Trong công viên, chú Liễu đ.á.n.h xong bài Thái Cực quyền, tức giận Dương Khâm: "Kế toán ở công trường chỉ , tìm họ hàng thích của Lưu Quân ."
"Mắt chú Liễu tinh đời thế nào, chuyện sổ sách thể qua mắt chú ? Chú Liễu, chú yên tâm, việc liên lụy đến chú ."
Chú Liễu xem xét : "Lẽ là nóng nảy như , chuyện của cũng đều . Cậu hiện tại trêu chọc nhà họ Lưu gì?"
"Không sợ gây chuyện, là sợ cái thằng nhãi ranh gây chuyện, chôn vùi tiền đồ của chính ."
Dương Khâm nhàn nhạt : "Một cái nhà họ Lưu còn chôn vùi tiền đồ của ông đây."
Chú Liễu thở dài một : "Đi theo ."
Chờ giao đồ vật cho Dương Khâm xong, ông nghiêm túc : "Cẩn thận một chút, đừng tự rước họa ."
Dương Khâm gật đầu: "Cảm ơn chú Liễu."
Dương Khâm cầm đồ vật rời , tìm nặc danh tố cáo. Làm xong những việc , mới lái xe về nhà.
Trên đường còn cố ý mua thức ăn, định về hầm canh cho cô, như cô tỉnh dậy là thể uống.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Lúc mở cửa, cố ý nhẹ tay nhẹ chân, sợ đ.á.n.h thức Ôn Cừ Hoa.
Mở cửa , trong phòng yên tĩnh, cửa bày một đôi dép lê màu hồng phấn của nữ, ánh mắt nháy mắt rùng , nhấc chân về phía phòng ngủ chính.
Cửa mở , bên trong sạch sẽ, một bóng .
Sắc mặt Dương Khâm trong phút chốc liền trầm xuống.
Ôn Cừ Hoa đang ngủ ngon lành, Dương Khâm sáng sớm về, còn vồ hụt.
Khoảng hơn 9 giờ cô mới nóng đến tỉnh, Ôn Cừ Hoa sờ cổ, mồ hôi nhễ nhại, cô nhíu mày, vạn phần tưởng niệm những ngày tháng điều hòa.
Ai thể ngờ mùa hè ở Lang Thành nóng như , cô từ cửa sổ ngoài, thể thấy bờ biển, mặt trời to như thế, cảm giác từng đợt sóng nhiệt ập tới.
Tắm rửa xong cô mới thoải mái hơn chút, thẳng quạt cho gió thổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-90.html.]
11 giờ, Mạn Mạn tới , Ôn Cừ Hoa xuống lầu hỗ trợ cùng chuẩn nguyên liệu.
Nghỉ bán mấy hôm, hôm nay mở cửa liền khách tới. Bên ngoài nóng, tiệm chè quạt trần to, chè mát lạnh, tới gọi món nườm nượp.
Cơ hồ thể thấy ảo giác Lang Thành mười mấy năm trở thành thành phố du lịch hàng đầu, chắc địa phương cũng tưởng tượng nổi Lang Thành thể phát triển thành đô thị loại 1.
Bận rộn một ngày, đến buổi tối, Mạn Mạn dọn dẹp vệ sinh chuẩn tan tầm. Ôn Cừ Hoa tăng lương cho cô bé ít nên Mạn Mạn việc tận tâm tận lực.
Lúc lau nhà tới cửa, thấy bóng dáng đàn ông, cô bé kinh ngạc đầu gọi: "Chị Tiểu Ôn."
Ôn Cừ Hoa đang tính sổ, ngẩng đầu, bắt gặp khuôn mặt vô cảm của Dương Khâm.
Trong lòng cô thót một cái, thế nhưng cảm thấy chột , nhưng tại cô chột chứ?
Dương Khâm nhiều lời, nhếch môi: "Anh tới lắp cửa chống trộm."
Không ý định quấn lấy cô. Sáng nay về phát hiện cô ở đó, tâm trạng trầm xuống đáy vực, nhưng vẫn công trường bận rộn cả ngày như thường lệ.
"Lắp xong ngay." Thấy cô lời nào, lạnh lùng uể oải .
Dường như chỉ là tới để thành công việc, dù đây cũng là việc nhận .
Ôn Cừ Hoa "À" một tiếng, cúi đầu tính sổ.
Cửa chống trộm sớm để ở cửa , Dương Khâm qua tháo cửa cũ xuống, lắp ráp, hai ai việc nấy.
Mạn Mạn cứ cảm thấy hai bọn họ chút là lạ, cô bé xong liền nhanh chóng tan tầm .
Ngày đầu tiên buôn bán trở , việc kinh doanh , doanh thu khả quan. Ôn Cừ Hoa nghĩ cho dù cũng thể tiếp tục mở cửa hàng, tuyển thêm một nhân viên, để Mạn Mạn cửa hàng trưởng, lấy lợi nhuận chia hoa hồng.
Như cô thể dựa công việc kinh doanh nhỏ kiếm sinh hoạt phí. Ôn Cừ Hoa hài lòng, sống một đời, cô căn bản ngại ngửa tay xin tiền gia đình, như là thể tự cấp tự túc.
Cô tính toán chi phí trong tiệm, các khoản chi tiêu, tính sinh hoạt phí của , nghiêm túc.