Đại Mỹ Nhân Đến Từ Cảng Thành [1988] - Chương 440

Cập nhật lúc: 2025-12-02 13:03:56
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vẫn là Ôn Cừ Hoa ngăn : "Em vòng ngọc , hoa tai thì già quá, dây chuyền gây chú ý, qua năm em còn học, để đính hôn mua ?!"

 

Dương Khâm đành theo cô, nhưng cô đính hôn là thể mua. Dương Khâm trầm ngâm suy nghĩ, qua năm việc chăm chỉ, cuối năm chắc là thể đính hôn .

 

Trùng hợp , hai dạo phố gặp bà Lương.

 

Bà Lương còn chủ động gọi Ôn Cừ Hoa , kinh ngạc đàn ông bên cạnh cô: "Viên Viên, Nhữ Trân Kinh Đô dưỡng bệnh, cháu Kinh Đô ăn Tết?"

 

Ôn Cừ Hoa đối với bà Lương lạnh nóng. Rốt cuộc lúc nhà họ Lương cũng phủi sạch quan hệ rõ ràng, nhưng họ cũng hại cha cô, nên cô chỉ nhàn nhạt trả lời: "Dì Lương, cháu đúng là đang dưỡng bệnh ở Kinh Đô, cháu ở Cảng Thành định học cho xong."

 

"Vậy cũng là chuyện ."

 

"Mẹ, còn mua gì nữa ?" Một giọng nam đột nhiên vang lên.

 

Ôn Cừ Hoa ngẩng đầu, bắt gặp ánh mắt Lương Hành.

 

Lương Hành sang Dương Khâm, ánh mắt lập tức trở nên lạnh lẽo, đặc biệt khi thấy hai bàn tay đang nắm chặt của họ.

 

Anh rũ mắt, vẻ mặt ôn hòa : "Viên Viên, trùng hợp quá, em cũng mua đồ ."

 

"Trong nhà còn cần gì ? Anh đưa qua cho em một ít."

 

Bà Lương , thoáng qua đứa con trai tâm tư quá rõ ràng của , ánh mắt dừng đàn ông cao lớn đang nắm tay Ôn Cừ Hoa. Nhìn thì cũng đấy, là con cái nhà ai mà lúc chịu thiết với nhà họ Ôn như .

 

Bà Lương cố ý mặt con trai hỏi: "Cậu là..."

 

"Anh là vị hôn phu của cháu. Dì Lương, bọn cháu còn chút đồ cần mua, xin phép ạ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-440.html.]

 

Ôn Cừ Hoa thích những tâm tư nhỏ nhặt của họ. Bà Lương cần thiết đề phòng cô, cô giờ từng hứng thú với Lương Hành.

 

Dương Khâm càng quan tâm, liên quan trong mắt cũng chẳng khác gì tồn tại. Nhìn sắc mặt Ôn Viên Viên là , cô thích bà Lương . Chắc hẳn liên quan đến chuyện nhà họ Ôn gặp nạn.

 

Địch ý của Lương Hành, Dương Khâm chẳng để mắt, giờ càng để tâm, chỉ là râu ria mà thôi.

 

Thấy đôi tình nhân nhỏ rời , ánh mắt con trai vẫn dán chặt Ôn Cừ Hoa, bà Lương nhắc nhở: "Lương Hành, Viên Viên tìm vị hôn phu , con cũng nên hết hy vọng thôi."

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Tuy nhiên bà cũng chút tò mò: " nhà nào đính hôn với nhà họ Ôn cả. Tình cảnh nhà họ Ôn hiện tại như , cũng nó tìm nhà nào, chẳng lẽ là ở Kinh Đô?"

 

Lương Hành lạnh một tiếng. Nếu cô tìm gia thế thì còn cam tâm một chút, đằng . cho dù tạm thời ở bên , hai họ thật sự thể đến cuối cùng ? Anh tin.

 

"Được , về nhà thôi. Dù mặc kệ nó tìm ai, Lương Hành, con thu tâm tư của , nhà chúng và nhà họ Ôn thích hợp!"

 

Lương Hành liếc một cái, bỗng nhiên châm chọc : "Trước khi nhà họ Ôn xảy chuyện, ngày nào cũng nhớ thương nhà họ Ôn ? Mẹ, mắt lợi ích thì cứ nhận là mắt lợi ích, đừng bày đặt cảm giác ưu việt gì đó."

 

Bà Lương: "..."

 

Ôn Cừ Hoa và Dương Khâm chẳng hề để tâm đến khúc nhạc đệm nhỏ . Cô mua một ít câu đối và chữ Phúc, Dương Khâm về nhà liền bắt đầu nấu hồ dán, cùng Ôn Cừ Hoa đến ngôi nhà niêm phong của nhà họ Ôn .

 

Tuy nhưng vẫn thể dán bên ngoài cửa một chút. Dương Khâm sợ cô đau lòng, Ôn Cừ Hoa : "Cha nhất định sẽ ngoài, ca phẫu thuật của thành công, tịnh dưỡng cả nhà chúng sẽ đoàn tụ."

 

Cho nên cô buồn, điều cô cần ngược là học hành chăm chỉ, nghiệp , chăm sóc gia đình và cha thật .

 

Dương Khâm dán xong, cô với ánh mắt nhu hòa. Anh gì, nhưng cần Ôn Cừ Hoa cũng nhất định sẽ ở bên cô.

 

 

Loading...