bố hai năm nữa còn sẽ xảy chuyện, cô chắc chắn về Hồng Kông đổi vận mệnh nhà.
Chẳng qua những lời cần thiết với Dương Khâm, cô và sẽ tương lai.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Vậy ở Lang Thành trong thời gian , coi như yêu đương một đoạn ngắn ngủi?
Ít nhất cô cũng thích khuôn mặt , còn cả nụ hôn của .
Nghĩ đến đây, má cô nhiễm ửng đỏ.
Dương Khâm bộ dáng ngoan ngoãn của cô, trong lòng càng nóng.
Cơm nước xong xuôi, Ôn Cừ Hoa cũng . Khi cô phòng tắm súc miệng chỉnh trang dung nhan, đàn ông trong gương từ phía vòng hai tay ôm lấy cô.