Đại Mỹ Nhân Đến Từ Cảng Thành [1988] - Chương 447

Cập nhật lúc: 2025-12-02 13:04:04
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ôn Cừ Hoa lập tức yếu ớt hẳn , giọng run run: "Anh họ, Dương Khâm nhất định sẽ gặp nguy hiểm, đúng ?"

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

hiện tại còn dám gặp cô.

 

Ôn Cừ Hoa dám tưởng tượng rốt cuộc .

 

Thịnh Tuần hít sâu một : "Nếu rơi tay Phùng Hữu Vi thì e là... còn gọi điện cho thì chắc đến mức tồi tệ nhất . Viên Viên em đừng vội, bình tĩnh ."

 

Ôn Cừ Hoa lau nước mắt. Cúp điện thoại xong, cô xin nghỉ học studio. Dương Thiên về muộn hơn cô một bước, thấy cô thì hoảng sợ, thậm chí chút chột .

 

Ôn Cừ Hoa bình tĩnh : "Bên cạnh Dương Khâm chỉ tin tưởng mấy đồng hương các . Anh cho đang ở , chắc chắn cũng sẽ trái ý . Vậy sẽ đây đợi ."

 

Dương Thiên tê cả da đầu.

 

Chị dâu một chút cũng dễ lừa. Anh thương nặng quá, nếu thật sự dám đưa chị dâu qua đó, chắc chắn tha cho .

 

Dương Thiên chỉ thể gượng gạo, thi gan với Ôn Cừ Hoa.

 

Mãi đến gần 11 giờ đêm, Dương Thiên chịu nổi nữa, gọi điện báo cáo tình hình cho Dương Khâm.

 

Dương Khâm hít sâu một . Nhìn bộ dạng lúc , Phùng Hữu Vi đang lùng sục khắp nơi tìm , thể để Ôn Cừ Hoa xuất hiện bên cạnh , nếu Phùng Hữu Vi thấy cô, nhất định sẽ hại cô.

 

Cuối cùng thở dài: "Cậu bảo cô điện thoại ."

 

Khoảnh khắc cầm lấy ống , Ôn Cừ Hoa cảm thấy tim như ngừng đập. Cô nín thở, chờ đến khi thấy tiếng Dương Khâm bất đắc dĩ gọi "Viên Viên", nước mắt cô lập tức tuôn trào kiểm soát .

 

gì, Dương Khâm cũng đoán , dịu dàng dỗ dành: "Viên Viên đừng , , thật sự mà."

 

Không dám điện thoại của cô, trốn đến tận bây giờ!

 

Ôn Cừ Hoa giận lo, đủ loại cảm xúc giằng xé trong lòng khiến cô nên lời.

 

"Viên Viên, em đợi mấy ngày ? Anh đảm bảo sẽ bình an vô sự mặt em."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-447.html.]

Nghe cô nức nở một tiếng, rốt cuộc cũng hít mũi, giọng run run: "Dương Khâm, thật cho em , thương ?"

 

Cô nào còn sức mà giận nữa, chỉ hiện tại thương thôi.

 

Giọng Dương Khâm khó khăn. Anh với cô là thương, nhưng hứa sẽ lừa cô.

 

Cuối cùng chỉ thể chột : "Yên tâm, nặng, thật sự gì to tát ."

 

Anh càng thế cô càng tin. Thật sự nặng thì đến giờ mới dám chuyện với cô.

 

quyết , cũng gặp cô. Ôn Cừ Hoa nhất định là sợ cô cũng gặp nguy hiểm.

 

"Dương Khâm."

 

"Em nhớ ." Giọng cô mềm mại. Đã lâu gặp , cô thực sự nhớ .

 

Một câu "nhớ " khiến Dương Khâm tức khắc nảy sinh xúc động gặp cô, ôm cô vô cùng.

 

vẫn , của Phùng Hữu Vi vẫn đang lùng sục khắp nơi tìm .

 

Dương Khâm dỗ dành cô cả buổi, thề thốt đảm bảo đủ điều mới khiến Ôn Cừ Hoa chịu cúp máy. Dương Khâm liên lạc với Diệp Trăn, hy vọng cô đến studio đón Ôn Cừ Hoa về nhà họ Diệp ở tạm, nếu thì đưa về trường học.

 

Ít nhất Phùng Hữu Vi cũng to gan đến mức dám Đại học Cảng Thành bắt cóc sinh viên.

 

Khi Diệp Trăn đến studio thì thấy mắt Ôn Viên Viên đỏ hoe. Cô tới trấn an: "Đừng lo lắng quá, Dương Khâm sẽ ."

 

Người đàn ông bằng sức một tìm chứng cứ then chốt trong nhà họ Phùng, còn thể trốn thoát ngay mắt Phùng Hữu Vi.

 

Diệp Trăn thể khâm phục sự kín kẽ của . Anh thể dùng vài tháng để mê hoặc Phùng Hữu Vi, khiến ông tin tưởng và đưa về nhà họ Phùng, điều thật sự đơn giản.

 

Càng khiến chấn động hơn là những chuyện mạo hiểm tất cả đều vì nhà họ Ôn, vì cha của Ôn Cừ Hoa.

 

Ôn Cừ Hoa hít mũi. Cô Dương Khâm lợi hại, nhưng thương thì cũng đau mà. Cô cũng hiện giờ đang ở , chữa trị t.ử tế .

 

 

Loading...