Sơn trang tư nhân tính bảo mật cao, đến nhân viên phục vụ cũng ký thỏa thuận bảo mật. Mấy ông trùm công trình chơi bời phóng túng. Dương Khâm hầu hạ thêm vài ngày nữa mới thu thập chút thông tin hữu ích.
Trở nhà ở Cảng Thành, gọi điện cho Thịnh Tuần, đối chiếu xem những tài liệu dùng .
Thật đúng là để Thịnh Tuần tìm manh mối. Anh với Dương Khâm chỉ cần lấy thêm một bằng chứng nữa là thể xin lật bản án.
Dương Khâm rũ mắt. Giọng Thịnh Tuần chút trầm trọng: "Việc nguy hiểm, nếu phát hiện..."
Dương Khâm nhàn nhạt : "Được, tự liệu."
Khó thì khó thật, nhưng tóm vẫn cách.
Thủ hạ của tổng giám đốc Phùng đó thanh trừng một đợt, phỏng chừng đều liên quan đến vụ án Thanh Thượng. Hiện tại ông đang thiếu , sạch sẽ, Dương Khâm mới lọt mắt xanh của ông . Qua một hai tháng, Dương Khâm chứng tỏ sự hữu dụng và mắt .
Tổng giám đốc Phùng cũng coi trọng . Dương Khâm nhân cơ hội tổng giám đốc Phùng say rượu hôm đó, đầu tiên đưa ông về biệt thự riêng của nhà họ Phùng.
Tổng giám đốc Phùng tỉnh rượu thấy Dương Khâm vẫn , liền bảo giúp việc nấu vài món giữ ăn cơm.
Đến tối, trời đột nhiên nổi gió mưa to, Dương Khâm uống cũng ngà ngà say nên tổng giám đốc Phùng cho dìu phòng khách ngủ một đêm.
Nửa đêm, Dương Khâm mở mắt trần nhà.
Bằng chứng mà Thịnh Tuần , khả năng cao là trong nhà tổng giám đốc Phùng.
Anh day day trán, dậy xuống giường.
Lại đến thứ Bảy, Ôn Cừ Hoa gọi cho Dương Khâm mấy cuộc nhưng đều máy.
Cô ở ký túc xá yên, trong lòng luôn dự cảm chẳng lành. Cuối cùng chịu nổi nữa, cô bắt xe buýt đến địa chỉ studio mà Dương Thiên để .
Đến nơi, Dương Thiên thấy cô liền vội gọi chị dâu. Ôn Cừ Hoa hỏi Dương Khâm ở . Dương Thiên : "Anh hai hôm nay bận lắm, đúng lúc dự án cũng khởi công. Chị dâu đừng lo, chắc thấy chuông thôi, lát thấy sẽ gọi cho chị."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-446.html.]
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Không chỉ là chuyện điện thoại, rõ ràng về Cảng Thành, bận rộn đến mức nào mà thứ Bảy cũng đến tìm cô ?
Dương Thiên rót nước cho cô, Ôn Cừ Hoa chờ ở studio.
Đợi thêm một lúc, Ôn Cừ Hoa đặt ly nước xuống . Dương Thiên lúc mới bắt xe đến một phòng khám nhỏ ở Cảng Thành. Dương Khâm đang sắc mặt tái nhợt dựa đầu giường, eo bụng quấn băng gạc, ẩn ẩn thấm vết máu.
Nghe thấy tiếng động, mặt cảm xúc ngước mắt lên, thấy Dương Thiên thì mím môi.
"Anh, chị dâu đến studio tìm ."
Dương Khâm "ừ" một tiếng. Hai hôm nay vẫn liên lạc với cô, nhưng thứ Bảy đến, cô liền nghi ngờ. Dương Khâm dám để cô bộ dạng hiện tại của .
Cũng may đồ lấy một nửa. Dương Khâm rũ mắt, nhớ đêm mưa to ở nhà họ Phùng truy đuổi. Anh lấy đồ nhưng dám đến bệnh viện lớn, chỉ thể nhờ Dương Thiên ứng cứu lái xe đến phòng khám nhỏ ở ngoại ô .
Anh chỉ cần điện thoại là giấu nên dám , định đợi đỡ hơn chút sẽ tìm cô tạ .
Dương Thiên gãi đầu : "Em thấy sắc mặt chị dâu tệ lắm. Anh, chắc chị dâu đoán xảy chuyện ."
Ôn Cừ Hoa về nhà một chuyến, thấy trong nhà mấy ngày ở, cô thể Dương Khâm tuyệt đối là gặp rắc rối, hoặc là xảy chuyện.
Cô giận lo, đúng lúc Kinh Đô gọi điện tới.
Thịnh Tuần mở miệng : "Viên Viên, chúng chuẩn xin lật bản án cho cha em."
Ôn Cừ Hoa nhắm mắt, còn gì mà đoán nữa.
"Viên Viên, nhờ cả Dương Khâm. Cha bảo em chuyển lời với là cả nhà chúng cảm kích ."
Chuyển lời? Cô bỗng nhiên lạnh lùng : "Em cũng chuyển lời lắm, nhưng em còn chẳng thấy !"
Thịnh Tuần sửng sốt. Dương Khâm gọi cho cuộc cuối cùng cách đây hai ngày, đồ vật cũng bí mật gửi tới Kinh Đô. Nghe , lập tức nghiêm giọng : "Cậu xảy chuyện ?"