Đại Mỹ Nhân Đến Từ Cảng Thành [1988] - Chương 456

Cập nhật lúc: 2025-12-02 13:04:14
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thấy cô gì, nhẹ giọng hỏi: “Được ?”

 

Được ?

 

So với sự thấp thỏm bất an lúc , giờ phút bình tĩnh hơn một chút, đại khái chỉ cần cô nghĩ thông suốt sẽ từ chối . Anh thể từ từ, cho cô chút thời gian.

 

, cách nào từ từ, mỗi một giây cô từ chối đều khó chịu vô cùng, chẳng khác gì c.h.ế.t.

 

Ôn Cừ Hoa rầu rĩ “ừ” một tiếng. Được ư? Được ư?

 

Có thể ?

 

Anh đến mức , ai nỡ từ chối chứ.

 

Cô đối với , vĩnh viễn sức kháng cự.

 

Ôn Cừ Hoa đột nhiên giơ tay đ.ấ.m nhẹ n.g.ự.c một cái, vẻ mạnh, nhưng bản cô sức lực vốn chẳng bao nhiêu. Cú đ.ấ.m cho hả giận giáng xuống, bỗng nhiên bật , trong mắt ngập tràn sự dịu dàng.

 

Cô như , là đồng ý .

 

Trái tim Dương Khâm vốn đang ngâm trong nước chua, cuối cùng cũng trồi lên mặt nước, cảm nhận sự dung túng và tình yêu lời của cô.

 

Dương Khâm kéo cô lòng, song song bên . Tay vẫn luôn mân mê những khớp xương mềm mại của cô, khi thì mười ngón tay đan , chịu buông .

 

“Hai ngày ở trấn Ngũ Lý đó, sống thế nào?” Cuối cùng cô cũng thể mở miệng cẩn thận hỏi thăm.

 

Người cứng , còn kịp mở miệng thấy cô trầm giọng : “Em lời thật.”

 

Dương Khâm bất đắc dĩ thở dài: “Vậy em giận nhé.”

 

lạnh một tiếng, xem cũng cô sẽ giận.

 

Dương Khâm kể quá chi tiết, chỉ từ nhà họ Phùng chạy , lúc truy đuổi thì ăn một dao. Anh tính lộ trình chạy trốn, đến một phòng khám nhỏ ở trấn Ngũ Lý xử lý vết thương.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-456.html.]

 

Sau đó của Phùng Hữu Vi tra trấn Ngũ Lý, kịp thời chuyển từ phòng khám nhỏ sang một hộ nông dân. Hộ nông dân đó nhận tiền của , cho trốn trong một căn nhà kho để nông cụ ở vườn rau nhà.

 

Nông dân thể nhận tiền của , thì cũng thể nhận tiền của Phùng Hữu Vi mà bán .

 

Đêm đó mới buộc lội nước qua sông, lúc mới trùng hợp gặp các cô.

 

Anh kể bình tĩnh, nhưng sự hung hiểm trong đó thể tưởng tượng ? Nửa đêm chữa thương ở phòng khám nhỏ, vết thương sâu như , vất vưởng trong sân nhà nông dân hai ngày, lội nước sang bờ bên , c.h.ế.t cũng coi như mạng lớn .

 

Cô tức giận c.ắ.n vai . Anh chẳng những thấy đau mà còn : “Viên Viên, em c.ắ.n thế nào thì cắn, nhưng đừng giận nữa, đều qua .”

 

Anh cũng đảm bảo, sẽ .

 

Giờ phút mới hiểu, vết thương mà cảm thấy chẳng gì to tát, đối với cô đau lòng đến tột đỉnh. Anh quý trọng mạng sống lắm, nhưng đối với cô, cũng giống như cha cô, cô cũng chấp nhận việc xảy chuyện.

 

Anh yêu thương sâu sắc.

 

Mãi đến lúc , mới vì tình yêu của cô mà điên cuồng nảy sinh m.á.u thịt và niềm vui sướng.

 

Dương Khâm âu yếm hôn lên tóc cô, trán cô, môi cô.

 

Đây là chí bảo của .

 

Ôn Cừ Hoa mặc kệ ôm ấp hôn hít, cô ngoan ngoãn trong lòng . Chẳng hề cô gái mềm mại thể lạnh nhạt với suốt mấy ngày nay, suýt chút nữa ép đến phát điên.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Dương Khâm chuyện đó, nhưng cô cho phép, cũng chỉ đành thu tâm tư. ngoại trừ những động tác kịch liệt, cũng thiếu những cử chỉ mật tay chân để trấn an sự u ám và kinh hoảng nảy sinh trong lòng lúc .

 

Dương Khâm cần dưỡng thương, nhưng cảm thấy thể đưa cô học. Ôn Cừ Hoa cuối cùng thật sự hết cách, đành đồng ý để cùng xe đến Đại học Cảng Thành.

 

Dương Khâm đưa cô đến tận khuôn viên trường. Thời gian qua hơn nửa tháng đến trường đón đưa, Ôn Cừ Hoa xin nghỉ học, cả ký túc xá và bạn cùng khoa đều đang đồn đoán chia tay .

 

Giờ thấy đàn ông bên cạnh cô, hai nắm tay ngọt ngào, là vẫn đang mặn nồng lắm.

 

 

Loading...