Đại Mỹ Nhân Đến Từ Cảng Thành [1988] - Chương 432

Cập nhật lúc: 2025-12-02 13:03:48
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Dương Khâm bưng lên bàn, xào thêm một món rau, mới xuống.

 

"Ôn Viên Viên, trưa nay em ăn gì?"

 

Động tác đang háo hức của nàng khựng , chút chột .

 

Nhìn bộ dạng của nàng, Dương Khâm còn lạ gì nữa? Hắn thong thả : "Anh phản đối em nhận việc, nhưng nếu vì công việc mà quên ăn..."

 

"Em sai , em sẽ sửa!" Nàng vội vàng ngoan ngoãn nhận , thái độ phục tùng hết mức.

 

Thấy nàng như , Dương Khâm nỡ nặng lời nữa.

 

Hắn công sức vỗ béo nàng bao lâu nay nàng tự hỏng hết. Không thiếu tiền nàng kiếm , nhưng nàng việc để cũng .

 

"Ăn ," gắp cá cho nàng.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Ôn Cừ Hoa ăn lưng bát cơm, thấy thoải mái mới trò chuyện với : "Anh ơi, tay nghề giỏi thế, nấu cơm ?"

 

Dương Khâm nhất thời trả lời . Hắn là miền Bắc, theo bà nội những dịp lễ tết phụ giúp một chút nên học cách các món bột mì, sủi cảo, hoành thánh, bánh bao đều .

 

nàng hỏi, liền kể chuyện xưa: "Hồi còn nhỏ đủ tuổi , phụ việc cho đầu bếp, nhưng cũng tính là tay nghề giỏi, chỉ là phụ bếp, việc vặt thôi."

 

Cũng chẳng bao lâu, thể gọi là tay nghề giỏi.

 

Hắn ăn uống cầu kỳ, chỉ cần no bụng là . Trước việc mệt nhọc, càng chẳng tâm trí mà nấu nướng cho bản .

 

Hắn kén ăn, nhưng nàng thì . Hắn nàng ăn uống tùy tiện bên ngoài, nên khi đến đây nấu cơm cho nàng, sáng sớm chợ mua gì cũng hỏi bán cách cả buổi.

 

"Anh nấu cơm, em thích ăn là ."

 

Ôn Cừ Hoa , chút tò mò về cuộc sống một của . Nàng hiểu thêm về .

 

Vì thế nàng nhẹ giọng hỏi: "Anh ơi, ở Lang Thành ngoài công việc , ngày thường gì?"

 

Dương Khâm suy nghĩ một chút: "Cũng chẳng gì, Lang Thành là nơi nhỏ bé, xong việc thì thỉnh thoảng cùng bạn bè ngoài ăn bữa cơm uống chút rượu, thì ngủ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-my-nhan-den-tu-cang-thanh-1988/chuong-432.html.]

 

"Nhàm chán lắm."

 

Cuộc sống cứ thế trôi qua, cũng bài bạc, thích chơi. Nếu bà nội xảy chuyện, Dương Thiên nhất quyết kéo cùng đến Cảng Thành, lẽ cả đời sẽ chẳng cơ hội gặp nàng.

 

Chỉ vài câu nhàn nhạt, gần như tóm tắt nửa đời của . Ôn Cừ Hoa , đơn giản như . Chỉ riêng những gì từ Diệp Trăn, là chuyện cha qua đời từ sớm.

 

Ở một công trường vất vả lắm mới chút khởi sắc, thì công nhân cùng rời làng ngã gãy chân, đem bộ gia sản bồi thường cho .

 

Sau đó vì một trận bão, nhà cũ sập, bà nội qua đời.

 

Đến Cảng Thành gặp nàng, cũng chẳng gì, vì nàng mà tù một năm.

 

Từng chuyện, từng chuyện một, đều khiến lòng chua xót, đau đớn.

 

Ôn Cừ Hoa trong lòng thương , dứt khoát dậy sang đối diện, lên đùi , hai tay vòng qua cổ .

 

Dương Khâm ngờ nàng đột nhiên gần, còn mật lên như . Có khoảnh khắc sững sờ, một lúc bật : "Thương ?"

 

Ôn Cừ Hoa gật đầu, áp mặt , giọng mềm mại: "Anh, em sẽ ở bên cạnh ."

 

Hắn nhất thời nên lời, cũng chẳng dám động đậy. Nàng lương thiện, mềm yếu quá mức, chỉ vài câu ít ỏi khiến nàng đau lòng.

 

Hắn cảm thấy đáng thương bao nhiêu, rốt cuộc đời đáng thương nhiều vô kể, chuyện của chẳng thấm . nàng thương , tim từng chút từng chút mềm , như dòng nước ấm bao bọc.

 

Dương Khâm đột nhiên thả lỏng bản , bàn tay to sờ lên gáy nàng, xoay mặt nàng đối diện với . Giây tiếp theo, đôi môi chuẩn xác hạ xuống đôi môi đỏ mọng ngọt ngào khiến say đắm của nàng.

 

Lông mi Ôn Cừ Hoa khẽ run, ngay đó an tâm dựa lòng nhắm mắt .

 

Hắn khó khăn lắm mới chủ động, nàng sẽ để cơ hội dừng .

 

Như cá gặp nước, mật quấn quýt, phân biệt ngươi .

 

Mãi đến khi thở hồng hộc, nàng vô lực trượt xuống , vớt lên, giữ chặt eo, hai chân tách đối diện.

 

 

Loading...